Cevai hoàn toàn không ngờ mọi chuyện sẽ phát triển theo chiều hướng này.
Theo suy nghĩ của anh, trước khi Clair trở về, anh có thể dùng cái cớ “Muốn chờ người yêu” để từ chối mọi hôn ước Bệ hạ sắp xếp cho; sau khi Clair trở về, anh lại tiếp tục dùng lý do “Clair còn chưa vững chân trong Quân đoàn Ngôi Sao” để trì hoãn hôn sự. Kết quả bây giờ Clair thăng quân hàm quá nhanh, chỉ một năm ngắn ngủi đã trở thành Thiếu tướng, lý do Cevai viện ra đã dùng hết nhẵn.
Trước ánh mắt từ ái của Bệ hạ, Cevai hận không thể chôn mình vào một khe nứt, lòng lại thầm oán giận: Clair, cậu nỗ lực thế làm quái gì, không thể thăng tiến chầm chậm chút hả? Chừng chục năm nữa hẵng lên Thiếu tướng không được hay sao?
Thấy ánh mắt Cevai rối bời, Bệ hạ quyết định xuống khỏi vương tọa, vỗ nhẹ lên vai con trai, hỏi: “Sao, con có ý kiến gì à?”
“Con…” Cevai không biết nên nói gì cho phải.
Berg lên tiếng thay: “Có phải vẫn chưa sẵn sàng không? Cảm thấy vẫn quá sớm để kết hôn?”
Vương thúc đúng là thấu hiểu anh! Cevai lập tức gật mạnh đầu như bắt được cứu tinh: “Vâng, cháu cũng thấy kết hôn thế này sớm quá!”
Berg mỉm cười: “Vậy thì cứ đính hôn trước.”
Cevai: “…”
Berg quay sang phía Bệ hạ: “Vương huynh thấy sao? Clair vừa trở thành Thiếu tướng, quá trình chuyển giao công việc bên phía Quân đoàn Ngôi Sao cũng cần thời gian, hiện giờ kết hôn luôn quả thật khá gấp gáp. Hơn nữa, chắc chắn Tướng quân Byron còn phải chuẩn bị biệt thự riêng cho đôi vợ chồng trẻ này, bằng không, đến khi Cevai nhà chúng ta tới kỳ động dục, nó đâu thể ở chung với người lớn.”
Cevai: “…”
“Ta cũng nghĩ vậy. Tranh thủ dịp Tết này đính hôn trước, như vậy người lớn hai bên cũng yên tâm hơn.” Bệ hạ Trand quay sang nhìn Vương hậu Anna, “Hôn lễ chính thức chờ sang năm Tướng quân Byron chuẩn bị thỏa đáng rồi bàn tiếp.”
Anna mỉm cười: “Bệ hạ nói rất đúng. Phu nhân Grace biết tin này hẳn sẽ mừng lắm! Cô ấy đã chọn xong nơi xây nhà cho hai đứa rồi, nằm ở số 101 phố Verne, ngay giữa vương cung Đế quốc và biệt phủ của Tướng quân Byron. Chỉ cần Bệ hạ bằng lòng, biệt thự bên đó sẽ được khởi công ngay.”
Trand gật đầu hài lòng: “Ừ, phu nhân Grace luôn làm việc rất chu đáo. Sau này Cevai sinh con, đưa đứa bé về cung cũng thuận tiện.”
Cevai: “…”
Ba người lớn càng nói càng phấn khởi, bàn tới cả chuyện bế cháu luôn rồi. Bệ hạ nói Cevai ít nhất cũng phải sinh bốn đứa con; Vương hậu cảm thấy bốn hơi nhiều, sợ Cevai sẽ vất vả; Berg thì bảo chuyện này cứ để thuận theo tự nhiên là được… Trò chuyện một hồi, đến khi ngoảnh lại, ba người phát hiện nhân vật chính, Cevai, đã biến đâu mất.
Bệ hạ kinh ngạc hỏi: “Cevai đâu?”
Berg cười nói: “Chạy mất rồi.”
Anna day trán: “Chắc con xấu hổ ấy mà!”
Cevai hoàn toàn không thấy xấu hổ, anh chỉ cảm thấy ngồi đó nghe phụ vương mẫu hậu thảo luận chuyện sau này anh sẽ sinh mấy đứa con thật sự rất rợn tóc gáy!
Thế nên Cevai đã tranh thủ lúc mọi người không để ý mà lén lút chạy mất.
Đi bộ một vòng quanh vương cung khiến bản thân bình tĩnh lại, Cevai vẫn cảm thấy chuyện không thể cứ thế này được.
Sau khi trở về cung điện, Cevai lập tức bảo Bạch Lộ gọi vào thiết bị truyền tin bên Lam Tinh.
Nhận được thông báo liên hệ từ Bạch Lộ, Lam Tinh kích động lắm, lập tức nối máy, nhảy ra nói liến thoắng: “Bạch Lộ Bạch Lộ, cậu nhớ tôi đúng không? Tuyệt vời, cuối cùng cậu cũng biết nhớ tôi rồi!”
Bạch Lộ bình tĩnh ngắt lời nói: “Tìm chủ nhân của cậu.”
“… À.” Lam Tinh chán nản gọi chủ nhân nhà mình. Clair đang đi tiếp rượu vài vị tướng quân cùng cha thì chợt thấy chiếc nhẫn trên tay phát sáng. Vầng sáng dịu mắt màu lam nhạt này là hắn cài đặt riêng cho tin đến từ Bạch Lộ, chỉ cần nhìn thôi sẽ biết ngay Bạch Lộ đang muốn liên lạc.
Clair tạm thời không dứt ra được, đành bảo Lam Tinh nói sẽ gọi lại sau.
Nửa tiếng sau, Clair tìm cớ rời khỏi sảnh tiệc, vào căn phòng nghỉ yên tĩnh bên cạnh, đóng kín cửa. Xong xuôi hắn mới gọi lại cho Bạch Lộ, mỉm cười nói: “Cevai, tìm tôi có chuyện gì sao?”
Cevai nhíu mày: “Cậu bận gì à? Mãi mới gọi lại cho tôi vậy?”
“Xin lỗi nhé.” Clair dịu giọng nói, “Ban nãy bố dẫn tôi đi mời rượu mấy vị tướng quân, bỏ đi thì thiếu lễ độ quá nên không gọi lại cho cậu ngay được. Cậu sao thế? Sắc mặt tệ quá vậy?”
Cevai buồn bực nói: “Phụ vương mới gọi tôi sang nói chuyện, bảo là cho tôi với cậu đính hôn, ngay dịp Tết này này.”
Clair: “…”
Cevai tức giận nói: “Sao cậu lên Thiếu tá nhanh thế! Làm sao bây giờ? Có nghĩ ra kế gì trì hoãn nữa không?”
Đây chính là cục diện tôi rất mong được nhìn thấy.