Ngày đầu tiên của năm 798 lịch vũ trụ là một ngày cực kỳ đáng kỷ niệm đối với không ít người.
Cuối cùng cũng có người dám cưới Đại Vương tử bạo lực nhất Đế quốc. Nghe nói đó chính là Thiếu tướng trẻ tuổi nhất hiện nay, con trai trưởng của Tướng quân Byron, Clair. Hai người sẽ đính hôn với nhau ngay Tết này!
Thông tin ấy không khác gì một quả bom rơi xuống nước, nhoáng cái đã khiến ngàn cơn sóng lớn dâng lên. Các kênh tin tức sôi nổi đưa tin, các diễn đàn lớn cũng hào hứng bàn luận.
“Dám cưới Cevai, Clair đúng là dũng sĩ!”
“Là một Alpha, tôi phục Clair từ tận đáy lòng. Không những trẻ thế đã thành Thiếu tướng mà còn dám cưới quái thú về nhà, quá dũng cảm!”
“Thương Clair ghê luôn ấy. Mọi người nói xem, hai người họ kết hôn rồi, có khi nào Cevai sẽ đánh Clair mỗi ngày không?”
“Thật sự quá khó để thuần phục được Omega như Cevai, nhưng tôi vẫn đặt niềm tin vào Clair. Nghe nói hai người nọ là thanh mai trúc mã mà, muốn đánh Clair, chắc Cevai cũng sẽ nể tình chút chứ nhỉ?”
“Dù thế nào đi nữa, cuối cùng cũng có người chịu cưới Đại Vương tử Đế quốc ta rồi, mọi người phải vỗ tay chúc mừng đi chứ!”
Nhìn những lời bàn luận trên diễn đàn, Cevai thật sự dở khóc dở cười.
Nếu dân chúng Đế quốc biết anh và Clair chỉ đang diễn trò thì sẽ có phản ứng thế nào nhỉ? Chắc chắn sẽ càng thú vị hơn thế này nhiều. Nhưng thôi, không nên trêu đùa trái tim của người dân Đế quốc, cứ ứng phó với phụ vương và mẫu hậu trước đã.
Ngày đầu năm mới, không chỉ Công chúa Ceyah và Celine đã gả đến những thiên hà xa xôi trở về vương cung cùng Alpha của mình mà cả Vương tử út Cesar cũng xin Học viện St. Paul nghỉ phép để trở về tham dự tiệc đính hôn của anh trai.
Ceyah và Celine cùng chuẩn bị lễ phục với Vương hậu, Cesar thì ở trong cung điện của anh mình, nét mặt trông khá khó chịu: “Vương huynh, anh thật sự sẽ đính hôn với anh Clair kia à? Rốt cuộc anh ta có điểm gì tốt?”
Cevai cười cười: “16 tuổi cậu ấy đã thi đỗ Học viện Quân sự St. Romia rồi. Em 18 tuổi mới thi, còn chưa biết có đỗ không, điều đó chứng tỏ chí ít cậu ấy thông minh hơn em.”
Cesar không phục: “Năm nay em thi còn gì, chắc chắn em sẽ đạt điểm tuyệt đối. Kể cả là hồi 16 tuổi, em cũng thi được. Chẳng qua phụ vương không muốn em thi sớm thôi.”
Cevai bước tới, vỗ vai cậu: “Rồi rồi, biết em thương anh nên mới thấy Clair không vừa mắt rồi. Hôm nay anh chỉ đính hôn thôi, em có thể thể hiện thái độ thân thiện với Clair hơn chút không?”
Cesar “hừ” một tiếng rồi bỏ đi.
Cevai lắc đầu cười, thời gian trôi qua thật nhanh, năm nay cậu em út sẽ thi tốt nghiệp, bản thân anh cũng đã 23 tuổi. Tại Đế quốc, nơi mà thường thường Omega sẽ kết hôn ngay khi tròn 18, anh thực sự được coi là một thanh niên quá lứa, vậy nên phụ vương và mẫu hậu sốt ruột đến thế cũng dễ hiểu. Hy vọng chuyện đính hôn hôm nay có thể khiến phụ vương và mẫu hậu tạm thời yên tâm, đừng tiếp tục lo lắng thái quá cho anh nữa.
***
Buổi chiều, Cevai được Vương hậu Anna gọi vào cung điện để thử lễ phục. Tuy anh không thực sự thoải mái nhưng nhìn thái độ vui vẻ, phấn khởi của mẹ và hai em, anh cũng không nỡ khiến mọi người cụt hứng, đành phối hợp mặc lên mình bộ lễ phục hoa lệ của vương thất Đế quốc.
Bộ lễ phục này là Vương hậu Anna đặt may riêng cho con trai với màu trắng làm chủ đạo, hai màu lam và vàng kim thêu thành những hoa văn trang trí cầu kỳ. Bộ đồ được may đo cực kỳ vừa vặn, mặc vào khiến anh trông vừa cân đối, vừa cao ráo, tôn lên phong thái cao quý của thành viên vương thất.
Cevai vốn đã ưa nhìn, giờ lại ăn mặc đẹp như thế, thật sự khiến người ta không tài nào rời mắt.
Vương hậu Anna vừa chỉnh trang giúp con trai, vừa cười nói: “Cevai nhà ta đúng là càng lớn càng ưa nhìn. Mẫu hậu thật sự không nỡ gả con đi.”
Celine cũng nói: “Đúng thế. Tuy vương huynh lớn hơn bọn em nhưng bọn em cũng không nỡ giao anh cho Clair.”
Cevai cười nói: “Vậy thì không đính hôn nữa là được. Con sẽ ở lại vương cung cả đời với mọi người.”
Anna trừng mắt liếc anh một cái, trách cứ: “Sao mà như thế được, con đã lớn rồi, phải có gia đình, con cái của riêng mình chứ. Chờ sau này sinh con, nhớ phải thường xuyên đưa cháu về vương cung thăm mẫu hậu, biết chưa?”
Cevai xấu hổ gãi mũi: “Giờ mới đính hôn thôi mà… Mẫu hậu lo xa quá rồi.”
Anna cười nói: “Không xa đâu, cũng chỉ đôi ba năm thôi ấy mà.”
Cevai im lặng không nói, lòng thầm cân nhắc… Có nên để tổ chức Mạch Nước Ngầm bí mật nghiên cứu bào chế một loại thuốc có thể khiến Omega mất hoàn toàn khả năng sinh sản không nhỉ?
***
Hôm nay, không chỉ Cevai ăn vận đẹp đẽ, Clair cũng được phu nhân Grace chăm chút ngoại hình rất kỹ lưỡng.
Mấy hôm trước vừa được thăng quân hàm lên Thiếu tướng, Clair mặc lên mình bộ quân phục mới tinh được may riêng. Quân phục Thiếu tướng màu lam sẫm của Quân đoàn Ngôi Sao được làm nổi bật bởi tấm áo choàng trắng tinh khoác bên ngoài. Thắt lưng và giày boots cao cổ bằng da màu đen khiến hắn trông tràn đầy sức sống.
Thiếu tướng trẻ tuổi đầy triển vọng quả thực rất xứng đôi với Đại Vương tử Đế quốc được Bệ hạ yêu thương nhất.
Phu nhân Grace vừa lòng vỗ vai Clair, mỉm cười nói: “Không tồi, con của mẹ đẹp trai thế này, chắc chắn Cevai sẽ thích.”
Clair cười cười, hỏi: “Mẹ ơi, nhẫn đâu ạ? Con phải cầm theo luôn.”
“Yên tâm, mẹ chuẩn bị sẵn sàng cho con rồi đây.”
Clair nhận lấy chiếc hộp nhung đỏ từ tay mẹ mình rồi mở ra kiểm tra một lượt. Chiếc nhẫn đính hôn này được hắn đặt làm riêng, còn yêu cầu làm gấp nên tốn kha khá tiền. Bên trên chiếc nhẫn là một viên kim cương quý giá rất nổi bật nhưng thực chất, điều đặc biệt nhất lại là một hàng chữ nhỏ được khắc bên trong. Hàng chữ ấy là tên của Clair và Cevai, nếu không nhìn kỹ thì rất khó phát hiện ra.
Clair mỉm cười, cất hộp nhẫn vào túi, ngắm nghía lại bản thân trong gương rồi mới ra khỏi nhà cùng cha mẹ.
Tối nay, sảnh tiệc lớn của vương cung vô cùng náo nhiệt. Không chỉ tất cả các tướng lĩnh từ cấp Thiếu tướng trở lên của Bộ Quân sự đều có mặt, thân bằng quyến thuộc của vương thất cũng tập trung đông đủ, cả những Vương phi, Công chúa bình thường hiếm khi lộ diện cũng tham dự tiệc đính hôn lần này. Có thể thấy Bệ hạ coi trọng hôn sự của Cevai đến mức nào.
Cũng khó trách, ngày nào cũng bị dân chúng Đế quốc mỉa mai “Đại Vương tử nhà ta chắc chắn không gả đi được”, có lẽ Bệ hạ Trand cũng phải buồn đến bạc cả tóc.