Xuyên Thành Thiên Kim Hào Môn Mắc Bệnh Nan Y

Chương 13.2

Nếu đối phương là một người đàn ông ôn hòa, tiểu Vương khẳng định không nghĩ nhiều nhưng Trần Lục là người bình thường độc lai độc vãng quái gở, đột nhiên săn sóc, chắc có vấn đề.

Diệp Y nghe vậy phản ứng kích liệt trừng mắt nhìn tiểu Vương " Đừng nói bậy, chuyện này không có khả năng. "

Nói xong, lại uống một hơi hết cốc thuốc, uống xong tình nguyện ăn kẹo que của mình hơn ăn kẹo kia.

Cô tuyệt đối phải nói cho đối phương biết cô bị bệnh, như vậy cô mới có thể chơi mặc kệ đối phương có ý tưởng gì vừa nghe thấy cô bị bệnh cũng biến mất.

Tối bay là Diệp Y cùng đám người Dương Dụ đi trước, Lục Trần hai ngày nay có hai hoạt động, muốn chút mới có thể tới, là lưu lượng đang nổi, việc của anh ta như vậy là hơi ít.

Nửa đường lại chuyển máy bay, đợi đến nơi ,Diệp Y ước lượng tiếng Anh của mình, phát hiện đủ dùng để nói chuyện bình thường với dân bản sứ mới cùng tiểu Vương dạo quanh trấn một vòng rồi mới về khách sạn nghỉ ngơi.

Ở đây khí hậu nóng vô cùng, bất quá Diệp Y mang theo kem chống nắng, khách sạn đương nhiên không dễ chịu được như ở trong nước nhưng phòng cô ở được coi là phòng tốt nhất ,tiểu Vương cần cù chăm chỉ đúng hạn sắc thuốc cho cô, hôm sau hai người ra ngoài đi dạo một vòng người còn lại của đoàn phim lục đυ.c tới đông đủ.

Buổi tối cô cùng tiểu Vương vụиɠ ŧяộʍ đi vơ vét mỹ thực, chờ Diệp Y về phòng không bao lâu Trần Viện tới trong tay cầm một chồng kịch bản.

" Em đột nhiên tham gia đại chế tác nhất định sẽ có người nghi ngờ cho nên chị muốn em diễn phim truyền hình chơi, lộ diện trước khán giả như vậy sẽ không đột ngột. "

Diệp Y trên giường luyện yoga, cơ thể nguyên chủ quá yếu, nghe vậy cô qua cầm kịch bản Trần Viện mang nửa ngày tới cuối cùng chọn trúng một bộ.

" Kịch bản này không tồi nhưng nếu được chị về nói với biên kịch sửa mấy cảnh diễn đi nó quá cẩu huyết, vì sao nhảy vực không chết còn có cuối cùng lôi ra cho nữ chính treo lên đánh, đứt khoát để nhân vật của em rơi chỗ này chết cho xong, bạch nguyệt quang phải chết mới khiến người ta hoài niệm. "

Nghe cô nói vậy, Trần Viện lật kịch bản đến gần cuối chỉ có thể gật đầu " Cũng được, phần cuối dùng để tô đậm sự tồn tại của nữ chính, chị với bên sản xuất thương lượng, bộ này công ty chúng ta có đầu tư, bên sản xuất là truyền hình Mỹ Ngu, bất quá đối phương sẽ nể mặt chúng ta.

Diệp Y tiếp tục tập yoga, nghe vậy không có quá lớn cảm xúc, đây là bộ phim tiên hiệp nhân vật của cô là bạch nguyệt quang của nam chính cũng là sư tỷ của nam chính ,được thiết lập cao lãnh nhân vật này vì cứu nam chính rơi xuống vực chết, nam chính vẫn luôn nhớ tới cô nhưng nhân vật này sống lại ý nghĩa chứng minh nam chính không thích bạch nguyệt quang mà thích nữ chính cuối cùng bạch nguyệt quang hắc hóa bị nam chính gϊếŧ.

Diệp Y không biết nói gì có lẽ biên kịch cảm thấy như vậy có cảm giác xung đột nhưng muốn cô diễn không thể cẩu huyết như vậy , nếu là bạch nguyệt quang rõ rãng chết cô mới không cần mù quáng hắc hóa, bạch nguyệt quang vốn không phải thực thích nam chính cuối cùng vì sao hắc hóa thành như vậy, thiết lập như vậy quá chán rồi.

" Công ty chúng ta cũng có rất nhiều nguồn tài nguyên tốt, đến lúc đó Vu Như bọn họ cùng em chụp ảnh bìa tạp chí, xuất hiện của em sẽ không đột ngột. "

Ý của Trần Viện là để Vu Như bọn họ nâng đỡ cô nhưng Diệp Y vẫn lắc đầu cự tuyệt nói " thôi ,em đã đoạt vai nữ chính của cô ấy còn như vậy thật sự hơi quá, hơn nữa những thứ này sau lại nói miễn phản tác dụng."

Trần Viện thấy cô nói đúng gật đầu " Được, nhưng chúng ta cũng không bạc đại Vu Như, sáu tháng cuối năm chúng ta hợp tác cùng người ngoài làm bộ phim khoa học viễn tưởng, bên trong có một nhân vật cho cô ta,cô ta sao lại thiệt thòi."

Nghe vậy, Diệp Y trừng mắt, tâm trạng áy náy vì vậy mất sạch, khó trách Vu Như không oán trách cô, mỗi ngày đều cười ha hả, cảm thấy người này một chút thiệt cũng không ăn.

Ngay lúc này điện thoại trên giường đột nhiên vang lên, Diệp Y liếc mắt một cái thì ra bố cô điện tới mới nghe, bên kia cũng truyền đến âm thanh biện bạch .

" Chuyện lần trước Nguyên Lâm nhất thời xúc động, bố đã mắng nó một trận, nó cũng thề tuyệt đối không tái phạm,con.... Vì sao nói cho ông .

Âm thanh bên kia điện thoại có chút oán trách, Diệp Y có chút sững sờ nhìn Trần Viện không biết chuyện gì đang xảy ra.

Vẫn là Trần Viện nhỏ giọng nói " Chị không biết nhiều, hình như Diệp lão gia tới công ty một chuyến, đem Diệp Nguyên Lâm đuổi khỏi công ty, còn trước mặt rất nhiều giám đốc mắng chủ tịch một trận, nói.....Tuyệt đối không để dã chủng bước vào công ty nhà mình một bước. "

Diệp Y:"......."

Đột nhiên tâm trạng tốt đột biến, cô nhất thời kích động không biết nói gì cho phải gần đây vận khí của cô không biết gọi là gì nữa, cặn bã không cần cô ra tay thì đã đem chính mình xui xẻo thành vậy, cô có phải hay không thử đi mua vé số.?

Trần Viện vốn tưởng đây là thủ đoạn của vị đại tiểu thư này còn may cô không chọn đội trước nhưng hôm nay xem ra vị tiểu thư này không biết chuyện này.

Mà lúc này đầu bên kia lại truyền đến âm thanh bất đắc đĩ " Con vì sao không thể thông cảm cho bố? Con đem sự việc làm lớn như vậy, ông con lại tưởng bố đối xử không tốt với con, còn làm Nguyên Lâm.....

Diệp Y lấy lại tinh thần, ho nhẹ một tiếng nói " Người không cần nhắc đến đứa con riêng kia với con, hắn có gan xuống tay với con nên nghĩ tới hậu quả, hắn còn giám có hành động gì đến lúc đó con xúc động thì chuyện gì cũng có thể xảy ra. "