Một đôi tay, hai người đàn ông, cô liếc nhìn hai người đàn ông ở hai bên, không biết phải làm như thế nào .
"Cô không nghe thấy tôi nói gì sao?" Cao Cực mất kiên nhẫn, anh nhìn về phía tay vịn ghế sô pha bằng nửa con mắt.
Cô đành phải trèo lên trên ghế sô pha, người đàn ông bảo cô bóp vai nhưng lại dựa lưng vào ghế sô pha nên cô phải quỳ trên ghế rồi bóp mạnh vào vai anh, cơ bắp của anh còn cứng hơn cả Hình Chấp, lúc đập mạnh vào tay cô đau nhức.
"Này!" Người đàn ông kia dùng chân đá vào bắp chân cô một cái.
Cô quay người sang bên kia rồi đấm vào đùi Hình Chấp vài cái, ngồi ở giữa hai người đàn ông đang rung đùi đắc ý, cô phải quay đi quay về phục vụ.
Quá mệt mỏi...
"Này!" Hai người đàn ông thay nhau gọi cô.
"Hai người đủ rồi đấy!" Cốc Miên Liên bị hai người trêu chọc xoay đi xoay về, không thể chịu nổi nữa nên cô quát lớn một tiếng.
"Cô đang hét vào mặt tôi sao?" Hình Chấp ngồi ở ghế sô pha bên cạnh nhấc chân xuống rồi xoa xoa bắp chân của cô.
Chiếc áo sơ mi trắng rộng ôm lấy thân hình nhỏ nhắn của cô, để lộ ra một mảng lớn của chiếc đùi trắng nõn, phần vải thừa ở eo được kẹp lại bằng chiếc kẹp quần áo, vải áo ép sát vào bờ mông tròn trịa, tạo thành một đường cong quyến rũ.
Du͙© vọиɠ nói đến là đến, nhớ tới nơi mềm mại và ẩm ướt ở giữa hai chân cô, thứ nóng bỏng ở giữa hai chân anh từ từ nhô lên.
Anh đứng dậy rồi đi về phía giường của mình, cầm lấy cái bαo ©αo sυ ở tủ đầu giường lên, đã lâu không làm, mới vuốt ve có vài cái nó đã đứng thẳng lên, anh đeo bαo ©αo sυ vào một cách dễ dàng, sau đó anh cầm lấy lọ bôi trơn rồi dùng đầu ngón tay vặn nắp ra.
Phanh... nắp trai tự nhiên rơi xuống đất.
Cốc Miên Liên giật mình sang chiếc côn ŧᏂịŧ dài quá mức kia, trong tiềm thức của cô, cô muốn bỏ chạy nên bất giác tiến về phía trước, kết quả là do bị mất thăng bằng nên cô ngã vào lòng Cao Cực.
Mặt cô vô tình chạm vào mặt anh.
Lớp râu trên mặt như giấy nhám, cô đau đến mức phải dùng tay che lại.
Vẻ mặt của người đàn ông đột nhiên tệ hơn.
"Cô dám ghét bỏ tôi" Cao Cực tức giận kêu lên, anh dùng bàn tay to bóp mạnh eo cô rồi kéo cả nửa thân trên của cô ép sát vào người mình.
"Râu của anh..."
Thế nhưng cô chưa kịp giải thích thì chiếc mông nhỏ của cô đã bị người Hình Chấp nâng lên, cô buộc phải quỳ xuống rồi mở hai chân ra, bàn tay to lớn của Cao Cực đi xuống, hai người một trước một sau lần lượt giữ cô lại.
Vạt áo bị vén lên, cái mông tròn trịa cùng với đóa hoa nhỏ đỏ mọng bày hết ra trước mặt người đàn ông, Hình Chấp lấy gel bôi trơn bôi lên cái mông trắng nõn trơn bóng của cô, một trận ớn lạnh đến từ trên mông chiếc mông nhỏ.
"Đừng mà..." Ở giữa hai chân vẫn luôn rất đau, cô nhỏ giọng cầu xin sự buông tha rồi dùng tay ôm chặt lấy bờ vai của Cao Cực.
Người đàn ông nghe thấy nhưng lại nhắm mắt làm ngơ.
Bàn tay to lớn tạm thời bôi gel bôi trơn lên chiếc mông nhỏ, sau đó anh dùng ngón tay của mình chọc vào cái lỗ được âʍ ɦộ bao quanh.
"A ..." Cốc Miên Liên đau đớn kêu lên, cho dù chỉ là một ngón tay nhưng vẫn chạm vào vết thương trong hoa huyệt của cô, "Đau quá" bàn tay đặt trên vai anh càng dùng sức hơn.
Cao Cực chỉ lạnh lùng nhìn cô, vẫn không động lòng chút nào.
Đường ở giữa đã bị gel bôi trơn thấm ướt, hai đùi cô càng mở rộng ra, thân thể nóng bỏng đè lên khe hở trên người cô mấy lần, cuối cùng cũng tìm thấy cái lỗ mềm mại.
"Đừng mà..." Cô quay lại nhìn Hình Chấp xin tha .
Chỗ ở giữa lập tức bị dươиɠ ѵậŧ dài của người đàn ông đâm mạnh vào, toàn bộ chỗ ở giữa bị bao lấy hết, đến mức qυყ đầυ hung tợn chạm vào nơi sâu nhất của hoa huyệt.