Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 49

“Bộp”

“Tôi nói rồi, không liên quan.”

Chu Uý Kì chính là đao thương bất nhập dầu muối không ăn.

“Cậu trốn không thoát a a a a ưm ha…đủ rồi a a a a hư hư hư…”

“Ha~” Chu Uý Kì thở dốc cười khẽ một tiếng: “Ai nói tôi muốn trốn, tôi không chỉ không trốn, còn muốn quang minh chính đại đi ra ngoài.”

“A a a a a a chậm chút a…ha ưm…” Chu Uý Kì giống như động cơ thao điên cuồng, Cố Khuynh Châu chỉ còn lại tiếng rêи ɾỉ, anh ta vốn dĩ không biết Chu Uý Kì nói lời này không phải vì ngông cuồng, mà là thật sự nói thật, hơn nữa, lúc sau anh chính là ra ngoài như vậy.

Cố Khuynh Châu cắn chặt môi, nhưng cũng không kiềm chế được rêи ɾỉ, trong lòng anh ta rất rõ, anh ta không dễ dàng đợi được cơ hội thứ hai cũng thất bai rồi, mà sau đó, ngoài đợi thư ký ra anh ta không có cơ hội khác nữa.

Cho nên Cố Khuynh Châu giống như có chút chán nản thừa nhận va chạm sau lưng của Chu Uý Kì.

“A a a ha…hô ưm…”

Giọng của Cố Khuynh Châu sớm đã khàn rồi, tiếng rêи ɾỉ cũng biến điệu, đặc biệt là trong căn phòng nhỏ như phòng tắm, theo tiếng nước rào rào của vòi hoa sen, tiếng rêи ɾỉ của anh ta giống như bị khuếch đại, càng thêm trầm thấp mê người, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tính dục của Chu Uý Kì trướng lớn.

“Hô a…cậu thao chết tôi đi hô a…a a a”

Nước dừng ở trên lưng Cố Khuynh Châu, lại dọc theo sống lưng chảy tới cái mông vểnh, thậm chí theo kẽ mông chen vào nơi hai người kết hợp, nước ấm giống như có ý định chui vào hậu huyệt bị thao mở của Cố Khuynh Châu, nhưng không đợi bọn nó rúc vào, Chu Uý Kì đỉnh eo một cái, côn ŧᏂịŧ lớn đã hoàn toàn căng hậu huyệt ra, sau đó một phát xuyên vào, trướng đầy cả vách thịt, giọt nước vừa mới trượt đến trên mông cũng bị Chu Uý Kì đâm văng ra khắp nơi.

Cho nên, vốn dĩ là tiếng bạch bạch bạch, bởi vì giọt nước càng trở nên thanh thuý chói tai, mỗi một lần va chạm bọt nước đều văng khắp nơi, hai luồng kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến Cố Khuynh Châu bắn không ra thứ gì nữa, hậu huyệt lại một lần run rẩy.

“A a a a không được…a a a chậm chút hô ưm…a a a”

“Không phải Cố tổng rất có tinh lực sao?”

“A a a ưm…không, không có a a a không chịu nổi a a a…chậm chút hô…quá sâu rồi…ha a a…đủ rồi a a a”

“Sao có thể đủ chứ?” Chu Uý Kì đỉnh eo bạch bạch: “Thao bao nhiêu lần cũng không đủ.”

“A a a a…”

Cả người Cố Khuynh Châu sắp bị kɧoáı ©ảʍ nhấn chìm, hai chân dường như không đứng vững được trượt xuống, kết quả lại bị Chu Uý Kì đỡ lấy eo móc lên, sau đó lại là một hồi mạnh mẽ thao.

“A a a…” Tiếng rêи ɾỉ của Cố Khuynh Châu càng ngày càng yếu, anh ta cảm giác mình thật sự sắp bị thao chết rồi.

Chu Uý Kì vẫn không buông anh ta ra, trái lại lật người anh ta đổi thành đối diện với mình, sau đó nâng hai chân anh ta lên để lưng dựa vào tường, nửa người dưới dường như bị gác ở trên hông của anh.

“Phụt~” Lại hung hăng cắm vào.

“A a a a đủ rồi a a a a hô ưm…”

Chu Uý Kì mặc kệ anh ta có đủ hay không, ôm lấy lại là một hồi thao tàn nhẫn, Cố Khuynh Châu bị thao đến cơ thể không ngừng run rẩy, tư thế này khiến trọng lượng cả cơ thể anh ta đều ở trên người Chu Uý Kì.

Đôi chân dài bị ép quấn ở trên hông Chu Uý Kì, theo mỗi một lần va chạm lại lắc lư kịch liệt.

“A a a a không được rồi…a xin cậu dừng, dừng lại a a a…”

Cả người Cố Khuynh Châu đột nhiên co chặt, kɧoáı ©ảʍ toàn thân giống như khiến anh ta mất đi lý trí, nhưng kɧoáı ©ảʍ liên tục không ngừng, bỗng nhiên, lúc Chu Uý Kì cắm vào, một dòng nướ© ŧıểυ mãnh liệt khiến cả người Cố Khuynh Châu căng chặt, sau đó một cảm giác sợ hãi bao phủ anh ta.

“Dừng a a a a xin cậu…hư hư ưm xin cậu…tôi a a a a ưm…”

Chu Uý Kì cong môi cười, không uổng công anh cố gắng thao đến bây giờ, Cố tổng xin tha rồi, nhưng đến bây giờ mới yếu thế xin tha, có thể thấy ý chí của tổng tài này không phải bình thường.

“A a a không…dừng a a a tôi không được rồi a a a…”

Chu Uý Kì nhìn côn ŧᏂịŧ run rẩy của anh ta, đột nhiên ôm anh ta đi đến gương lớn trong phòng tắm, sau đó lật người anh ta lại, đổi thành tư thế ôm trẻ con đi tiểu.

Hai chân Cố Khuynh Châu bị tách rộng ra, vô lực rũ xuống, nhưng trong hậu huyệt của anh ta còn cắm côn ŧᏂịŧ, Chu Uý Kì vừa đi vừa thao, bây giờ là đứng trước gương thao, một khắc cũng không có ý dừng lại.

“Cố tổng mau nhìn, bây giờ anh rất dâʍ đãиɠ nha, quả thật chính là một tao hoá thiếu thao đến cực điểm?”

Nhẫn nhịn kɧoáı ©ảʍ kịch liệt và ý muốn đi tiểu giương mắt lên, giây tiếp theo anh ta bị bản thân trong gương hai chân chân tách ra, bị thao đến thoả mãn đầy mặt doạ sợ rồi.

“A a a a a!”

Theo một tiếng thét chói tai, một dòng nướ© ŧıểυ trong suốt xông ra ngoài, trực tiếp bắn đến trên gương.

Anh ta vậy mà bị thao bắn nướ© ŧıểυ rồi? Anh ta bị thao bắn nướ© ŧıểυ rồi!

Kɧoáı ©ảʍ kịch liệt cộng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt trên tinh thần, Cố Khuynh Châu cuối cùng không chịu nổi nữa, lập tức ngất đi.

Chu Uý Kì vào lúc này cũng bắn một lần nữa trong cơ thể anh ta, nhìn bá tổng trong gương đã ngất đi, Chu Uý Kì chậm rãi rút côn ŧᏂịŧ ra.

Lại chậc chậc cảm thán một câu: “Mẹ nó mình thật sự có tiềm năng làm tra công.” Quả thật có thể tra người khác.

Hệ thống Tiểu Đinh run bần bật, không có kí chủ nào mạnh hơn đáng sợ hơn nữa, nó cũng không dám nói gì, đáng sợ quá, thật biếи ŧɦái.

Nhưng mà! Rất phù hợp với hệ thống này.