Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 48

Lúc đó hai người đều ở trên giường lộ ra nửa người trên trần trụi, thư ký không dám nhìn nhiều, nhưng vẫn vừa nhìn đã thấy được tư thế thân mật của hai người, thể trạng của Chu Uý Kì còn cường tráng cao lớn hơn Cố Khuynh Châu, anh ôm Cố Khuynh Châu từ đằng sau, Cố Khuynh Châu nửa dựa ở trong lòng anh, vẻ mặt đó thư ký chưa từng thấy, mà ánh mắt Cố tổng gắt gao nhìn cậu ta cũng là cậu ta chưa từng thấy.

Thư ký không nhìn nhiều đã vội vàng lui ra ngoài, nhưng sau khi bình tĩnh lại mới cảm thấy ánh mắt của Cố tổng rất khác thường, ánh mắt đó giống như là muốn truyền đạt gì đó cho cậu ta, nhưng lại không biết là cái gì.

Thư ký rất hoang mang, rất khó hiểu, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Trên thực tế, lúc đó cậu ta không nhìn thấy ở trong chăn, hai cánh tay Chu Uý Kì ôm Cố Khuynh Châu, đôi tay lại nắm côn ŧᏂịŧ của Cố Khuynh Châu tình sắc loát động, quan trọng là, côn ŧᏂịŧ lớn của Chu Uý Kì vẫn cắm sâu vào trong hậu huyệt của Cố Khuynh Châu, nhục huyệt trướng đầy khiến cả người Cố Khuynh Châu căng chặt, cộng thêm cấp dưới bên người đứng ở trước mắt, loại cảm giác sợ bị cấp dưới nhìn thấy đó lại khiến cơ thể anh ta căng chặt thêm ba phần.

Cố Khuynh Châu dường như không được lựa chọn bị bắt thừa nhận kɧoáı ©ảʍ ngập đầu này, hơn nữa anh ta còn không thể mở miệng, cũng không thể để thư ký nhìn ra sơ hở, chỉ có thể làm theo lời của Chu Uý Kì lúc nãy.

Mà sau khi thư ký rời đi, Cố Khuynh Châu vừa mới bị thao huyệt một lần nữa, anh ta bây giờ đã không còn chút sức lực nào.

Anh ta chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào thư ký, thư ký đã theo anh ta năm, sáu năm, có lẽ có thể hiểu, nhưng cũng chính vì thân phận địa vị của anh ta, mới khiến thư ký không thể nhanh chóng nhận ra nguy hiểm, dù sao ai có thể nghĩ rằng dựa vào thân phận của Cố Khuynh Châu lại gặp phải chuyện bị cưỡиɠ ɠiαи bị uy hϊếp chứ?

Chỉ cần thư ký phát hiện khác thường, cậu ta có lẽ biết làm thế nào, mà đến lúc đó, cho dù Chu Uý Kì lợi hại hơn nữa, anh ta không tin người này có thể mọc cánh bay ra ngoài, phải biết rằng, đây là tầng 88 của khách sạn quốc tế XX.

Chu Uý Kì biết anh ta chắc chắn là đang nghĩ cách đối phó mình, nhưng anh không để ý, hoàn toàn không quan tâm, không sợ gì cả.

“Tách tách tách” Chu Uý Kì rút điện thoại ra chụp cận cảnh toàn thân Cố Khuynh Châu, cả người anh ta đều là một mảnh hỗn độn, đặc biệt là thân dưới khó coi, miệng huyệt bị thao nhiều lần hơi mở ra, giống như bị thao mở không khép lại được, bên trong còn không ngừng có tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng chảy ra từng dòng nhỏ, sau đó nhiễm đầy mông, thậm chí ga giường.

“Cố tổng em thử bản thân anh” Chu Uý Kì đưa ảnh sát đến trước mắt Cố Khuynh Châu: “Anh từng gặp người dâʍ đãиɠ hơn anh chưa?”

Chỉ nhìn một cái, Cố Khuynh Châu liền vùi mặt vào trong gối, nghiến răng ken két, tay cũng bất giác siết chặt thành nắm đấm, nhưng hai người đều rất rõ, nắm đấm của anh ta bây giờ không tạo thành bất kì uy hϊếp gì với anh.

“Tôi giúp anh rửa một chút nhé” Chu Uý Kì đột nhiên xuống giường bế Cố Khuynh Châu lên, dưới ánh mắt không dám tin của Cố Khuynh Châu bế anh ta vào phòng tắm.

“Cậu lại tốt bụng như vậy?” Cố Khuynh Châu rõ ràng không tin.

“Đương nhiên, tôi chính là rất săn sóc đó.” Chu Uý Kì không cần mặt mũi nói.

Lúc nước ấm chảy xuống từ đỉnh đầu, một dòng nhiệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ cơ thể Cố Khuynh Châu, khiến anh ta rất nhanh có chút sức lực, vậy mà có loại cảm giác sống lại.

Chu Uý Kì đứng đằng sau anh ta, Cố Khuynh Châu thì đỡ tường quay lưng lại với anh, bọt nước cọ rửa mồ hôi, cũng khiến da thịt màu lúa mạch của anh ta càng thêm mê người.

Đặc biệt là lúc dòng nước chảy từ lưng xuống xương cùng chui vào kẽ mông, loại mê hoặc đó khiến trong lòng Chu Uý Kì lại ngứa ngáy lên.

Bàn tay của Chu Uý Kì phủ lên, đè ấn xoa nắn trên mông anh ta, ngay sau đó ngón giữa theo kẽ mông đè xuống, chỗ đó trơn ướt đến rối tinh rối mù, miệng huyệt vừa mới bị giày vò vẫn vừa mềm vừa nóng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ sót lại cũng chậm rãi chảy ra từ trong đó.

Bởi vì kẽ mông bị căng ra, cho nên nước ấm không vướng mắc gì cọ rửa miệng huyệt vừa mới bị chà đạp của anh ta, chỗ đó vừa mềm vừa ướt, cho nên nước ấm kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại nóng rực, Cố Khuynh Châu bất giác run rẩy co rút một trận, chỗ đó vậy mà đã mẫn cảm đến bước này rồi sao?

Cố Khuynh Châu vừa xấu hổ vừa căm phẫn, Chu Uý Kì lại khẽ cười ra tiếng: “Cố tổng thật là mẫn cảm, nếu như muốn thì nói cho tôi, tôi có thể thoả mãn anh.”

Đã làm nhiều lần như vậy rồi mẹ nó ai còn muốn chứ? Cố Khuynh Châu thẹn quá thànhg giận. Vừa hay, anh ta cũng tích được sức lực nhất định, bỗng nhiên, Cố Khuynh Châu lật người hung hăng đấm một cái về phía Chu Uý Kì.

Chu Uý Kì né ra sau, vừa hay tránh thoát, nhưng Cố Khuynh Châu ngay sau đó đã lại gần, Chu Uý Kì nhanh chóng bắt lấy nắm đấm đang lao qua của anh ta, sau đó ngáng chân một cái.

Lập tức, cơ thể Cố Khuynh Châu vốn đã mềm nhũn vô lực mất đi trọng tâm ngã xuống, Chu Uý Kì tay mắt lanh lẹ đỡ lấy, sau đó vặn tay anh ta về đằng sau, dùng sức ấn Cố Khuynh Châu ở trên vách tường.

“Cố tổng có tinh lực như vậy, xem ra là vẫn chưa bị thao đủ?”

Chu Uý Kì nói xong cũng mặc kệ anh ta phản ứng gì, cũng không tẩy rửa cho anh ta nữa, côn ŧᏂịŧ nhắm ngay hậu huyệt còn đang chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙ mạnh mẽ cắm vào, phụt một tiếng, côn ŧᏂịŧ nhẹ nhàng cắm vào rồi, bên trong vừa trơn vừa mềm thậm chí còn chưa tẩy rửa sạch sẽ.

“A ha…” Cố Khuynh Châu thét chói tai một tiếng, nhục huyệt lại bị thao mở một lần nữa, lấp đến tràn đầy.

Chu Uý Kì kéo hai tay anh ta ra sau lưng, khiến đằng trước anh ta dính ở trên tường, anh từ đằng sau đỉnh eo thao lên.

“Bạch bạch bạch bạch~”

“A a a a không được nữa…hô ưm tên khốn kiếp a a a…cậu có…có phải người không hô a? Tôi sẽ không bỏ qua cho cậu a a a a cậu”

“Không bỏ qua cho tôi?” Chu Uý Kì khẽ cười, lập tức mạnh mẽ dùng sức cắm vào: “Tôi cầu còn không được đó.”

“A a a ha…khốn kiếp a a ưm…cậu tưởng rằng…a cậu tưởng rằng cậu còn có thể sống sao hô ưm…cho dù tôi chết rồi, a a a a ưm cậu cũng…cũng không sống được.”