Thao Nát Những Bá Tổng Đó

Chương 44

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng không ngăn được vách thịt vốn đã bị thao đến mẫn cảm co rút không ngừng, kɧoáı ©ảʍ to lớn rất nhanh truyền từ hậu huyệt đến toàn thân, đến cả linh hồn của Cố Khuynh Châu cũng run rẩy theo, sau đó đại não Cố Khuynh Châu lại trống rỗng lần nữa, côn ŧᏂịŧ lại bắn ra một lần, mà tϊиɧ ɖϊ©h͙ lần này bắn ra đã có chút trong suốt.

Cả người Cố Khuynh Châu run rẩy mềm nhũn ở trên đất, đây là lần đầu tiên trong ba mươi năm cuộc đời anh ta cảm nhận được nỗi nhục như vậy, nhưng trận tình ái này cũng là một lần cực hạn nhất cho đến nay, anh ta quả thật đã thao rất nhiều người, nhưng chưa từng cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ kéo dài kịch liệt như vậy, kɧoáı ©ảʍ này dường như nhấn chìm toàn bộ lý trí của anh ta.

Chu Uý Kì cong môi cười cười, hơi lùi về sau rút côn ŧᏂịŧ ra, phụt một tiếng, miệng cúc huyệt của Cố Khuynh Châu đã rối tinh rối mù, nơi vốn dĩ thít chặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, gel bôi trơn lẫn lộn với dâʍ ɖị©ɧ vách thịt phân bố ra cùng nhau nhiễm ướt hậu huyệt của anh ta, ngoài huyệt cũng là vừa trơn vừa mềm, thậm chí lúc Chu Uý Kì rút côn ŧᏂịŧ ra còn mang theo một ít thịt bên trong, Chu Uý Kì có thể nhìn thấy rõ ràng thịt non ở giữa miệng cúc huyệt.

Không chỉ trong huyệt ướt đến rối tinh rối mù, cả kẽ mông đều bị chất lỏng thành ruột phân bố ra làm ướt, thậm chí còn có một ít chảy đến trên đất.

Sau khi Chu Uý Kì rút côn ŧᏂịŧ ra, tìm lấy điện thoại ở bên cạnh, chụp cho Cố Khuynh Châu mấy tấm, đặc biệt là chỗ hậu huyệt rối tinh rối mù kia còn chụp mấy tấm cận cảnh.

Mà Cố Khuynh Châu giống như là không phát hiện ra bất giác co rút phần mông, lúc này đột nhiên nhận ra cái gì, anh ta giãy giụa muốn cướp điện thoại của Chu Uý Kì, nhưng Chu Uý Kì lại trực tiếp mở video ra, lần này không chỉ quay vào cái mông một mảnh hỗn độn trơn bóng mà còn quay được khuôn mặt của anh ta.

Một đoạn video như vậy, sợ rằng chỉ trong nháy mắt, một khi truyền ra ngoài, lấy thân phận và lực ảnh hưởng của Cố Khuynh Châu trên cả thế giới, không cần nghĩ cũng biết sẽ có hậu quả đáng sợ như thế nào.

“Chu Uý Kì!” Cố Khuynh Châu quay người vốn muốn đánh Chu Uý Kì, nhưng anh ta quên mất mình đã bị thao đến hai chân mềm nhũn, Chu Uý Kì chỉ hơi lùi về sau một bước, anh ta liền ngã ở trên đất.

“Cố tổng đừng kích động mà” Chu Uý Kì cầm điện thoại lắc lắc: “Cảnh đẹp như vậy không chụp một tấm chẳng phải quá đáng tiếc rồi sao?”

Thấy sắc mặt của Cố Khuynh Châu càng ngày càng khó coi, Chu Uý Kì tiếp tục nói: “Nếu như Cố tổng thích, xong việc tôi gửi qua cho anh là được rồi.”

“Cậu chắc chắn sẽ chết trong tay tôi.” Cố Khuynh Châu nghiến răng nghiến lợi.

“Tôi đợi đó nha.”

Hơn nữa vào lúc này, bởi vì động tác của anh ta, trong hậu huyệt đột nhiên cảm giác mất kiểm soát chảy ra thứ gì đó khiến cả người Cố Khuynh Châu cứng đờ.

Chu Uý Kì nhìn thấy lại cười một cái, lấy điện thoại nhắm thẳng phần mông của anh ta chụp cận cảnh một tấm.

Quả nhiên, vì động tác của anh ta, tϊиɧ ɖϊ©h͙ vừa mới bị Chu Uý Kì bắn ở trong cơ thể chảy từ cúc huyệt ra ngoài, từng dòng từng dòng chảy ra, sau đó không chịu khống chế chảy xuống từ kẽ mông thẳng đến đùi, sau đó chảy đến phần bên trong đùi, hoặc là rơi tí tách trên đất, hình ảnh vô cùng da^ʍ mỹ.

Mà Cố Khuynh Châu thì vô cùng nhục nhã, phẫn nộ sớm đã phá tan tâm trí, nhưng Cố Khuynh Châu dù sao cũng là người từng gặp qua mưa to gió lớn, anh ta rất rõ hoàn cảnh bây giờ của mình, anh ta không phải đối thủ của Chu Uý Kì, mà Chu Uý Kì còn quay video.

Tóm lại bây giờ anh ta không thể làm gì Chu Uý Kì, cho nên anh ta dứt khoát nằm trên mặt đất thở dốc.

Chu Uý Kì cất điện thoại xong, ngồi xổm xuống xoa nắn mông của anh ta, bởi vì động tác này, tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn ở trong hậu huyệt chui ra lần nữa.

“Cố tổng cảm thấy thế nào? Có phải rất sướиɠ không?”

Cố Khuynh Châu lạnh lùng nhìn Chu Uý Kì: “Trừ phi bây giờ cậu thao chết tôi, nếu không thì cậu sẽ phải trả giá.”

Chu Uý Kì phì cười một tiếng, đại khái đều là loại uy hϊếp này, Chu Uý Kì cảm giác mình nghe quả thật quá nhiều rồi, có thể trong nhiệm vụ sau này cũng không ít cái như vậy.

“Thao chết anh? Nếu Cố tổng đã có nguyện vọng như thế, vậy tôi phải thoả mãn anh rồi.”

Chu Uý Kì nói xong đột nhiêm khom lưng ôm lấy Cố Khuynh Châu, sau đó đi đến cái bàn cách đó không xa, soạt một cái quét hết đồ trên bàn xuống đất, lập tức đặt Cố Khuynh Châu lên trên.

Cố Khuynh Châu nằm ngửa, mặt bàn vừa cứng vừa lạnh, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cả người Cố Khuynh Châu hơi phát run, sau đó hai chân anh ta đã bị Chu Uý Kì dùng sức gấp lên, ấn thành hình w lớn, cho nên hậu huyệt bị thao mở bị ép vểnh lên cao cao, mà cả người anh ta cũng hướng tới Chu Uý Kì mở rộng hai chân ra.

Lần này Cố Khuynh Châu cuối cùng cũng nhìn thấy rõ ràng côn ŧᏂịŧ dữ tợn của Chu Uý Kì, kích cỡ này cho dù là anh ta cũng hổ thẹn không bằng, đáng sợ, vừa thô vừa dài, Cố Khuynh Châu cũng không dám tin, chính thứ này vừa nãy từng lần từng lần xuyên qua thành ruột của anh ta, thiếu chút nữa đỉnh cho lục phủ ngũ tạng của anh ta chuyển nhà.

“Đợi…a!” Cố Khuynh Châu trừng lớn mắt, nhưng lời còn chưa nói xong Chu Uý Kì đã đỉnh eo một cái, “phụt” một tiếng, Chu Uý Kì lại cắm vào lần nữa, cắm rất sâu.

“Thao a a a a…hô a…” Ngay lúc đó Cố Khuynh Châu chỉ có hai suy nghĩ.

Thao anh ta có thể không phải là người, một cái nữa là, hôm nay có thể anh ta sẽ thật sự bị thao chết ở đây.