Thái Tử Phi Thần Bí Của Thái Tử Máu Lạnh

Chương 46: Tình cảm không thể nói

Tử Tình Sơn

Một tên thuộc hạ từ bên ngoài chạy vào trong báo với Lăng Tử Phong:

"Bẩm chủ thượng! Bên ngoài có Hàn Lam Mặc đến nói là muốn gặp chủ thượng hỏi chuyện."

"Hàn Lam Mặc?" Lăng Tử Phong nằm dài trên ghế, tay chống lên, ngạc nhiên khi nghe Hàn Lam Mặc đến tìm, từ trước đến giờ Hàn Lam Mặc không bao giờ đặt chân đến Tử Tình Sơn trừ khi có chuyện liên quan đến đệ tử của mình:"Cho hắn vào."

Hàn Lam Mặc từ từ bước vào với dáng vẻ thoát tục, gương mặt lạnh tựa như băng, vừa bước vào Hàn Lam Mặc đã cất giọng hỏi Lăng Tử Phong:

"Lăng Tử Phong! Có phải hai năm trước ngươi đã hạ độc đại hoàng tử không?"

Lăng Tử Phong khẽ nâng mày có chút ngạc nhiên khi nghe Hàn Lam Mặc hỏi đến chuyện này, hắn cũng không cần phải giấu giếm gì cả, thẳng thẳn đáp lại:

"Đúng, nhưng đó là chuyện của hai năm trước rồi, hôm nay ngươi đến đây là muốn chất vấn ta chuyện của hai năm trước sao? À ta quên, Lạc Tuyết Y là đệ tử mà ngươi yêu thương nhất, ngươi đến đây là để lấy thuốc giải sao? Ngươi đừng quên không chỉ có thuốc giải mà phải có thuốc dẫn nữa đấy mà thuốc dẫn chính là..." Đột nhiên nói đến đây, Lăng Tử Phong chợt nhớ đến thuốc dẫn nói như thế chẳng phải thuốc dẫn sẽ là Lạc Tuyết Y sao?

Đôi mày Lăng Tử Phong bỗng nhíu chặt lại, ngồi dậy hỏi Hàn Lam Mặc:"Lạc Tuyết Y đã biết cách giải của Cửu Phong Tán rồi sao? Cô ta lấy bản thân mình làm thuốc dẫn sao?"

Hàn Lam Mặc nheo mắt nhìn Lăng Tử Phong cảm thấy phản ứng của hắn vô cùng bất thường, trong lòng y bỗng nảy ra một suy nghĩ trong đầu, lên tiếng hỏi hắn:"Lăng Tử Phong! Tuyết Y có làm thuốc dẫn hay không thì liên quan gì đến ngươi, ngươi có cần phải phản ứng mạnh như vậy không? Chẳng lẽ...ngươi thích Tuyết Y sao?"

"Hàn Lam Mặc! Ngươi đang suy nghĩ cái gì trong đầu vậy? Ta phản ứng là vì cảm thấy kinh ngạc khi ngươi thật sự đành lòng vì cứu đại hoàng tử mà hy sinh đồ đệ mà ngươi yêu thương nhất hay sao." Nói dứt câu, Lăng Tử Phong chợt nghĩ đến Hàn Lam Mặc yêu thương Lạc Tuyết Y như thế làm sao có thể để nàng làm thuốc dẫn, điều này khiến hắn chắc chắn rằng Lạc Tuyết Y chưa hề biết cách giải Cửu Phong Tán.

Nét mặt Hàn Lam Mặc mỗi lúc càng lạnh lẽo hơn nhìn hắn bằng đôi mắt sắc bén:"Lăng Tử Phong! Ta hỏi ngươi ngoại trừ cách giải độc này còn cách nào khác nữa không?"

"Không còn cách nào khác, độc mà ta chế chỉ có một cách giải mà thôi, điều quan trọng chính là độc nào cũng sẽ là một mạng đổi một mạng." Lăng Tử Phong nhún vai, nhếch môi cười, chậm rãi đáp lại.

Hàn Lam Mặc quay người rời đi, nếu đã không còn cách nào khác thì y chẳng đành để cho Triệu Dạ Thành phát tác độc mà chết, y tuyệt đối không thể để Lạc Tuyết Y lấy bản thân mình làm thuốc dẫn được.

Đợi Hàn Lam Mặc hoàn toàn rời đi, Lăng Tử Phong lại ngã người nằm xuống ghế, Liễu Văn nhìn hắn không nhịn được mà lên tiếng hỏi:

"Chủ thượng! Thật ra trong tim của người đã có hình bóng của Lạc Tuyết Y rồi đúng không? Chỉ là người không muốn thừa nhận chuyện này mà thôi."

Lăng Tử Phong bật cười một tiếng, hắn ngửa mặt lên không nhanh không chậm cất giọng đáp lại:

"Đúng, ta thật sự đã có tình cảm với Lạc Tuyết Y, ta bị thu hút bởi sự mạnh mẽ, quyết đoán, trượng nghĩa của nàng ấy. Không phải là ta không muốn thừa nhận mà là vì một khi ta thừa nhận thì nàng ấy sẽ gặp nguy hiểm, ngươi cũng biết kẻ thù của ta rất nhiều nếu bọn chúng biết điểm yếu của ta là nàng ấy thì chắc chắn sẽ bắt nàng ấy uy hϊếp ta."

Liễu Văn thật sự không ngờ Lăng Tử Phong chưa hề động tình với bất cứ ai bây giờ lại thích Lạc Tuyết Y không những như thế mà còn biến tình cảm này thành một tình cảm không thể nói chỉ vì bảo vệ cho nàng để nàng được bình an.

Hoa Linh Sơn

Mộ Bá Nam cùng các đệ tử thấy Lạc Tuyết Y quay trở về liền vui mừng chạy đến, nàng cười nhẹ cất tiếng hỏi:"Lục sư huynh! Sư phụ đang ở bên trong sao?"

"Không, sư phụ ra ngoài rồi." Mộ Bá Nam khẽ lắc đầu đáp lại.

"Y nhi! Con đến tìm sư phụ có chuyện gì?" Hàn Lam Mặc từ phía sau Lạc Tuyết Y bước đến, giọng nói ôn nhu, dịu dàng vô cùng.

"Sư phụ! Con quay về đây chính là vì chuyện của Dạ Thành, thật sự là không còn cách nào khác nữa sao?" Lạc Tuyết Y quay người, bước nhanh đến đứng bên cạnh Hàn Lam Mặc, ánh mắt mang tia hy vọng hỏi y.

"Không, Cửu Phong Tán không hề có thuốc giải càng không có cách nào giải hết." Hàn Lam Mặc lắc đầu, y chỉ đành che giấu Lạc Tuyết Y.

"Vậy thì Tửu Sinh Cơ và Liên Chi Thảo thì sao? Tửu Sinh Cơ và Liên Chi Thảo chẳng phải có thể giải bách độc sao?" Lạc Tuyết Y chợt nhớ đến hai loại thảo dược quý đó, trong lòng mang nhiều hy vọng hơn nữa.

Hàn Lam Mặc vẫn lắc đầu trả lời nàng:"Độc trên thế gian đều có thể dùng Tửu Sinh Cơ và Liên Chi Thảo để giải nhưng ngoại trừ độc của Lăng Tử Phong, chính vì hắn biết chuyện này nên khi chế độc hắn đã khiến Tửu Sinh Cơ và Liên Chi Thảo trở thành hai loại thảo dược vô dụng."

"Ý của sư phụ chính là Lăng Tử Phong chính là người chế ra Cửu Phong Tán cũng chính hắn là người đã hạ độc Dạ Thành?" Nàng trợn trừng mắt khi nghe sư phụ của mình nói, tay nàng nắm chặt kiếm nói:"Con đi tìm hắn hỏi cách giải."

Nàng vừa định cùng Linh Linh và Hạ Châu đi đến Tử Tình Sơn thì Hàn Lam Mặc liền ngăn lại, nói:"Không cần đâu, ta đã đi hỏi hắn rồi quả thật là không có cách nào cả."

Niềm hy vọng cuối cùng của Lạc Tuyết Y cũng tan biến, trong lòng nàng bỗng dâng lên nỗi lo sợ sợ rằng Triệu Dạ Thành thật sự sẽ chết, nàng thật sự không thể nào trơ mắt nhìn Triệu Dạ Thành chết trước mắt của mình được.