Tôi chạy một mạch vào nhà và đóng sầm cửa lại. Sunty ôm tôi nhưng ai bảo là tôi sẽ vui hơn đâu. Tôi thật sự muốn khóc. Chỉ muốn không bao giờ gặp lại nhau nữa để qua đi chuyện tình tan vỡ này ????. Chuyện này đã đi quá xa rồi. Tôi thì ra cũng chỉ là một con mồi của các trò nɠɵạı ŧìиɧ chết tiệt đó. Tôi đã làm gì sai sao....Không, tôi không sai. Đã đến lúc để kết thúc chuyện này rồi.
- Anh hai ...
-Em nói đi.
- Em ... muốn chuyển trường, có được không....
- Cái gì !?! Em bị điên à, >:O, đang yên đang lành tự nhiên đòi chuyển trường.
- Em ... em điên thật mà, bác sĩ nói rồi, em thật sự muốn chuyển trường.
- Sao lại chuyển !?
- Em không muốn gặp Marili nữa... Cô ấy chắc chắn sẽ không để em yên đâu.
- Em ... Haiz... Nhưng làm gì có trường y nào trong vùng nữa đâu ...
Ờ nhỉ... Làm gì còn tr-
- Em cũng học y nè anh, em ở thành phố bên cạnh, gần đây thôi.
Hả, Sunty nói hộ tôi luôn. Anh tôi suy nghĩ một chút rồi cho tôi chuyển. Tuy có Sunty là người quen nhưng anh ấy vẫn có vẻ băn khoăn và lo lắng cho tôi.
- Anh cứ yên tâm đi, em biết tự chăm sóc bản thân mà.
- Thôi được, nhưng ngày nghỉ phải về thăm nhà đó ..
- Dạ.
- Và đặc biệt là mày, Sunty, mày mà động vào em tao là cây gậy này sẽ bay vào mặt mày, rõ chưa.
* tua tua tua ... *
Hôm sau, tôi lên lớp chào các bạn lần cuối, Gluto giật mình:
- Cậu đi thật sao?!
- Ừm ...
- Cậu chuyển trường thì tớ chơi với ai ...
- Không sao, tớ sẽ giữ liên lạc, cậu cứ yên tâm ...
- Đi mạnh giỏi nhé, nếu ở đó có ai bắt nạt, cậu cứ gọi tớ, tớ sẽ sang tận nơi xử lý nó.
- Cậu lo hơi quá rồi, tớ ổn mà, cám ơn nhé (◍•ᴗ•◍)❤
...
Đúng là trường mới có nhiều điều thú vị, mọi người ở đây cũng rất tốt, (´,,•ω•,,)♡ không những không kì thị tôi mà còn chưa muốn làm quen với tôi. Điều đó làm tôi rất vui, ヽ(>∀:O. Mục đích của tôi lên nơi này là để tìm bạn cơ mà. Hu hu (╥﹏╥). Thôi thay đồ ra rồi tính tiếp. Có lẽ bạn của tôi chưa tới. Chắc là chưa tới thôi •́ ‿ ,•̀. Thay đồ xong tôi nằm ườn ra, chán quá (▰˘︹˘▰)bạn cùng phòng ơi mau đến đây ( ≧Д≦). 1 tiếng, 2 tiếng trôi qua, tôi gần như hết hi vọng thì cánh cửa bật mở. (・o・). Đó là bạn cùng phòng của tôi sao, tôi nhảy ra khỏi giường, chạy tới xem đó là ai. Khuôn mặt đó hiện ra, tôi sững sờ (⊙_⊙), là ... Sunty sao. Hai chúng tôi nhìn nhau một lúc lâu ( 。・_・。)人(。・_・。 ), Sunty ôm chầm lấy tôi làm tôi bối rối ⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄. Tôi đỏ bừng mặt và đẩy cậu ấy ra (+_+):
- Đừng ôm tôi ...
- Nhóc sao, (*・~・*)vậy ngại hả (¬\‿\¬ )~
- Anh bị điên hả, chỉ là tôi cảm thấy không thoải mái thôi..
- Chả phải nãy giờ nhóc đang mong tôi vào sao~ („• ֊ •„)
- Kh... không hề nha, anh ảo tưởng hả (ꐦ ´͈ ᗨ `͈ )
- Coi cái mặt ai đỏ bừng lên kìa~ (¬‿¬ )
- Th ... thôi ngay đi! Đồ biếи ŧɦái (。◕ฺˇε ˇ◕ฺ。)