- NUBER !!! MÀY Ở ĐÂU VẬY HẢ !!!!
Chết ... anh hai tôi gọi về, cũng phải ... cũng khá muộn rồi. Sunty bỏ tôi xuống đất:
- DẠ !!! EM Ở ĐÂY
Tôi loạng choạng đứng dậy, vấp phải hòn sỏi ngã đập đầu vào đá, chảy máu bê bết.
- Ôi trời ... Nuber, cậu ổn chứ.
- Cậu nhìn tôi xem ổn không.,
Cậu ta nhặt hòn đá lên xem rồi nói:
- Nó khá sắc đấy, để tôi đỡ cậu dậy.
- ừm ...
- Mày .... ( có tiếng ai đó gầm gừ )
Chúng tôi ngước lên xem ... anh tôi đang đứng ở trên đê, tôi có thể thấy rõ sự tức giận của anh.
- Mày dám động tới em tao ... MÀY-TỚI-SỐ-RỒI !!!
Không đẻ chúng tôi kịp nói câu nào, anh tôi lao xuống như một vị thần
- Chuẩn bị tắm sông đi!!! THẰNG *** *** KIA !!!
Sunty rú lên kinh hãi, tôi lao ra:
- ANH !! KHOAN ĐÃ !!!
Bõm ... ???????? Anh đạp tôi bay thẳng xuống sông. Một người lao như ma đuổi tông thẳng vào người thì không bay cả mét mới là lạ. Tôi bò lên bờ, thở hổn hển:
- Anh ... lần sau ... hỏi trước khi làm ... nhớ chưa ...
- Em có làm cái gì đâu, cậu ta tự ngã mà ....- Sunty thanh minh
- Anh còn tưởng nó đánh mày ... haha ????????
- Ha cái đầu anh ..
- Thôi về tắm rửa đi kẻo ốm
Tôi theo anh về nhà. Sunty cũng lẽn bẽn đi theo. Cậu ta sát lại gần tôi.
Sắp về đến nhà, tôi thấy có ai đó đứng trước cửa, có lẽ là chờ tôi về:
- Cho hỏi ai vậy ?
- Nuber ... em về rồi à ...
Tôi ngạc nhiên, cái bóng người đó ... tôi nhận ra rồi ... là Marili. Cô ấy chạy lại định ôm tôi nhưng tôi lùi lại:
- Cô tới đây làm gì .
- Anh chỉ muốn nói chuyện với em ...
- Không giải thích ... tôi không muốn nghe bất kì lời nào từ cô nữa.
- Nuber ... làm ơn nghe anh nói đi ...
- Tôi không nghĩ cô chỉ tới đây để nói chuyện với tôi đâu
- Thôi nào ... tôi thật sự chỉ muốn nói chuyện với cậu ...
- Tôi nói rồi !! TÔI KHÔNG MUỐN NÓI CHUYỆN VỚI CÔ !!!
Thông báo:
Xin lỗi vì đã lâu ra chương mới và ngắn, nhưng vì ý tưởng cạn kiệt cộng với một vài lý do khác nên mình sẽ lâu ra chương mới, mong các bạn thông cảm cho mình ????????
iu các bạn ????????