Tôi thất thểu ra về, lòng nặng trĩu. Sự tin tưởng của tôi đã bị phản bội, có lẽ tôi sẽ cẩn thận hơn ... có lẽ vậy. Tôi còn có thể tin tưởng ai nữa đây, tôi có cảm giác bất cứ việc gì tôi làm đều sai cả. Tất cả việc này đều là lỗi của tôi ư ....
Tôi chả còn tâm trạng để về nhà nữa, tôi ngồi xuống trên bãi lau ven sông. Nước sông trong veo, có vài con cá nhỏ lượn qua lượn lại. Con sông lộ ra những chú cá nhỏ, có lẽ nó đã mở lòng cho mọi người xem bên trong nó có gì, và may mắn cho nó là ai nấy đều công nhận. Còn tôi, tại sao khi tôi đã mở lòng tốt của mình nhưng họ vẫn cho rằng tôi giả tạo ... mặc dù họ chưa hề tiếp xúc với tôi. Có lẽ quá khứ đã nhấn chìm sự tin tưởng của mọi người với tôi, hay chỉ vì họ ghét tôi ... tôi không biết nữa. Tôi cứ ngồi suy nghĩ mà chẳng biết nước mắt đã rơi từ khi nào ...Trời tối dần .. nhưng tôi không muốn về nhà, tôi cứ ngồi đó,nếu tôi về, anh Sazu thấy tôi khóc thì tôi ăn ói sao với anh ...
- Nhóc ổn chứ ?
Tôi giật mình, quay mặt lại ... là Sunty, sao cậu ta lại ra đây? Tôi cố tỏ ra bình tĩnh nhất có thể
- Không cần cậu quan tâm ...
- Đồ hư hỏng ... nhóc nói dối phải không.
- Đi đi ... để tôi yên
- Tôi biết nhóc rất cần được an ủi, phải không ?
- Tôi đã nói là cậu đi đi rồi mà, tôi ổn ... được chưa.
Tôi chưa nói hết câu thì cậu ta dang tay ra rồi lại gần tôi, tôi lùi lại:
- Cậu làm cái gì vậy ... tránh xa tôi ra ...
- Muốn không ?
- Muốn ... muốn gì ...?
- Ôm ... tôi biết là cậu rất cần nó ngay lúc này mà ...
Tôi tự dưng cảm thấy ấm áp lạ lùng, rồi bật khóc nức nở, lao đến ôm chầm lấy Sunty. Sunty vỗ vai an ủi tôi, tôi yêu cái cảm giác này quá ...
- Nhóc ôm tôi nãy giờ đủ chưa ...
- Chút nữa thôi ... làm ơn
- Vậy ... cậu cho tôi cái gì không ...
Ý cậu ta là trả công ý hả ...Tôi chưa kịp nói gì thì cậu ta bế phỗng tôi lên:
- Này !!! Cậu làm cái gì thế hả !!!?
- ...
Cậu ta vuốt tay lêm má tôi làm cái bản mặt này đỏ ửng:
- ĐỒ Biếи ŧɦái !!!! BỎ TÔI XUỐNG MAU !!!
- Sao tôi phải bỏ cậu xuống~
Tiếng chát long trời lở đất, tôi tát cậu ta quay mặt ra sau:
- Nhóc giám tát tôi à ... giỏi ha
- BỎ-TÔI-XUỐNG
Cậu ta nâng cằm tôi lên:
- Giờ sao?
- CẬU TÍNH LÀM GÌ TÔI HẢ
Cậu ta hôn lên trán tôi làm tôi giật bắn mình:
- Rồi đó nhóc xuống đi.
- Bỏ tay khỏi eo tôi thì tôi mới xuống được chứ ...