Hàn Phong là người cởi mở đi. Nàng nhìn ta thì ta nhìn lại thôi. Để xem ai ngượng ngùng thì biết. Tự nhiên suy nghĩ một chút, hình như chưa thấy nàng uống hay ăn thứ gì? Nếu ăn mà không mở khăn che ra thì làm sao? Tự nghĩ tự cười một mình. Quận chúa bên cạnh cũng mặc kệ cái người này.
Rất nhiều người đến kính rượu Khiết Nhĩ Đa, trong đó có Nam Cung Tâm. Công chúa Hy Băng bên cạnh kéo kéo tay áo Hàn Phong hỏi nhỏ.
"Thái tử ca ca, Nhị hoàng huynh là đang nháo gì a?"
"Uống nhiều đầu có chút choáng váng, mượn hơi men bày tỏ tâm tình đi"
Lại nói sang Nam Cung Nhân. "Cửu đệ, đệ vẫn là nên biết đúng sai. Quân tử thì không nên hò theo số đông. Muốn nàng để ý mình thì không nên dùng cách đó"
Cửu hoàng tử xụ mặt hối lỗi ."Vâng, đệ đã rõ. Đệ là tò mò gương mặt kia thôi, cũng không có ý định hò theo đâu. Thái tử ca ca dạy phải"
Nhìn thái độ của Nam Cung Tâm càng ngày càng quá đáng. Hàn Phong phân phó Cửu hoàng tử đi nguyên ngăn. Cuối cùng hắn cũng thu liễm một chút, chịu ngồi yên bên cạnh chính phi của mình.
Ngồi xem kịch đến 3 canh giờ sau. Cái mông ê ẩm, thật muốn trở về phòng nằm nghỉ rồi ngủ một giấc quên trời quên đất. Nhưng mà nhiệm vụ không cho phép đi. Tiệc đã tan. Hàn Phong hành lễ cáo từ Vương tử và Công chúa. Đưa Quận chúa trở về Đông cung.
"Đêm nay ta không trở về, ta có việc rất quan trọng cần phải làm, nàng vẫn là nghỉ ngơi trước"
"Thái tử có việc gì không cùng nói với ta sao?"
"Nàng có nhớ trước lúc yến tiệc tổ chức ta đi ra ngoài không? " . Không đợi Quận chúa trả lời lại tự nói tiếp.
"Chính là bố trí người ngăn chặn điều không hay xảy ra. Tiểu An vừa báo cáo, phát hiện hắc y nhân có hành động bí ẩn. Chính vì lính canh gác đông nên họ không hành động được"
"Người họ nhắm vào là ai?". Quận chúa thắc mắc hỏi.
"Nếu ta đoán không lầm chính là ta. Nếu Vương tử và Công chúa Đại hạ xảy ra chuyện gì ta là người không thể tránh khỏi trách nhiệm".
"Vậy đêm nay Thái tử là tự mình đi canh gác cho người ta đi?"
"Đành vậy, Nam Cung Tâm có thể làm bất cứ việc gì để gây bất lợi cho ta".
"Chàng phải cẩn thận"
"Đã biết. Ta đi cùng Tiểu An mà. Nàng đừng quá lo lắng".
Hai người lại yên lặng một chút. Dường như phát hiện chỗ không thích hợp. Hai người lại nhìn nhau. Hàn Phong thì ánh mắt né tránh. Quận chúa thì tiến tới nhìn chằm chằm mà hỏi.
"Thái tử không phải là bắt thang leo lên mái nhà canh gác đi? Hay là đi qua đi lại trước phòng nữ nhân người ta?"
"Ta tự có cách, ta đi đây". Nói xong liền chạy trối chết. Haiz. Chút nữa thì lộ hết chuyện rồi.
Lần này Hàn Phong mang theo Tiểu An hành động. Hai người đều mặc y phục dạ hành, sẽ là trà trộn vào bọ người kia. Nếu phát hiện bất thường sẽ ra ám hiệu tấn công. Tiểu An và nhóm ám vệ khác bảo vệ Khiết Nhĩ Đa. Hàn Phong và một nhóm khác bảo vệ tại khu vực phòng Công chúa Khiết Nhĩ Lạc.
Đợi mọi người tản ra hết, Hàn Phong chuẩn bị dùng khinh công bay lên nóc phòng của Khiết Nhĩ Lạc. Nhưng là quên rằng mình không biết chính xác phòng nàng ở đâu? Ở đây hiện tại có 5 Phòng Vip đi. Tự trách mình bất cẩn không hỏi Hy Băng rõ ràng. Chợt nghe âm thanh quen thuộc của Khiết Nhĩ Lạc, nàng là đang dùng ngôn ngữ Đại hạ nói với thị nữ bên cạnh. Chỉ thấy thị nữ kia cuối người hành lễ rồi lui ra. Còn một mình Khiết Nhĩ Lạc tản bộ. Đại khái là nàng ta muốn một mình đi.
Hàn Phong là không biết vị Công chúa này có công phu hộ thân không? Giờ đã khuya, nàng ta đi một mình với cái dung nhan trêu người đó không phải là ép người ta phạm tội sao? Nếu đoán không lầm, Nam Cung Tâm tối nay sẽ ra tay.
Vẫn là lén đi theo, không gây ra tiếng động gì. Núp ở gốc cây lớn muỗi cắn chết ta a. Nàng ngắm cái gì mà lâu như vậy, Hàn Phong sắp hết kiêng nhẫn. Thì nghe giọng nói của nàng vang lên.
"Ai?"
Vẫn không có tiếng đáp trả. Hàn Phong trán đầy mồ hôi. Hít thở gấp gáp. Công phu này mà nàng phát hiện ra sao? Đang suy nghĩ lo lắng có nên tự thú hay không thì phía bụi hoa kia xuất hiện một bóng đen. Bóng đen nhảy ra, đứng cách Khiết Nhĩ Lạc chừng hai mét. Nhìn thẳng Khiết Nhi Lạc không biết ngượng.
"Công chúa xin đẹp, nàng vẫn là nên ngoan ngoãn nghe lời đi. Ta sẽ không để nàng ủy khuất"
Nghe ra giọng nói của hắn là đang giả giọng đi. Đối phương vẫn là chưa trả lời. Chỉ thấy hắn tiến lên càng gần với Khiết Nhĩ Lạc. Mà nàng vẫn là bình tĩnh đứng đó. Không có vẻ sợ sệt gì?
"Ngươi lấy gì đảm bảo ta không chịu ủy khuất?"
"Việc này nói sau đi, ta chỉ biết là đêm nay nàng phải là của ta?"
Vừa nói hắn vừa tiến đến gần sát bên Khiết Nhĩ Lạc, chỉ thấy nàng lập tức xoay người đưa lưng về phía hắn. Giọng lạnh lùng.
"Nhị Hoàng tử vẫn là nên tự trọng. Ta dù sao vẫn là khách nhân. Sẽ không truy cứu chuyện người nữa đêm vô lễ xông đến đây"
"Ta không tự trọng thì thế nào a? Nàng la đi? Giờ đây không ai có thể cứu được nàng? Nàng là đang chờ mong tên Thái tử tay trói gà không chặt đến đây a? Hắn chỉ là may mắn lúc nãy che chở cho nàng một lần thôi"
Giờ phút này Nam Cung Tâm có chút tức giận khi nhắc đến Nam Cung Tĩnh. Cũng không có khách khí vươn tay nếu lấy cánh tay trắng gầy của Khiết Nhĩ Lạc. Tay chuẩn bị chạm lấy cánh tay giai nhân thì lập tức đau đơn, là vật gì vừa xẹt qua làm rách da thịt trên bàn tay của hắn. Quay đầu tìm kiếm nơi ám khí phát ra, thì rất nhanh phát hiện một bóng đen đem nữ nhân của hắn giấu ra sau lưng. Ánh mắt tức giận nhìn hắn. Vẫn một mực im lặng không nói gì. Chỉ gầm lên.
"Biến......"
Nam Cung Tâm cười ha hả." Ta không cần biết ngươi là ai. Đêm nay nàng nhất định là của ta, nếu không muốn chết bây giờ chạy trốn vẫn còn kịp"
Hàn Phong nghe được ám khí phóng ra, nhóm ám vệ đi theo không có xuất hiện mà thay vào đó là nhóm hắc y nhân đi theo Nam Cung Tâm đang ép sát Hàn Phong và Khiết Nhĩ Lạc theo vòng tròn càng ngày càng nhỏ dần. Hàn Phong lo lắng hỏi nhỏ.
"Công chúa người có công phu hộ thân không?"
Đối phương đáp lại rất khẽ "Một chút"
"Ta ngăn bọn họ, nàng lập tức chạy về phía Đông, bên kia Thái tử đã cho người bảo vệ Vương tử. Nàng đến đó lập tức an toàn"
"Còn ngươi thì sao?"
"Ta không sao. Ta đếm đến ba nàng lập tức rời khỏi"
Hàn Phong bắt đầu đếm....1...2...3......."Đi nhanh"
Mắt thấy người kia vẫn không có động tĩnh, mà bản thân mình thì đang bị xoay như chong chóng. Thật tức chết mà. Ra sức đấm đá mấy cái tên này. Bọn họ là dùng cung tên và kiếm đi. Chỉ thấy Nam Cung Tâm cười đắc đi đến gần Khiết Nhĩ Lạc quay đầu nhìn Hàn Phong nói.
"Bọn họ sẽ hảo hảo chăm sóc ngươi. Còn ta sẽ cùng tiểu mỹ nhân vui vẻ a"
--------
Tại sao a, Thanh Hoa Cung tại sao lại không bị ai phát giác, trong này đánh nhau đến chết đi sống lại, ngự lâm quân là cứu giá cái gì nga?