Chương 1: Bức thư triệu tập - Sự thật của Ma Tộc
Lúc này Cecilia đã đi tắm để chuẩn bị xuống ăn sáng, tôi cũng phải thay đồ. Phải nói là tôi ở dơ cực, suốt 200 năm chỉ mặc mỗi bộ giáp đen đó mãi đến nay mới được thay bộ khác. Tôi từ từ bước xuống giường, cơn đau vẫn còn nhưng đã giảm đi nhiều. Tôi tiến đến chiếc kệ để quần áo đối diện giường. Đây là phòng tôi, dù đã 200 năm trôi nhưng nó lại không hề thay đổi gì. Cũng là chiếc bàn đó, cũng là chiếc kệ sách kia, mọi thứ vẫn ở nguyên đó như chưa hề xảy ra chuyện gì. Tôi lấy bộ đồ đã được Senoria chuẩn bị sẵn từ tối qua và mặc vào người, thế qué nào nó vẫn có một màu đen kịt. Nhìn cái màu thấy ngán vler, mà tội mặc đại đi.Sau khi đã thay đồ xong, tôi bước ra khỏi phòng. Senoria đã đứng đợi tôi ở bên ngoài, cả hai chúng tôi cùng đi xuống sảnh. Sảnh chính của nhà cách phòng tôi chừng 350m, đi mất một lúc mới hết hành lang nhỏ rồi ra tới đại sảnh. Phòng ăn chính cho gia đình tôi nằm ở phòng thứ 19 tính từ lúc bước vào tức khoảng 120m nữa. Phải mất kha khá thời gian để có thể đi hết căn nhà này vì nó lớn quá cỡ so với một căn nhà hay nói đúng hơn là một căn nhà cao tầng nếu tính tổng diện tích.
Sau một lúc, giờ tôi đang đứng trước cửa phòng ăn. Tôi đưa tay lên đẩy nhẹ, cánh cửa liền tự mở ra hết phần còn lại. Bên trong thứ đầu tiên đập vào mắt bất cứ ai lần đầu vào đây là một chiếc bàn ăn khá dài với rất nhiều món ăn được chế rất biến tinh xảo và đẹp mắt được bày trí trên đó. Xung quanh có những chiếc ghế ngồi sang trọng và ba trong số những chiếc ghế đó đã có người ngồi, những người đó không ai khác chính là ba và mẹ tôi, và cả Cecilia.
Tôi bước vào, chọn lấy chiếc ghế bên cạnh Cecilia rồi ngồi xuống. Đối diện là ba và mẹ tôi đang ngồi ăn một cách từ tốn. Cơ mà, nhìn kiểu nào cũng thấy như "hẹn hò kép" ở một nhà hàng sang trọng ấy vì nhìn gương mặt mẹ tôi với Cecilia không thể nào nghĩ được rằng đây là mẹ chồng và con dâu được mà cứ như là đôi bạn thân cao trung tìm được bạn trai rồi ý.(Mẹ main)(Cha main, và tất nhiên Police đã từng ghé thăm ổng 1 lần :v. Tau tự hỏi là, thk cha tóc trắng, con mẹ cũng tóc trắng, làm qué gì "tạo" ra được thằng con tóc đen thể nhở? Đáng để suy cmn ngẫm...)
"Được rồi, vào việc chính" - cha tôi đặt nhanh chiếc nĩa xuống bàn rồi nói với vẻ nghiêm nghị.
"Vâng?"
"Vào khoảng 4h sáng nay, khi cha đi ngang qua phòng ăn thì đã thấy bức thư này được đặt ngay giữa bàn" - ông vừa nói, vừa lấy bức thư ra và đặt lên bàn trước mặt giũa tôi và Cecilia, cả hai chúng tôi đều nhìn bức thư với mấy dấu "?" bay vòng quanh trong đầu.
"Đây là gì vậy ạ?"
"Ta vẫn chưa biết, vì đây là bức thư được gửi riêng cho con nên chỉ có con mới có thể mở được thôi. Lát nữa ăn xong rồi ra phòng khách mở cho cả nhà cùng xem, ta nghĩ đây là một bức thư quan trọng đấy"
"Vâng" - tôi lấy bức thư rồi đưa cho Cecilia - "Cecilia, em giữ giùm anh một lát nhé"
"Dạ được ạ"
Nói rồi em ấy lật đật đưa bức thư đó vào trong túi áo.
"À thưa cha, có chuyện này con muốn xin cha ạ"
"Chuyện gì?"
"Có hai người con muốn cha cấp quyền chuyển đến đảo sống ạ. Do hiện tại họ không có chỗ ở nên con muốn cho họ ở đây, ngay trên đảo nhà mình quản lí cho dễ giám sát"
"Họ là ai vậy?" - mẹ tôi hỏi thay lời cha tôi.
"Nói ra thì chắc cha và mẹ sẽ không biết. Trong hai người họ, một người là rồng, còn người kia là Lang Nhân Tộc ạ"
"Lang Nhân Tộc à... Có vẻ sẽ hơi khó để làm thủ tục, bạn của con à? Hiện tại họ đang ở đâu?" - cha tôi vừa nói, vừa dùng tay trái để xoa cằm suy ngẫm.
"Họ có lẽ bây giờ đang ở chỗ trú phân đội của Cecilia. Cha có biết một người là giáo viên ở học viện Transylvania tên là Arvon de Gil"fandel không?"
"Arvon à... À! Là cô con gái của Tezas. Cô ta là giáo viên của con à?"
"Tezas? Mặc dù con không biết đó là ai nhưng có vẻ con và cha đang nói về cùng một người... phải không ạ?"
"Haizz, nói cái này ra thì biết ngay là Bạch Quỷ phải không? Trắng từ trên xuống dưới?"
"À vâng, cô ấy đó ạ. Hiện tại hai người con xin cha cho nhập cư sinh sống ở đây đang ở chỗ của Arvon-sensei. Cơ mà, Cecilia này, em bảo họ sau khi hội quân liền rút nhanh về nơi đóng quân là ở đâu thế?"
"Bắc Shiganshina, khoảng 300km tính từ Geoliver về phía Bắc"
"Éc, xa thế!?"
":v" ( Dell hiểu vì sao Tác lại cho cái mặt này vào :3)
"Nếu tính ra thì chắc cũng khoảng vài ba tuần nữa quân đội mới thu xếp xong rồi rút về ma giới phải không ba?"
"Có lẽ là vậy, khoảng thời gian sắp tới ta sẽ rất bận về việc bàn giao những lãnh thổ của lũ loài người đó lại cho chính phủ dưới chướng ma vương đại nhân. Có lẽ sẽ không thể về nhà trong một thời gian. Còn về chuyện hai người bạn của con, ta sẽ cố gắng sắp xếp chu toàn"
"Vâng"
__________________________________
Nói luôn là tau sẽ cho thk main quên béng luôn về việc cái bảng trạng thái vì lm biếng ghi chỉ số vler =))
__________________________________
Sau khi đã dùng xong buổi sáng, hiện tại tất cả chúng tôi đã tập trung ở phòng khách chính và ngồi quanh chiếc bàn với bức thư được đặt chính giữa. Không hiểu bên trong là gì, chỉ có mình tôi có thể mở nó ra được à? Tôi nhìn kĩ trên bức thư - nơi dán phần nắp thư với thân là một biểu tượng nhỏ rất quen thuộc đối với ma giới. Biểu tượng đó là một chiếc sọ quỷ với thanh đâm thẳng từ trên xuống, đó đích thị là biểu tượng của ma vương đại đế. Nói chính xác hơn thì đây là biểu tượng tượng trưng cho ma vương đời thứ 38 - ngài Vanzel De Valtryek.
"Được rồi, bây giờ con hãy mở ra đi rồi đọc cho cả nhà cùng nghe"
Tôi đưa tay ra cầm lấy bức thư. Khi cầm lên tôi có thể cảm thấy được rằng nó rút một lượng rất nhỏ Mana từ tôi. Liền sau đó, chiếc huy hiệu biểu tượng nhỏ đó bật mạnh ra văng vào mặt tôi đánh "póc" một cái ngay giữa trán.
"Iteeeee... Má troll nhau à!?"
"Hơi thốn nhỉ?" (Mẹ main)
"Bây giờ anh hãy đọc cho mọi người cùng nghe xem nào"
"Được rồi"
Kính gửi ma vương đại đế đời thứ 39 - ma vương đại đế cuối cùng của ma tộc. Ta là Vanzel De Valtryek đã tự tay viết lá thư này để gửi cho cậu. Đầu tiên là xin lỗi về việc cái huy hiệu bắn vào mặt, việc đó vẫn còn đang trong quá trình sửa chữa :v. Vào vấn đề chính ta mời cậu một chuyến đến điện ma vương để gặp mặt. Hẹn gặp cậu tại nơi đó ;)
P/s: cậu cũng có thể cho cả gia đình đến cũng được, ta rất trông chờ đấy >.<
P/s 2: khi đến nhớ đem theo cho ta một khẩu súng mà cậu chế tạo riêng cho ta nhé, ta rất muốn bắn nó thử một lần xem sao.
(Kí tên)
Vanzel De Valtryek
Cờ lờ gờ tờ!? Ma vương mà lại ghi chữ kiểu này á? Xem nào, mục đích chính của bức thư này là mời mình đến điện ma vương à. Cơ mà, phần mà tôi không hiểu nhất chính là ở chỗ "kính gửi ma vương đại đế đời thứ 39". Tại sao ngài ấy lại gọi tôi như vậy? Còn nữa, tôi chưa gặp ngài ma vương bao giờ thì thế qué nào ngài ấy biết được về việc chế tạo súng bí mật của tôi cơ chứ? Rốt cục thì ngài ma vương này là sao đây, có rất nhiều thứ tôi không biết về ngài.
"Ba và mẹ nghĩ sao ạ?"
"Hmmm... Đây là lệnh trực tiếp từ ma vương đại nhân nên con bắt buộc phải đi một chuyến đến đó cho dù không thể biết được chuyện gì sẽ xảy ra.
"Vâng" - tôi quay sang Cecilia - "Cecilia, em đi cùng anh không?" - lúc này 2 mắt của Cecilia đang sáng long lanh với sự vui sướиɠ cực độ sau khi nghe câu hỏi đó của tôi.
"Sao lại không được cơ ạ!? Đây là cơ hội ngàn năm có một để được diện kiến ngài ma vương, không phải ai muốn là được diện kiến đâu đu cho có là quý tộc. Dù là Long Tộc nhưng em vẫn muốn diện kiến ngài ấy một lần!!"
"Zậy cơ à..." - sau đó tôi quay lại nhìn ba và mẹ tôi - "Vậy là lại phải đi một chuyến đến điện ma vương rồi. Vừa mới được đặt mông lên ghế nhà hôm qua vậy mà..."
"Ara vậy mẹ phải đi chuẩn bị thôi"
"Vừa đúng lúc ba tính đến đó để bàn giao như lúc ăn sáng có nói. Nếu vậy cả nhà cùng đi chung một chuyến cho dễ, 2 ngày nữa xuất phát"
Haizz đúng là mệt quá đei!! Vừa mới về nhà từ hôm qua mà lại phải đi nữa rồi, sao thằng tác giả lại đày đọa cái thân xác thân thương này giữ vậy trời? Đúng là khổ quá mà!!... (Đây là lúc main than vãn về việc tau đày đọa nó :3)
Đợi lúc ba và mẹ tôi đi vào trong nhà, Cecilia mới dựa vào lòng tôi.
"Đừng lo, dù anh có đi đâu, em vẫn sẽ theo anh đến tận cùng của thế giới. Bởi vì em yêu anh mà" (Tác: moá nó chứ hai đứa bây yêu nhau mà làm thk viết ngồi cắn răng không?? Được, vậy đừng trách sao tao lại vô tình!!)
"Cecilia..."
Mặt của hai chúng tôi càng lúc càng tiến đến gần nhau hơn. Môi chúng tôi cũng dần thu hẹp khoảng cách. Cecilia nhắm mắt lại, chu đôi môi hồng hào mềm mại gọi tôi tiến đến hôn em ấy. Ngay lúc môi chúng tôi chỉ còn cái vài li thì cánh cửa bật mở ra khiến tôi giật bắn người đập mạnh môi vào môi Cecilia. Thốn khủng khϊếp!!!! Người mở cửa lại là mẹ tôi.
"Ara, xin lỗi vì lỡ phá hỏng lúc hai đứa chuẩn bị "ấy ấy""
"Mẹ à!!!!!!!!!!!!"
"Hihi mẹ xin lỗi. Cơ mà, chuẩn bị đi. Ngày mai hai đứa chuẩn bị đám cưới đấy"
*Rầm* *cạch*
Cánh cửa đóng lại. Trong đầu tôi lúc này: "?????????????".
"Mẹ anh vừa nói cờ lờ gờ tờ???"
"Em cũng không biết, chắc em nghe lầm rồi"
__________________________________
Góc của tác.
Chết mại rồi, tính phá tụi nó mà lỡ cho tụi nó luôn rồi. Hmmm... Cơ mà 500 ae đừng lo, truyện sẽ Bad End nên đu cho bọn nó có đám cưới nhưng kiểu gì mấy bác cũng sẽ được hít Drama lủng phổi thôi. À còn về cái truyện hợp các main lại thì có lẽ...nát cmnr. Thực tế thì đây là chuyện bất khả thi, tỉ lệ ko lm là khoảng 80%.
Giới thiệu: sắp tới, một trong những cuộc chiến lớn nhất truyện - cuộc đại chiến với sự tham gia của tất cả đại tộc tranh giành thánh phẩm tại biển Sinova. Cecilia chuẩn bị bay đầu, mời các bạn đón xem :D