Tôi Nhớ Cô Lắm, Cô Giáo!

Chương 9

Chương 8
-Việc này là sao Trương Nha?-tỏ vẻ lo lắng

-Có lẽ sau khi thi xong, nữ gv của chúng ta (Nguyệt Phương) đã không cho nghỉ ngơi một chút nào mà sử dụng tất cả các tiết mà cô ấy dạy kể cả sinh hoạt lớp để bắt làm bài tập ,vì quá mệt mỏi mà còn học nữa nên chúng nó mới biểu tình...!

-Này mày có kí không?-Chu Yến hỏi

-Tao nghĩ chắc tao không kí đâu - Trương Nha trả lời

-Còn mày?

-Tao chưa biết,để coi chúng nó như thế nào-Ngô Tử suy nghĩ

.

.

.

-Chúng ta cần đòi công bằng cho mọi anh em trong cả lớp!-Lưu Ly nói

-Đúng vậy,không thể để tình trạng này diễn ra,đã đảo gvcn,cho bả ra đảo-Cả lớp đồng thanh

Hiện tại Lưu Ly đã thu thập được 30 chữ kí và còn 8 chữ kí

-Mày đã suy nghĩ về việc này?-Chu Yến hỏi

-Tao chưa chắc lắm,không hổ danh Lưu Ly là một yêu nữ có tiếng trong trường thật đáng nể phục-Trương Nha trầm trồ

-Còn mày thì sao,Ngô Tử?

-Tao cần thời gian....xin lỗi

Nó quay đi,bước về chỗ ngồi ánh mắt của Lưu Ly đã bắt đầu lườm nó...

-Bước đầu thành công,Ngô Tử đã sập bẫy -Nội tâm của Lưu Ly bộc phát

Câu chuyện bắt đầu loan lớn,dù chưa đến tai Nguyệt Phương...nhưng một kẻ đã mách lẻo cô ấy

-Thật là vô lý!!!!!-Nàng cáu giận

-Đừng gắt nữa chị,chả qua là học sinh nó có nỗi khổ riêng!-Hạ Thuỷ bước đến

-Đừng cản chị!!Đám học sinh này.....một lũ tiểu tử ,nha đầu quậy phá không thể chịu được.Chị sẽ dạy chúng bài học.....

*tùng tùng* hết tiết văn...

-Các em ra chơi -Thầy Thao nói

-Tiếp đê các chú ơi,làm đơn nộp đi nào....

Bỗng,....

Cái lớp này ngưng việc làm lố này cho tôi....

-What the hell?Bả đâu ra vậy?-Chu Nhân nhăn nhó

.

.

.

Nguyệt Phương bước vào lớp khuôn mặt đằng đằng sát khí,thật đáng sợ.Ánh mắt như muốn thiêu rụi bao nhiêu tính mạng vô tội....

-Đứa nào đầu têu chuyện này?Đứng lên!!

Không một thằng nào,con nào dám đứng...

-Nếu các anh/chị mệt mỏi thì phải nói tôi một tiếng,để tôi có thể cho các anh chị để nghỉ ngơi chứ tôi vốn dĩ có ép ai?

-Cô nói quá sai-Lưu Ly đứng bật lên phản ánh mạnh mẽ

-Sai chỗ nào?

-Có lẽ cô biết bao nhiêu học sinh cũng đã thi xong,cần có một thời gian nghỉ ngơi chứ!Rõ ràng đây là chuyện ép buộc....đã thi xong còn bắt học....

-Đầu óc chị để đâu?Để trên mây à?Ý thức lại đi chị là học sinh lớp 9 đấy!

-Đúng là vậy nhưng cô đâu thể chèn ép hs quá mức được...phải ở mức độ vừa phải thôi chứ!!

-Đc cái miệng trả treo thì giỏi,cả lớp ra ngoài chơi,còn chị ở lại!

-Không công bằng...!!

-Này Ngô Tử mua hộ cô một chai nước!

-Dạ....dạ...

Lưu Ly lườm nhìn nó nói nhỏ

-Mày đúng là đứa dơ bẩn mà tao từng biết!

Ngày hôm sau nó đi học với biết bao sự sỉ nhục,lời nói cay độc...

.

.

.

.

.

.

Chừng 1 tuần sau,câu chuyện đã tìm ra được thủ phạm.Chính nhờ Trương Nha đã phát hiện ra Tiểu Di (lớp phó học tập) đi mách lẻo với gvcn,một cách công khai tại phòng giáo viên..nó đã bị bao nhiêu đứa trong lớp ném đá,sỉ nhục thay vì trước đây cho Ngô Tử. Giờ nó đã được minh oan....

-Cảm ơn mày Trương Nha!!

-Không có gì !

-Không có mày chắc tao giờ như một con chó! :)

-Mày đã luôn là chó từ đời nào rồi

-*nói tiếng Đan Mạch* Đm nhà mày....

Tại giờ sinh hoạt lớp....

-Hôm nay cả lớp tôi cho nghỉ đấy nhưng sau tết là không có đc nghỉ nữa đâu...

-Dạ,cảm ơn cô..-lớp đồng thanh

.

.

.

Vài lúc sau

-Socola nè Ngô Tử-Nguyệt Phương gửi cho một chiếc bọc trắng

-Éc socola?

-Ăn đi,mới làm hồi sáng....

-Cô ơi -Một bạn giơ tay

-Có chuyện gì?

-Cũng gần hội trại rồi sao lớp ta chưa đặt áo lớp?

-Vụ này cô không biết,nếu muốn cô sẽ làm

-Dạ muốn ạ -Cả lớp đồng thanh

Thế thì muốn áo như thế nào...

-Cô chọn đi!!

-Để coi.....từ từ nhé....

.

.

.

Đêm đó....

-Này con!

-Sao cô?

-Gõ hộ cô sđt này đi...l

-Để con 0908xxxxxx số này là của Lưu Ly mà

-À cô thấy con bé rất sành về thời trang và lại mối quan hệ rộng với các tiệm in áo nên,cô muốn nhờ...

-Dạ....vâng...!-Nó nhói

-*píp píp* Alo có phải chị là mẹ bé Ly?

-À dạ vâng đúng rồi ạ...

-Tôi có thể gặp nó được không ?

-Được chứ,phiền chị giữ máy ....

.

.

.

-Alo,cho hỏi ai ạ?

-Cô đây,Nguyệt Phương đây...

-À dạ chào cô,có chuyện gì mà cô lại gọi con giờ này?

-Cô muốn nhờ con tìm thử một số mẫu áo cho lớp,con có thể?

-Dạ được chứ,cô để con...

-Thế thì con cứ chọn mẫu rồi gửi qua Sđt này nhé 0930xxxxxx

-Dạ rồi cô!

Có lẽ như nó bị cho ra rìa,cảm giác nhói trong lòng thực sự cảm giác một nhát dao đâm vào tim nó thật mạnh...trái tim nó dần rỉ máu...

Vài tuần sau...,

-Có bạn nào tình nguyện làm đồ ăn thức uống để phục vụ ngày hội trại không?

-Con đem trái cây ly

-Con thì đem rau câu

-Con đem bánh mufin,...

-Từ từ nào,này Lưu Ly lấy tờ giấy ghi danh sách hộ cô nhé!

-Dạ

Ngô Tử nó đơ ra,thường những công việc lặt vặt này cô luôn kêu nó làm hộ mà hôm nay cô đã đổi đối tượng, nó từ một đứa trẻ hiền lành,hơi bướng đã trở nên cáu gắt vô tâm với Nguyệt Phương thật sự nó thay đổi quá nhanh nhưng nó đâu thay đổi vì bản thân mà vì cô ấy bỏ rơi nó khiến nó đã khác đi lúc trước ngày nào...Từ vài ngày sau đó cô đã quên lãng nó một cách nhanh chóng,không còn sự yêu thương quan tâm,âu yếm với nó mà càng ngày lạnh nhạt và dành tình cảm nhiều hơn cho Lưu Ly.

.

.

Sự căm giận ,hờn oán bao nhiêu năm nay lại biến đổi con người nó....

Một cái sừng đã cắm người nó một cách đau đớn..