Tôi Nhớ Cô Lắm, Cô Giáo!

Chương 8

Chương 7
Sau bữa cơm ấy,nó đã phải lo những bài tập

-Thật chứ văn chương đã dài giờ lại còn,lại còn mở rộng -Ngô Tử thở dài

-Con không làm à?-Nữ gv từ đằng sau bước đến

-Dạ có chứ!Sắp xong rồi cô....

-Thế thì nhanh đi,cô chờ đấy nhé...!

Cái chữ "chờ" của cô ấy làm cho tim nó bỗng dưng đập điên loạn,thôi thúc nó mau làm nhanh để được ăn món tráng miệng mà cả đời nó chưa mơ đến...

Làm mãi đã gần 9h00 nó mới xong tất cả,quay người lại nó không thấy cô đâu cả liền trèo lên giường nằm chờ và đọc cuốn sách nó mới mua

-Đã lâu thế này rồi mà vẫn chưa thấy đâu?-Nó thầm nghĩ

Bỗng cô ấy bước vào xuất hiện với chiếc đầm trắng mỏng,dài đến tận đầu gối...Cô liền nằm đè lên người nó,nhẹ nhàng hỏi chuyện

-Cô có nặng quá không?

-Không có,cô đâu có nặng!

-Thế.....

-Sao cô?

-Chưa "chén" cô đi?

-Phải từ từ đã cô!!! :)

Nó từ từ hôn lên cái trán rồi từ từ lượn nhẹ xuống gò mà hồng hào của cô ấy,cái tay của nó mò dây áo kéo xuống,cô ấy đang cảm thấy nóng ran cảm giác rạo rực ,nó kéo ra.Thứ đầu tiên mà nó thấy là bộ ngực cô ấy trắng nõn,đang đung đưa trước mặt nó....

-*đỏ mặt*con chạm được không?

-*Ngại ngùng*thích thì đυ.ng đi.

Đôi bàn tay nhỏ bé của nó đang mơn trớn thân thể cô,nó run rẫy cho dù đôi bàn tay vẫn đang vuốt ve cơ thể đẹp hút hồn của cô ấy.

-Ahhhh,nhột quá.......từ từ thôi!

-Cô thoải mái đi,không có sao đâu...

Cô và nó đã chung nhịp đập,thật sự tim cô ấy đã đập loạn xạ,hồn như ở trên mây,không còn tâm trạng nghĩ đến một việc gì khác....

Không may tên tiểu tử Ngô Tử này đã dùng ngón tay khám phá cái nơi mà cả người khác chẳng dám đυ.ng đến,nó kéo nhẹ chiếc quần ren trên người cô ấy..Bây giờ cô ấy đã thực sự trần như nhộng...

-Áaaaaaaa....nhẹ thôi.!-tiếng hét thất thanh của Nguyệt Phương khi Ngô Tử đang chơi đùa

-Cô rên khẽ kẻo mấy bà hàng xóm lại nghi ngờ

Nó đưa cô ấy cái gối,cô ấy cắn để giảm bớt đi tiếng rên nặng nề.Chốc lát nơi thầm kín ấy đã trở nên ẫm ướt

-Cô đừng cự quậy!

-Ưmmmm....đừng mà cô không chịu nỗi rồi!Ahhh...

-Cô không chịu nỗi mà lại kẹp chặt ngón tay thế này,cô thật hentai ~~~~

-Đừng mà....áahhhh.....cô thể kìm nỗi đâu!!!!

Đôi bàn tay thuận lẽ tự nhiên ngày càng vào sâu hơn, nó đã khiến cô ấy không thể chịu nổi một chút nào nữa rồi.....Một dòng nước trắng đang chảy dài trên cơ thể cô...

-Xấu hổ quá!! (>人<;)

-Không ngờ mức chịu đựng của cô cũng lâu thiệt!Cô quay ra đây nào...(^ω^)

-Hở...áaaaa....

Cái lưỡi của tiểu tử này đã khiến cô ấy phát điên,cứ ngoe nguẩy ,cô ấy có cảm giác ngứa ngáy....

-Đừng mà....cô hết sức rồi...ahhh!

-Cô hết sức nhưng ráng chịu thêm chút nha cô..

Nó đảo mạnh hơn,cô bắt đầu trở nên tê tái.........

-Ahhhh....kimochi~~~~~~

Nó không cất một tiếng nói,cứ để như thế,cô ấy phản ứng mạnh...một lần nữa dòng xuân thủy lại ứa ra

-Con thật quá đáng lắm luôn á!!-Cô ấy cáu

-Con xin lỗi....

-Hứ.....

*Ôm cô,khẽ nói* Đừng giận mà,con yêu cô lắm!!

Cái ôm của nó và câu nói ấy khiến cô ấy tan chảy,bỏ qua tội lỗi của nó rồi ôm chặt nó.Giọt nước mắt tuôn trào trên má

-Thật ngọt ngào...cô nhóc bé nhỏ của cô..

-Cô cũng vậy

Nó ôm cô ấy,một lần nữa môi chạm môi.Nụ hôn của cô ấy đã làm cho tâm hồn nó bỗng rực cháy.....

*Ngoại truyện nhỏ*

Sau vài tiếng cự quậy trên giường

-Thôi cô ngủ đi,con đi tắm một chút...

-Ukm,con tắm đi..

-*não cá vàng mod* quên lấy quần áo nữa...

-*thầm nghĩ*Lấy quần áo?Ể ể...không đc!!!

-*Mở tủ*Đồ đâu rồi nhỉ??

-*thầm tưởng*Đừng thấy mà....(>x<)

-Hể cái gì đây????*nhìn thấy hộp đen*

-Rồi xong....

-*khuôn mặt nham hiểm nhìn Nguyệt Phương* Làm thêm ván không cô??

-Thôi mà...

-Xử luôn đê cô......

-Argggggg.....chắc cô không chịu được mất...

Cuộc chơi này tiếp tục đến 2h sáng....

(Lâu dữ)

__________________________

Tại trường lúc 6h45 sáng....

-*vội vã* chưa lấy đồ,trễ tiết mất!!

-Cô!! -Ngô Tử khều

-Gì thế??

-Đồ cô để trên lớp rồi

-Thế à,con xuống đây làm gì? *quên mod*

-Con xuống lấy thêm dụng cụ cho giờ học...

-À ừm...

-Cô,...áo dài bị lệch rồi này!

-Thế à,chỉnh hộ cô với !!

Nữ gv Hoá lén lút ngó trong lòng tỏ vẻ bực tức.....

-Cô đc lắm!

Việc này đã bắt đầu diễn ra liên tục hằng ngày....tình cảm của họ trở nên khắng khít hơn....

2 tháng sau....buổi chiều sinh hoạt lớp

-Cả lớp im lặng *lớp trưởng hô*

-Được rồi,cảm ơn lớp trưởng,về chỗ đi.Hôm nay cô sẽ công bố học sinh giỏi...

*xì xào của cả lớp*Ê bây,đọc điểm rồi kìa.Hồi hộp vãi...

-Im lặng -tiếng gõ thước chua chát của Nguyệt Phương

Không một tiếng động

-Được rồi,Hạng nhất lần này là....Gia Hưng đạt 9.1

*vui vẻ* Chúc mừng,chúc mừng!!

-Cảm ơn,cảm ơn

-Uầy thanh niên đúng não to -Trương Nha lãi nhãi

-Hạng nhì là....Ngô Tử đạt 9.0

-*dân chúng bàn tán* không hổ danh là quái kiệt...

-Vãi não mày chứa gì thế?-Trương Nha gãi đầu

-Hentai :3

-Thua chú....thiệt chứ??

-Thiệt!! *giả ngu,ngây thơ*

-Hạng ba lần này Chu Nhân và đồng hạng đó là Lưu Ly đạt 8.8

-Lưu Ly??-Sự đa nghi của Ngô Tử dành cho cô bạn ấy..

-Hạng bốn Đình Hoa đạt 8.5 và Hạng năm là Chu Yến...đạt 8.3

-Uầy lần này thua mịa rồi,rớt hạng huhu...-Trương Nha rầu rĩ

-Lớp trưởng phát phiếu báo điểm này,tuần sau nộp lại cho cô!!

-Dạ......

Khoảng 1 tuần sau đó....

-ĐƠN XIN ĐỔI GIÁO VIÊN???-Ngô Tử hốt hoảng

-Bọn chúng đang làm đấy!-Trương Nha nói

-Ai đã chủ mưu việc này??

-Là Lưu Ly......!

-Lưu Ly

Nó đã cho cái sự nghi ngờ ấy là đúng...

"rt cuc Lưu Ly tính làm gì đây??"