Editor: Hạ Phu Nhơn.
Bọn họ xác thật chưa từng khuyên can, nhưng Sở Luyến là hoàng đế, nàng dùng bữa muốn ôm thứ gì, nơi nào bọn họ có thể khuyên can, Sở Luyến cắn răng, căm giận nói: "Chỉ lần này thôi, lần sau trẫm sẽ không như vậy nữa, cho bọn họ tiến vào đi, trẫm phải dùng thiện."
Tiểu An Tử đứng hầu hạ một bên vội tiếp lấy mèo con từ trong lòng ngực Sở Luyến mang đi, sau đó lấy khăn lụa được tẩm hương cho nàng lau tay, mười tám chén nhỏ dát vàng rực rỡ được mang vào, Dung Khâm cười một cách thanh thiển, nhưng thật ra hắn thuận theo ý Sở Luyến, sửa lại lệnh, tuy nhiên không cho bọn họ tiến vào nữa, mà đuổi những người còn lại ra ngoài.
Ngón tay thon dài như ngọc bích vén tay áo lên, nặng nề nói: "Thần tới đây để hầu hạ bệ hạ."
Phương thức mà hắn hầu hạ hết sức độc đáo, trực tiếp ôm Sở Luyến vào trong ngực, tự tay múc từng muỗng đút nàng.
Sở Luyến không thích cách thức của hắn cho lắm, hàng mi dài khẽ rũ xuống ẩn giấu tâm tư, khẽ mím môi hồng miễn cưỡng ăn, Dung Khâm luôn chọn đúng món nàng yêu thích nhất đưa tới, thỉnh thoảng còn dùng khăn tay nhề nhàng lau khoé miệng nàng, cẩn thận tỉ mỉ, ôn nhu vô cùng, đến một lúc sau, Sở Luyến cảm thấy sởn tóc gáy cũng không thấy hẳn dừng tay lại.
"Trẫm không thể ăn được nữa."
Tâm tư có chút phẫn uất lại có chút phiền muộn, chẳng lẽ nam nhân này muốn khiến nàng căng thẳng đến chết?
Dung Khâm cầm lấy thìa bạc khuấy khuấy bỏ thêm canh mật hoa ngọc nhĩ, đôi mắt đào hoa quạnh quẽ hơi híp mắt, khoé mắt hơi nhướng lên mang theo tà khí mê người không thể diễn tả được.
"Chẳng phải Bệ hạ rất thích dân gian sao, cũng nên quan tâm đến bọn họ mới đúng, đừng lãng phí bữa ăn này."
Sở Luyến giật mình kinh ngạc, nhìn xem biểu hiện Dung Khâm không giống đang nói giỡn, lại nhìn một bàn ngự thiện trăm món, nếu muốn không lãng phí, chẳng lẽ một mình nàng ăn hết tất cả sao? Nàng ngồi ở giữa hai chần Dung Khâm, tay hắn đặt thẳng vào eo nhỏ của nàng dùng sức véo mạnh.
"Ngươi, ngươi đây là muốn mưu hại trẫm!"
"Bệ hạ nói cẩn thận, sự trung thành của vi thần có nhật nguyệt chứng giám." Dung Khâm thản nhiên cười, ánh mắt trong veo lic nhìn tiểu hoàng đế sắp khóc, nếu nói trong thiên hạ này, ai muốn cho nàng ngồi vững vàng trên ngôi vị hoàng đế nhất, e rằng chỉ có duy nhất một mình hắn…