Chương 29
Tối đó thì Mon nhờ Mun tới chỗ bệnh viện chăm sóc Phú vì nó,Khải và Huy phải làm dự án kiến trúc cùng nhau, Phú thì đã nêu ra cấu tạo rồi của dự án đó rồi nên cả bọn cứ thế mà làm. Nói là chăm sóc chứ nó chỉ có việc tới đó và đưa đồ ăn, tán gẫu với Phú cho đỡ buồn thôi chứ còn lại thì có người khác chăm sóc hết..
.
.
_Phòng 419,419 đâu taaa?? -Mun nhủ thầm.
Sau 1 hồi đi vòng quanh thì cuối cùng Mun nó cũng tìm thấy phòng 419,nó lật đật chạy vào đưa cơm cho Phú vì anh Mon nó dặn là Phú ăn cơm sớm nên phải khẩn trương.
_Chào anh Phú nha!
_Sao giờ này mày mới tới? Tao đói rã ruột rồi đấy!!
_Em xin lỗi, do uống trà sữa ở dưới nên em quên! Sorry anh nha!! Mà cơm anh này! -Nói rồi nó lấy hộp cơm ra rồi đưa Phú.
Phú dặn Mun đóng cửa, kéo rèm cửa hành lang lại rồi ăn ngon lành còn Mun thì đi quanh phòng nghịch ngợm vài thứ.
_Làm như mày mới tới đây không bằng, sao đi quanh phòng phá cái gì ấy thằng kia?
_Có phá gì đâu! À anh Phú cho em uống ly nước cam trong tủ lạnh nha~~
_Ừ uống đi, đó là phần của mày mà. -Nói rồi, Phú cười nham hiểm.
_Ly cam này đắng quá , không ngọt gì hết! -Nó than với Phú.
_Cam nguyên chất nên mới đắng chứ, uống hết đi chứ để trong đó choáng chỗ.
_Em biết rồi anh.
Thế là nó tu hết ly nước cam, uống xong thì nó ngồi bấm điện thoại chơi. Đoạn, nó nói:
_Anh Phú bật máy lạnh to lên chút đi, nóng quá!
_22•c rồi mà nóng gì nữa! Không bật to đâu!
Được 10" nữa thì nó bắt đầu choáng đầu óc, cả người nóng lên, Phú thì cười vì biết là thuốc kí©ɧ ɖụ© trong ly cam đã ngấm. Vì biết là bị cấm túc không đυ.ng chạm tới Mon nên nó mới nghĩ ra trò này, hai hôm nay không được làm gì Mon khiến nó rất khó chịu, nhưng bây giờ thì nó thấy thoải mái vì sắp được "xả" ra hết...
Mun giờ đây thở dốc, cúc áo thì cởi được một nửa, miệng thì cứ rên hai chữ:nóng quá~.
_Để tao giúp mày hết nóng nhé!
Nói đoạn, Phú kéo nó lại gần. Cởi nhẹ từng cái cúc áo sơ mi của nó, hôn môi nó thắm thiết. Thân hình nhỏ bé của Mun muốn chống cự lại những ngón tay của Phú đang nắn bóp cặp mông của nó nhưng lại không được, nó quá yếu cộng thêm với tác dụng của thuốc nên nó chỉ biết chống cự trong vô vọng.
_Hôm nay Vỹ làm về sớm nên không có ai cứu mày đâu, đừng cố la.
Rồi chiếc lưỡi của Phú rê từ từ xuống dưới hơn nữa, cuối cùng con c*c nhỏ bé của Mun cũng đã nằm trọn trong miệng Phú, nó khẽ rên nhưng đã bị Phú bịt miệng lại, bú ʍúŧ khoảng 2" thì nó lấy ngón tay cho vào cái lỗ đằng sau của Mun,
_Sao hôm nay lỗ nó khít thế nhỉ? Chắc do lâu không có mình chăm sóc đây mà...
Thế rồi nó chọt nhanh và sâu hơn, Mun thì giờ chẳng biết làm gì ngoài việc rêи ɾỉ:
_Anh Phú! Đau lắm~~ bỏ tay ra mau!!! aaaaa~~~~
Chỉ thêm một lúc nữa thôi nhưng Phú nó đã không chịu nổi nữa mà đâm thẳng con c*c nó vào đ*t Mun khiến Mun trợn ngược mắt lên vì đau. Nó khóc, nó van xin Phú dừng lại nhưng tất nhiên là không được. Từng cú thúc của Phú nó ngày càng mạnh bạo hơn nhưng nó đã tập luyện kỹ năng mới, nó đâm vào đúng điểm g-spot của Mun nên chỉ đâm một lúc là Mun không chịu nổi mà bắn tè le hết nhưng Phú thì dai sức hơn, nó thúc càng lúc càng nhanh và càng mạnh và cuối cùng nó cũng khóa môi Mun và bắn tất cả chỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đó vào lỗ đ*t đang thở kia. Xong trận, nó hôn môi Mun thắm thiết rồi ôm Mun nằm thở, đống tϊиɧ ŧяùиɠ của Phú đã chảy ra từ lỗ đ*t ra khắp gường. Phú nó thấy vậy thì vội lau hết bằng khăn vì nó không muốn ai thấy cảnh tượng 1 bãi tϊиɧ ŧяùиɠ nằm ngổn ngang trên giường nó hết. Nó nằm được khoảng 2" thì có điện thoại, là Huy điện:
_Alo sao mày?
_Alo, tớ Mon nè! cậu nói với Mun về phòng giùm tớ với, điện thoại tớ hết tiền rồi nên tớ không gọi nó được
_...