Chương 30
_Cái.... cái gì?? Ủa.. chớ ...chớ không phải mày đưa cơm tao hả?-Phú sợ hãi hỏi lại._Không có, bọn tớ làm dự án kiến trúc mà, bởi vậy tớ mới kêu Mun tới đưa cơm cho cậu ấy! Nó đâu rồi?
_Ừ.. ờ thì.. nó đi xuống dưới mua nước cho tao rồi. Để nó ngủ lại đây tối nay. Mai.. mai nó về.. -Phú lắp bắp trả lời.
_Sao nói lắp bắp thế? Thôi nhờ cậu giúp nó tối nay nhé! Chúng tớ làm tiếp đây! Bye
_Ừ.. ừ bye!
Giờ thì Phú hoảng loạn thiệt sự vì nó nghĩ nãy giờ người nó làʍ t̠ìиɦ cùng là Mon, không ngờ là em sinh đôi nó.
_Giờ sao đây!!! Hèn chi nãy giờ nó cứ gọi mình là anh không, mà giờ làm sao trời!!! Mon nó mà biết thì chỉ có nước... Thôi chết rồi !!! Giờ sao đây trời!!!!-Phú nó bối rối.
Nó mặc lại đồ cho Mun, moi hết đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong đ*t Mun ra hết, lau sạch người cho nó. Cũng dễ là Mun đã ngủ, khó là nó phải vác cái chân bị gãy đi làm việc đó. Mà bây giờ cái chân gãy không còn quan trọng nữa, điều nó lo là Mon sẽ xử tội nó theo cách nào khi Mon phát hiện em nó bị hϊếp. Phú càng rùng mình hơn nữa khi nhớ đến chuyện Mon nó đã tập võ mấy tháng nay và đã đai đen rồi! Sợ cái chân này chưa lành mà cái chân kia đã phải băng bó tiếp nữa.
_Ôi thật đáng sợ!!
Phú nó đã quyết định, nó sẽ đợi đến khi Mun tỉnh dậy và xin lỗi nó và cầu xin nó đừng kể chuyện nó bị hϊếp với anh trai nó. Chỉ còn cách đó mà thôi. Thế là nó đi ngủ luôn và phải dặn sáng mai phải dậy sớm chờ Mun dậy và xin lỗi.
.
.
.
Vừa mở mắt ra thì Phú nó liền thấy khuôn mặt ngây thơ đang mỉm cười của Mun với nó. Phú nó xanh mặt, rối rít xin lỗi:
_Anh xin lỗi em, tối qua anh tưởng em là Mon nên mới làm vậy. Em... em đừng méc Mon với anh được không?? -Phú nói.
Mun nó vẫn cười. Mặt đỏ đỏ, nó nhẹ nhàng nói:
_Anh Phú! Em... em muốn làm lại... với anh....
Phú chỉ im lặng vì sững sờ, Mun nó nói tiếp:
_Thật mà!! Em.. em thấy nó rất đã, em muốn làm nữa với anh! Không méc anh hai em luôn !!
_Em nói thật nhé!!
_Ukm, không méc anh hai em luôn!
_Ok, vậy thì anh yên tâm rồi!
Phú nó thở phào nhẹ nhõm, giờ nó không hoảng sợ nữa mà lại vui mừng vì được Mun cho ch*ch thoải mái nữa chứ!
.
.
.
.
.
.
.
1 tuần sau
Cuối cùng thì chân Phú cũng khỏi sớm hơn dự định. Phú nó vui vẻ về phòng ký túc để cùng tụi kia hoàn thành dự án kiến trúc. Tối sau hôm ra viện, Phú hẹn Mun đi chơi và quyết định sẽ tỏ tình với nó. Tối đó...
_Có chuyện gì mà dẫn em đi ăn rồi đi chơi hào phóng quá vậy?-Mun hỏi.
_Thì có chuyện mới dẫn em đi chứ!
_Chuyện gì thế?
_Làm người yêu anh nha?!
_Anh nói thật hả???-Mun ngỡ ngàng.
_Ừ, nha~~~??
_Ừ, cũng được. -nó đỏ mặt.
Thế là Phú hôn môi Mun ngay bên trong rạp chiếu phim, còn thì thầm nhỏ bên tai Mun:
_Tối nay làm tiếp nha bé yêu?
_Dạ.. -Mun nó đỏ mặt.
.
.
Tối đó Phú chọn 1 cái nhà nghỉ rồi đưa Mun vào đó, không dám làm ở trong phòng ký túc xá vì rất nhiều lý do dù hôm nay tụi kia đã quyết định đi chơi thâu đêm.
Đưa Mun vào phòng, Phú nằm xuống tận hưởng còn Mun thì ngồi trên. Mun muốn hôm nay mình chủ động hết mọi thứ. Nên nó đã tự cởi đồ nó, rồi ngồi ở trên hôn Phú từ môi rồi rê từ từ cái lưỡi xuống con c*c đang cứng của Phú. Nó hôm nay rất bạo, tự bôi trơn c*c Phú rồi tự mình đặt lỗ đ*t của mình vào con c*c ở dưới. Nó nhún trên c*c Phú rất điêu luyện:
_Hôm nay em da^ʍ lắm, tự nhún lên c*c anh mà không chút ngại nữa!
_aaaa~~anh câm đi!! Em đang tận hưởng nó đây này~~ Aaaa!! ~~~
Nói rồi nó nhún bạo hơn nữa, càng lúc càng nhanh, miệng thì rêи ɾỉ, mắt thì mơ màng, mặt thì đỏ càng làm Phú thấy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
_Em da^ʍ quá à~~ da^ʍ hơn anh trai em rất nhiều á!!
_Em biết aaaaa~~~
Nói rồi, con c*c nó giụt giựt, nó nhún càng nhanh hơn và Phụttttt ! Cả hai đều cùng nhau bắn tinh. Phú chồm dậy liếʍ đống tinh của nó rồi đặt nó xuống giường và choàng tay ôm nó ngủ...