Chương 12: Anh Khanh tỏ tình
Đột nhiên mới sáng vô thì trường đã bật loa thông báo: "Các học viên lớp 12 sẽ chuẩn bị cho kỳ thi đại học sắp tới. Nhà trường quyết định cho bốn học viên cao điểm nhất bên phía Đại học Thiên Long sẽ thay phiên giảng dạy các kinh nghiệm và các bài học quan trọng cho bốn lớp bao gồm cả học viên của lớp Đặc biệt. Và sau đây là danh sách tên học viên sẽ được bỏ nhiệm dạy cho lớp nào: Lớp 12A sẽ do em Thẩm Đại Phong
Lớp 12B sẽ do em Lục Uyển Thi
Lớp 12C sẽ do em Vương Hải
Lớp Đặc biệt sẽ do em Trần Hạo Nam
Lịch học có dán trên bảng thông báo, và bắt đầu thi hành từ hôm nay."
Tôi vào lớp mà chưa hề biết gì về chuyện Hạo Nam sẽ dạy cho lớp tôi cả. Tôi vẫn ngồi đó lấy sách ra đọc.... Tiếng chuông trường reo lên, tôi cất quyển sách đó vào túi. Vừa quay lại để cất thì hoảng hồn....
- Hi!_ Hạo Nam ở đâu đứng phía sau lưng tôi.
- Anh làm gì ở đây? Sao anh ở đây?_ tôi không biết nên mới hỏi
- Lát nữa en sẽ biết!_ Hạo Nam xoa đầu tôi rồi bước lên bục giảng....
Lớp trưởng liền kêu lớp: "Cả lớp, nghiêm!", Hạo Nam cho tất cả ngồi xuống rồi bắt đầu phát biểu:
- Chào mấy em, chắc mọi người ở đây đều biết tên của anh rồi. Anh tên là Trần Hạo Nam, từ bây giờ anh sẽ phụ trách hướng dẫn và dạy cho mấy em năm môn học: Toán, văn, anh, hóa, lý cho kỳ thi sắp tới. Các em có thắc mắc gì về anh thì hãy hỏi ngay bây giờ luôn đi. Tiết đầu anh sẽ dùng để chúng ta làm quen thân thiết hơn.
Mấy cánh tay giơ lên muốn hỏi nhưng trong đó không có tôi. Tôi vẻ mặt không quan tâm, nằm ường lên bàn và nhắm mắt.
- Em kia! Muốn hỏi gì về anh?_ Hạo Nam mời bạn đầu tiên
- Anh Hạo Nam có bạn gái chưa? Nếu có hãy bật mí với mấy đàn em ở đây một chút về cô ấy đi!_ bạn 1
- Anh có bạn gái rồi, cô ấy hoàn hảo mọi thứ, dáng cao và rất khỏe, ăn cũng rất nhiều.
- Thế cô ấy có đẹp không?_ bạn dưới lớp
- Cô ấy rất đẹp.
- Cô gái đó thật sự rất khỏe sao anh?_ bạn dưới lớp khác
- Bạn gái anh học Taekwondo nên rất khoẻ.
- Cô ta tuyệt vời vậy sao? Không có khuyết điểm gì à?_ một bạn khác
- Có một khuyết điểm nhưng khuyết điểm đó lại trở thành ưu điểm dễ thương của cô ấy trong mắt anh. _ miệng lưỡi anh ta cũng ngọt phết đấy chứ!
- Là gì vậy?_ cả lớp ồ lên hỏi
- Bí mật anh không thể bật mí với mấy em được.
- Hôm nay anh làm quen với lớp vậy anh hãy hát một bài trước lớp đi! Nghe nói, anh hát rất hay._ một bạn đưa ra ý kiến
- Được, vậy anh sẽ hát tặng lớp một bài. Gần đây bài hát "Nơi này có anh" của ca sĩ Sơn Tùng M-TP đang rất hot. Anh hát bài đó chịu không?
- Tuyệt vời!!!_ cả lớp ầm ầm lên
Tôi nghe Hạo Nam nói sẽ hát nên tôi ngồi dậy, để điện thoại chuẩn bị ghi âm lại. Anh bật nhạc không lời lên và cái lớp bắt đầu im lặng lại. Và lời hát của anh vang lên
"Em là ai từ đâu bước đến nơi đây dịu dàng chân phương.
Em là ai tựa như ánh nắng ban mai ngọt ngào trong sương.
Ngắm em thật lâu. Con tim anh yếu mềm.
Đắm say từ phút đó. Từng giây trôi, yêu thêm..........."
(Đây là bài "Nơi này có anh" do ca sĩ Sơn Tùng M-TP thể hiện. Xem để giải trí cho vui nha!)
Hạo Nam hát và nhìn về phía tôi, vẻ mặt vui tươi và dịu dàng của anh làm tôi như mê mẫn. Anh cười với tôi. Ánh mắt anh như muốn nói gì đó với tôi và bài hát kết thúc. Mọi tiếng vỗ tay, reo hò làm ồn hết cả lớp. Làm quen như thế cũng đủ rồi nên tất cả đã bắt đầu chú tâm vào học tiết đầu tiên là Vật lý.
Chúng tôi học khá nhiều định luật mới nhưng toàn bộ tôi đều đã biết hết rồi. Tôi, tay chống cằm, thẩn thờ nhìn Hạo Nam trên bảng giảng bài. Vẻ mặt anh đáng yêu dữ dội!
- Nào bây giờ hãy dùng các định luật từ nãy đến giờ học áp dụng vào bài toán này thử xem. Cho các em năm phút để giải, sau năm phút anh mời bất kỳ ai đều phải lên giải._ Hạo Nam nói rồi bước xuống, đi vòng vòng xem đàn em làm bài có đúng không.
- Anh Hạo Nam à, chỗ này em không hiểu cho lắm!_ một bạn hỏi
- Chỗ nào?
- Ở đây, đây.....
Thế là Hạo Nam gợi ý cho cậu bạn đó cách làm. Anh đi ngang qua đến chỗ tôi, nheo mắt với tôi một cái làm tôi giật mình.
_________________
Tới khi được nghỉ giải lao thì anh Khanh rủ tôi đi chạy và khảo bài cho anh ấy. Tôi đồng ý với anh và đi xuống sân chạy. Tôi vẫn khảo bài như mọi lần cho anh Khanh rồi ngồi nghỉ dưới ghế đá. Chỗ ngồi đó lại chính là chỗ ngồi song song với phòng Hiệu trưởng mới ác. Tôi quên mất phòng Hiệu trưởng chính là phòng nghỉ riêng của Hạo Nam. Và anh ấy đã thấy tôi và anh Khanh giỡn với nhau rất thân thiết....
*Bộp!*_ tự nhiên anh búng vào trán tôi một cái đau chết mất.
- Sao lại đánh em, hả?
- Giỡn thôi mà, em giận anh hả!
- Giỡn sao? Vậy để em cho anh thấy quy lực của cái búng thốn vạn trời xanh của em._ vừa nói xong thì anh Khanh liền bỏ chạy. Còn quay lại lêu lêu tôi nữa. Lúc trước, anh ấy cũng hay như vậy nên tôi quen rồi.
- Thôi, tha cho anh đó! Vì anh lúc nào cũng nhường cho đứa em này mà.
Anh Khanh trong đầu liền hiện lên một suy nghĩ sau câu nói của tôi: "Đứa em sao? Anh nhường em không vì xem em là em anh mà thực ra là vì anh thích em."
- Anh luôn nhường nhịn em không phải vì xem em là một đứa em của anh. Anh chưa từng xem em là em của anh cả. Chưa bao giờ.....vì anh thích em, Lục Phạm. Anh đã thích em bắt đầu từ lần đầu tiên anh gặp em rồi._ anh Khanh đã nói ra cảm xúc của anh rồi. Tôi thẩn thờ, không biết nên nói gì bây giờ, tôi phải làm gì đây?
Lần đầu tôi và anh Khanh gặp nhau______
Khi đó tôi vẫn chưa đổi tên và cũng chưa giả thành một đứa con trai. Ba nuôi dắt tôi về nhà và đúng lúc đó, anh Khanh đang đá banh thì đá vào đầu tôi.
- A, xin lỗi!_ anh ấy nói với tôi nhưng chẳng thèm nhìn vào mặt tôi mà xin lỗi
- Ba à, con lùn này là ai vậy?
Một cục tức đập thẳng xuống đầu tôi khi nghe anh Khanh nói với ba câu đó.
- À, con bé này từ giờ sẽ là em gái của con, ba đã nhận con bé về nuôi.
- Ba có con là đủ rồi cần chi con lùn này?
Lúc này anh mới nhìn vào mặt tôi, anh giật mình. Có lẽ là vì tôi dễ thương đến nỗi anh phải ngạc nhiên như thế.
- Chào anh, em tên Lục Uyên Nhi nhưng sau này em sẽ đổi tên. Từ giờ, em là em gái của anh, anh tên gì vậy?_ tôi hai tay cầm túi đồ nhìn anh Khanh
- Anh tên là Dương Khanh.
- Uyên Nhi đang học bổ túc lớp 10 để kịp thi theo đúng tuổi. Còn Dương Khanh thì hồi nhỏ bị tai nạn nên vào học trễ một năm. Nói vậy thì Dương Khanh lớn hơn Uyên Nhi một tuổi nhưng hai đứa lại học bằng lớp với nhau._ Ba
Tối hôm đó, tôi vào phòng anh Khanh ngủ còn anh ấy thì vào phòng của ba ngủ. Sáng hôm sau, ăn sáng cùng họ, tôi đã nói quyết định của mình.....
- Ba, con sẽ không đổi họ của mình mà chỉ đổi tên thôi. Sau này con muốn làm một đứa con trai để đi học. Ba cho phép con nha!
- Không đổi họ chỉ đổi tên thì em đâu phải con của ba anh. Em nên bớt nói xàm đi!_ anh Khanh lúc đó khó ưa vậy á!
- Mà con nói muốn làm một đứa con trai để đi học là sao?_ ba hỏi
- Sau khi con thi xong, con sẽ cắt tóc, lấy họ Lục, tên Phạm. Và năm sau vào lớp 11, con sẽ là một đứa con trai để đến trường.
- Cũng được. Con có quyền tự do của mình, ba đồng ý với con._ ba
- Con cũng tán thành. Sau khi cô ta cắt tóc, con sẽ về lại phòng mình. Phòng con cũng lớn nên ba mua thêm một cái giường nữa cho cô ấy._ anh Khanh
- Ba nghĩ nên xây thêm phòng cho con bé chứ!
- Phản đối! Căn nhà này có ký ức về mẹ, con không cho ba phá hay thay đổi nó._ Anh Khanh
- Thôi sao cũng được hết á ba!
Sau khi tôi cắt tóc và đổi tên, tôi và anh Khanh đã ở cùng nhau. Anh ấy và tôi bắt đầu hiểu nhau hơn, tôi đã kể với anh ấy vài chuyện về tôi. Anh ấy thích tôi nhưng lúc đầu luôn giả vờ như rất ghét tôi vậy, thế mà sau này lại quan tâm, chăm sóc và nhường nhịn tôi rất nhiều.