Cậu Chủ Lạnh Lùng Khó Gần

Chương 28

Chương 28: Song Vũ Hạo gặp Hoa Hoa.
Kể từ một tuần hai cô bạn thân của mình bỏ đi. Hoa Hoa nhịn ăn đến mức sụt đi 10 kg.

Bây giờ trông dáng người mi nhon hẳn ra. Nhưng gương mặt có vài phần kém sắc. Ánh mắt lúc nào cũng u buồn không còn lấy một tia vui vẻ.

Hôm nay, Hoa Hoa muốn ra ngoài tản bộ một chút. Vì thiết nghĩ nhốt mình trong nhà chẳng phải là cách tốt để vơi đi nỗi buồn.

Lang thang một mình trên con đường đông đúc người qua lại. Hoa Hoa cảm thấy mình thật lạc lõng.

Trước đây toàn đi cùng Băng Băng với Nghi Nghi nhưng giờ lại một thân một mình.

Thật buồn.

Nhìn xa xa có quán bán xiên thịt nướng quen thuộc, Hoa Hoa đi lại. Tìm một bàn trống ngồi xuống, gọi hơn hai chục xiên.

" Của cô đây ạ "

Cô chủ quán phút chốc đã nướng xong, đem lại bàn Hoa Hoa đặt xuống.

Cảm ơn một tiếng, Hoa Hoa cúi đầu xuống ăn từng xiên từng xiên một.

Vừa ăn vừa nhớ đến kỉ niệm vui vẻ cùng chị em Khiết Băng Băng ngay tại nơi đây.

Bất giác nước mắt rơi.

Rơi rồi lại lau đi.

Song Vũ Hạo tình cờ lái xe ngang qua. Hắn trông thấy Hoa Hoa, có điều Hoa Hoa đã gầy đi nhưng hắn vẫn nhận ra đây là cô bạn thân của Nghi Nghi.

Liền tìm chỗ đậu xe rồi đi lại quán.

Không ai mời mọc, hắn tự nhiên ngồi lên cái ghế trống kế bên Hoa Hoa.

" Cô là Hồ Hoa Hoa? "

" Anh là ai? Tôi không quen? Cút đi "

Đang buồn, muốn yên tĩnh lại bị phá rối khiến Hoa Hoa cáu lên.

Song Vũ Hạo nhướn mày nhìn cô gái nhỏ nhắn đang cúi gằm mặt cắn từng xiên thịt. Sắc mặt bắt đầu đen đi phân nửa.

" Tôi đang nói chuyện với cô đàng hoàng. Cô tốt nhất trả lời câu hỏi của tôi trước khi tôi tức giận "

" Khốn kiếp, anh cút chỗ khác "

Hoa Hoa mắng chửi. Tâm tình không tốt còn gặp phải loại người đã biết còn cố hỏi. Thêm cái giọng điệu lạnh lùng hù dọa nghe càng thêm chói tai.

" Cô...mắng tôi "

Song Vũ Hạo hắn thực sự tức giận, rít qua từng kẽ răng.

Giờ đây Hoa Hoa mới ngước mắt lên nhìn, cặp mắt còn long lanh nước mắt liếc xéo hắn ta.

" Sao? Anh có ngon thì đánh tôi đi "

" Tưởng tôi không dám "

Hắn giơ tay hung hăng muốn tát mặt Hoa Hoa. Nhưng nghĩ lại nam nhân ai lại đánh nữ nhân. Mà đây còn là con nhóc mới tròn 18 tuổi. Hơn hết là bạn thân của Nghi Nghi.

" Được là anh không đánh tôi. Vậy đừng trách tôi tại sao đánh anh "

Chát.

Một cái tát rơi ngay má trái của Song Vũ Hạo do Hoa Hoa ban cho.

Hắn nhíu mày, nộ khí bùng phát.

Lập tức đập bàn, làm mọi người đang ăn xung quanh cũng phải dừng lại nhìn xem chuyện gì đang xảy ra tại cái bàn của hắn.

" Anh đập cái gì? "

" Cô quá quắt lắm. Dám tát cả Song Vũ Hạo tôi "

" Tôi đã bảo anh cút. Anh không nghe. Còn chọc tôi điên tiết, một cái tát nhằm nhò gì "

Hoa Hoa móc tiền trong ví đặt xuống bàn, bỏ đi không ngoảnh mặt lại.

Song Vũ Hạo tay nắm thành quyền. Chạy đuổi theo Hoa Hoa, nắm tay kéo vào con hẻm gần đó, ép sát vào vách tường.

Hiện tại là buổi chiều nên trong hẻm cũng khá vắng nên Hoa Hoa không thể la kêu cứu.

Đành trừng mắt nhìn cái người đang bắt ép mình.

" Anh lại muốn cái gì? "

" Nói cho tôi biết. Tại sao dạo này không thấy Nghi Nghi đến trường. Trong khi đó các học sinh khác đến trường đều đặn để ôn thi kì thi THPT Quốc gia "

" Nghi Nghi...Nghi Nghi..."

Nhắc đến Nghi Nghi, sóng mũi của Hoa Hoa cay cay, lập tức khóc òa lên.

" Hức...huhu..."

Tự dưng đang yên đang lành mà Hoa Hoa khóc, Song Vũ Hạo hơi hoang mang.

" Này, tôi chưa làm gì cô mà? Khóc cái gì ? "

" Nghi Nghi ...hức... và Băng Băng... hức.... bỏ đi ....hức.....nơi khác rồi. Tôi đang cố gắng...hức....quên anh còn nhắc...hức "

Hoa Hoa nấc trong từng tiếng nói, đôi tay giơ lên đấm thùm thụp vào ngực hắn.

" Tránh đường, tránh đường "

Chợt có tiếng la lên và có người đi xe máy từ trong con hẻm chạy ra.

Con hẻm này tương đối nhỏ mà Song Vũ Hạo với Hoa Hoa đứng chắn gần hết lối đi của người ta.

Nên lúc nghe tiếng la, hắn bắt buộc phải ép sát gần như không kẻ hở vào người Hoa Hoa nên người đi xe máy mới dễ dàng chạy qua.

Bị ép gần như vậy, Hoa Hoa đỏ mặt, quên luôn cả khóc.

Song chống tay lên ngực hắn, một phát đẩy ra.

Chát.

Ăn thêm cái tát, hắn xoa xoa má, phừng phực lửa giận.

Đường đường là tổng giám đốc, trăm người kính phục, chưa ai dám đắc tội. Mà ai ngờ rằng, vọn vẹn trong một ngày lãnh trọn hai cái tát từ con nhóc cao chưa tới cổ mình.

" Biếи ŧɦái "

Hoa Hoa mắng, đạp chân hắn thật mạnh để dễ dàng trốn thoát.

Đâu lường trước việc gì, bất ngờ hắn kéo lại.

Lực không hề nhỏ, kết quả ngã đè lên nhau.

Hoa Hoa nằm trên người Song Vũ Hạo.

Ngạc nhiên hơn nữa là môi chạm môi, mắt chạm mắt.

" Nụ hôn đầu của tôi "

Hoa Hoa thét lên, chống tay lên ngực hắn mượn lực ngồi dậy.

Hai tay liên tục chùi chùi môi.

Song Vũ Hạo chưa thoát khỏi sự ngạc nhiên. Tim hắn có chút loạng nhịp khi chạm môi Hoa Hoa.

Có phải đây mới là yêu?

Còn tình cảm dành cho Nghi Nghi chỉ là phút nông nổi rung động?