Chương 29: Quyết định về.
4 năm sauTriết Vũ Hàn và Triết Vũ Khanh tại thời điểm hiện tại so với 4 năm trước khi chị em Khiết Băng Băng rời đi khác xa nhiều lắm.
Cả hai ngày càng lạnh lùng, ít nói, ít cười. Suốt ngày chìm ngập trong đống hồ sơ sổ sách.
Lâu lâu lại nhớ đến Băng Băng và Nghi Nghi thì lại tìm đến rượu giải sầu.
Cuộc sống cứ như vậy mà trôi qua nhanh chóng một cách tẻ nhạt và vô vị.
Hôm nay cả hai dành cho bản thân một ngày nghỉ ở nhà.
Vũ Khanh đang ngồi ở phòng khách thưởng thức món bánh mới của dì Hạnh và nhâm nhi ly trà còn đang bốc khói.
Chợt anh không ăn nữa. Bỏ về phòng cầm tấm ảnh của Nghi Nghi ngắm nhìn một lúc lâu.
" Nghi Nghi, ở nơi xa em có nhớ tôi không? "
4 năm rồi.
Đã 4 năm trôi qua, sao em còn không chịu về gặp tôi.
Em không cho tôi tìm kiếm. Tôi cũng đã theo như ý em.
Nhưng sao em lại không cho tôi một cơ hội cạnh em lần nữa.
Em rời đi, thế giới này đối với tôi chẳng còn gì.
Rất nhàm chán.
" Cốc...cốc...cốc "
Có tiếng gõ cửa, Triết Vũ Khanh đặt tấm ảnh xuống, lạnh nhạt nói.
" Cửa không khóa, mời vào "
Chỉ chờ có thế, cánh cửa đã bị mở tung. Sau cánh cửa là Triết Vũ Hàn với gương mặt lúc nào cũng đầy sát khí nhưng ẩn chứa luôn phảng phất một nỗi buồn.
" Có chuyện gì? "
" Thiệp cưới "
Triết Vũ Hàn thảy một tấm thiệp cưới vào người Vũ Khanh, thở hắt một hơi.
Đây là thiệp cưới của Hoa Hoa mời bọn anh.
Anh cũng không thể ngờ Hoa Hoa sau khi học xong đại học. Song Vũ Hạo lại tới nhà hỏi cưới.
Chuyện tình của cả hai người này thật sự không biết nói làm sao. Vô duyên vô cớ dính chặt với nhau kể từ nụ hôn đầu lần đó.
Chuyện là Hoa Hoa gặp Song Vũ Hạo ở đâu là đỏ mặt lảng tránh. Còn hắn mặt dày đeo bám.
Bá đạo tuyên bố Hoa Hoa là nữ nhân của hắn, còn Nghi Nghi chỉ là quá khứ.
Báo hại bọn anh nghe Hoa Hoa kể qua điện thoại. Nghe xong muốn quăng luôn cái điện thoại.
Đúng là lãng kinh khủng.
Cái tên Song Vũ Hạo kia điên không ít. Bao lần Hoa Hoa có tới nhà họ Triết tìm bọn anh hỏi về tin tức của chị em Khiết Nghi Nghi thì y như rằng tên đó hay tin liền quăng hết việc ở công ty cho thư kí.
Tức tốc chạy đến nhà họ Triết.
Bị đuổi bao nhiêu lần cũng vậy. Hoa Hoa thấy hắn phiền phức rất mất mặt cũng chỉ biết cúi đầu giấu mặt đi.
Kết thúc hồi tưởng, Triết Vũ Hàn toan đi ra khỏi phòng, Triết Vũ Khanh gọi với lại.
" Anh hai, hay ta nhân cơ hội này làm cho Băng Băng và Nghi Nghi tự mình trở về "
~~~~~~~~~
Và sau ngày nhận thiệp mời. Ngay hôm sau một bài báo đưa tin.
" Tổng giám đốc Song Vũ Hạo nổi tiếng nhất nhì trong thành phố F sắp kết hôn với Hồ Hoa Hoa tiểu thư của một công ty nhỏ "
Nội dung bài báo là toàn bộ những gì sẽ có trong hôn lễ và quá trình yêu nhau của hai người.
Kèm theo vài dòng cảm xúc của Hoa Hoa.
" Gửi Băng Băng và Nghi Nghi. Nếu hai người đọc được bài báo Hoa Hoa sắp kết hôn thì hãy về thành phố F đến tham dự hôn lễ nha! Nếu không có Băng Băng và Nghi Nghi làm phù dâu trong hôn lễ thì Hoa Hoa sẽ buồn phát khóc. Chắc hai người không muốn Hoa Hoa khóc trong ngày trọng đại đâu nhỉ? Vì vậy nhất định phải về nha! "
~~~~~~~~~~~~~
Tại nơi chị em Khiết Băng Băng sinh sống.
Cả hai hiện đã là chủ tiệm của một tiệm bánh nhỏ.
Hôm nay Băng Băng đi giao bánh cho người đặt mua. Trên đường đi về, bắt gặp cậu bé nhỏ bán báo trên đường rất tội nghiệp.
Cô vẫy tay gọi cậu bé lại.
" Này em nhỏ, lấy cho chị một tờ báo nha! "
" Của chị đây "
Cậu bé chạy ù lại đưa cho Băng Băng tờ báo và nhận số tiền cô đưa.
Cậu bé định đi đổi tiền để thối lại cho cô vì số tiền cô đưa quá lớn, cậu bé không có đủ tiền thối lại.
Nhưng Băng Băng mỉm cươig dịu dàng, nắm tay cậu bé ấm áp nói.
" Tiền thừa còn lại, chị cho em không cần thối lại đâu. Thôi, chị có việc gấp, chị đi đây "
Chưa đợi cậu bé nói thêm gì, Khiết Băng Băng đã chạy xe đi mất hút.
Về đến tiệm bánh, Băng Băng đậu xe máy ngoài sân. Rút chìa khóa và cầm theo tờ báo mới mua đi vào.
Thấy Nghi Nghi đang nhào bột làm bánh bên trong, cô lên tiếng.
" Em nghỉ tí đi, rồi lát làm tiếp "
" Vâng "
Nghi Nghi đi rửa tay rồi đi ra chỗ Băng Băng ngồi trên chiếc ghế nhựa, trước mặt có kê một cái bàn nhựa nhỏ. Ánh mắt dừng lại khi nhìn thấy tờ báo được đặt trên bàn.
Nghi Nghi vươn tay cầm lên.
Lật lật sang mặt thứ hai của tờ báo rồi la lên.
" Chị ơi, Hoa Hoa sắp kết hôn rồi. Trùng hợp là chồng Hoa Hoa là cái người lúc trước bắt em đó chị "
Khiết Băng Băng nghe vậy liền phụt hết nước trong miệng ra.
Giựt lấy tờ báo mà căng mắt đọc rõ từng chữ.
" Đúng như vậy thật. Nhưng chuyện tình của hai người đó thật là...."
" Vậy theo mong muốn gửi gắm của Hoa Hoa trên bài báo này. Chúng ta có nên trở về thành phố F tham dự "
Khiết Nghi Nghi cắn cắn môi nói.
" Phải tham dự chứ. Em đừng sợ gặp lại cậu chủ, vì cậu chủ đã tìm được hạnh phúc rồi. Mấy ngày trước chị tình cờ lướt web trên mạng thấy tin hai cậu chủ có người yêu là người mẫu đó "
Khiết Băng Băng xoa đầu Nghi Nghi cười cười.
Nói là như vậy nhưng trong lòng cả hai còn nhớ cậu chủ của mình nhiều lắm mặc dù đã 4 năm trôi qua.
Nhưng cậu chủ đã quên theo lời cả hai và tìm được hạnh phúc mới thì nên chúc phúc mới phải.
Thế rồi cả hai bận rộn dọn dẹp tiệm đóng cửa. Lên phòng soạn hành lí để sẵn sáng mai sẽ xuất phát.