Em Gái À! Anh Nhịn Đủ Rồi Đó!

Chương 29

Chương 29: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
""Bọn họ chỉ là người lạ thôi, không cần để ý làm gì. Chúng ta cũng nên đi thôi nhỉ""

""Ừ được"" Nó hơi khó hiểu nhưng cũng gật đầu. Cuối cùng thì Alex Vương đi với tụi nó, còn đám người kia thì đứng đó, không hiểu cái gì đang diễn ra. Bọn họ đang đi ăn với Ảnh đế, nhưng sau đó lại là Vương Ảnh đế bảo bọn họ chỉ là người lạ. Thật là không ngờ mà!

Đến căn phòng đã được đặt trước, mọi người lần lượt đi vào và đương nhiên là có thêm Alex Vương nữa.

Thấy tất cả đã ổn định được chỗ ngồi, nó bước lên bục, nhìn qua một lượt và nói:"" Mọi người, hôm nay là buổi tiệc mừng sự trở lại của Kiro. Mọi người đừng vì ngại mà ăn ít. Nhất định hôm nay phải quẩy tưng bừng cho tôi. Và xin mời nhân vật chính của buổi tiệc này, Kiro""

Kiro lúc này đã thay quần áo. Chiếc áo sơ mi trắng, tay áo xắn gọn đến khuỷu tay, mặc thêm chiếc quần bò jean mài rách trông rất cá tính. Cộng thêm mái tóc màu bạc và đôi mắt đỏ tươi khiến Kiro càng thêm quyến rũ và hấp dẫn. Một số nữ trong bang cũng vì thế mà mắt trái tim

Khuôn mặt Kiro nở một nụ cười, sải chân lên bục nhận lấy chiếc micro từ tay nó " Hôm nay tôi rất vui vì mọi người đã có mặt ở đây để chúc mừng tôi. Như Rose đã nói, hôm nay mọi người nhất định phải quẩy hết mình, không hết mình chứng tỏ là không nể mặt tôi à nha "

Vừa nói xong, mọi người cười rộ hết lên làm không khí càng thêm sôi động. Thức ăn cũng lần lượt được đưa vào.

Nâng ly rượu vang đỏ nó nói"" Nào mọi người nâng ly""

""Nâng ly"" Tất cả đồng thanh rồi một hơi uống hết rượu trong ly.

""Mọi người cùng thưởng thức đi. Hôm nay không say không về"" Ngọc Anh cười to nói

""Không say không về""

Mọi người ngồi trở lại bàn của mình, bắt đầu bữa tiệc. Ở bàn nó, không khí cũng không kém phần vui

""Kiro, cậu mới trở lại, ăn nhiều một chút"" nó giữ trên môi một nụ cười mà gắp thức ăn vào bát Kiro

""Đúng đấy, hôm nay cậu là nhân vật chính. Nhất định phải ăn nhiều vào"Thiên Bảo đồng tình mặc dù trong lòng đang thầm ghen tị vì thấy Kiro được Nhi gắp thức ăn cho.

Cùng cảm xúc ghen tị, Alex Vương bị bỏ rơi ngồi cắn cắn đôi đũa, căn bản là đem hình tượng của mình bay xa luôn.

"Khụ, hình như tôi bị bơ" Alex mặt không đỏ, giọng không ngọng nói.

"Oh, cậu từ nãy tới giờ ở đây sao, tôi không để ý lắm" Ngọc Anh mỉa mai. Hừ, đã an chực mà còn mặt dày. Nếu không phải Nhi mời thì đừng hình cô để ten này ở lại đây. Có khi đã sớm bị đá sang Thái Bình Dương rồi. Ảnh đế gì cũng mặc hết.

"Cô..."

"Tôi không có đứa cháu nào lớn như này" Cô bình thản nói nhưng đủ để người kia cạn lời

"Không thèm nói với cô nữa" Alex ủy khuất nói. Với một Ảnh đế như hắn thì vẻ mặt gần như 100% là giống thật, bất quá...

Bọn nó sẽ quan tam sao? Đáp án là Không! Và đương nhiên sẽ bị quăng cho một câu

"Là cậu bắt chuyện trước, nói câu đấy không biết dơ hả?"

Đây chính xác là lần đầu tiên Alex Vương hắn bị sỉ nhục đến mức này. Bị bơ thì thôi, nhưng hắn đã phải xuống nước mà nói chuyện lại còn bị chửi xéo cho không còn mặt mũi gì nữa như thế này thì người khác nhìn vào sẽ nghĩ hắn ra sao chứ.

"Không cần cãi nhau. Hôm nay là ngày vui, có gì để lúc khác tính tiếp" Nó nói

"Hừ, anh nên cảm ơn Rose đi"Cô lườm Alex, lạnh nhạt nói

"Được rồi được rồi. Cũng chỉ là một bữa ăn, sau này cũng chưa chắc sẽ gặp lại."

Nó giảng hoà rồi quay sang Alex nói

"Bữa ăn này coi như xin lỗi việc hôm trước. Nếu xe anh bị làm sao thì toi sẽ đền cho"

"Không cần"

Alex nói. Alex hắn trước giờ không thiếu tiền, hơn nữa cũng chưa điên đến nỗi để một đứa con gái bồi thường.

"Vậy được. Hôm nay anh cứ ăn thoải mái đi" nó gật đầu, cười hoà nhã nói

"Ừ"

"Mình đi ra ngoài một chút, mọi người cứ ăn tiếp đi" nó nơi rồi đứng dậy. Ngay sau khi ra khỏi cửa thì Kiro cũng đứng dậy đi theo

Đi vệ sinh xong, bước ra ngoài nó đã thấy Kiro đứng tựa lưng vào tường, tay đút túi quần

"Có chuyện gì sao?" Nó mở miệng

Ngay lập tức cả người bị quây lại, chuẩn tư thế Kabe-don (Au: là hành động đứng đối diện chống tay vào tường và áp sát vào người kia ấy. Ai muốn biết chi tiết thì lên Bác geogle nha)

Nó hơi bất ngờ, chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy tiếng của Kiro vang lên

"Nợ đào hoa lắm nhỉ?"

"Ý cậu là sao"

"Tôi nghĩ là em biết tôi đang nói gì" Kiro tự nhiên chuyển cách xưng hô

"Chuyện này liên quan gì đến cậu sao" Giọng nó mang theo mấy phần lạnh nói

"Ừ"

"Từ cậu nghĩ. Còn bay giờ thì mau thật toi ra" Nó đẩy Kiro ra và nhanh chóng bước đi

Kiro có hành động rất lạ. Có chuyện gì sao? Nó vừa đi vừa nghĩ mà khong biết có người đi phía sau mình

Đến khi phát hiện, cơ thể liền bị một lực mạnh kéo ra vườn hoa. Chưa để nó hiểu chuyện gì đang xay ra thì một tiếng nói mang theo mùi chua vang lên

"Đừng thách thức sức kiềm chế của anh"

"Anh hai" Ngạc nhiên khi thấy người trước mặt mình, nó thốt lên. "Sao anh lại ở đây?"

"Anh mà không ở đây thì sao nhìn thấy cảnh vừa nãy trong nhà vệ sinh" Cậu gằn mạnh từng chữ

Đù, lần này nó chết chắc rồi. Thoát được một người thì người khác lại đến mà hơn nữa còn là Boss bự nữa chứ. Đúng là "Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa mà"

  End chap