Chương 28: Người quen??
Thiên Bảo khoác vai Kiro, cười cười:""Không sao, bọn này không thiếu tiền. Cứ yên tâm đi""""Cứ đi ăn đi, dù sao cũng là tiệc mừng cho cậu mà"" Rose tiếp lời
Nghe Rose nói vậy, Kiro cũng không ý kiến gì nữa. Thế là mọi người chia nhau đi chuẩn bị....
----------Ta là dải phân cách đáng yêu---------------------------------------------------------
Tại nhà hàng Thiên Nam( Au: chém gió tí cho vui thôi. Đừng lên ""bác"" geogle tra nha)
Tụi nó đã bao nguyên một phòng to. Tất cả anh em cũng đến đông đủ, cùng nhau đi trên hành lang của nhà hàng tạo thành khung cảnh ngàn năm có một. Tại sao lại ngàn năm á. Nhìn xem, hai hàng người thẳng tắp với nhau, đi đầu là một nhóm 2 nam 2 nữ đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Kể cả đám người đằng sau cũng chả có ai là xấu cả, thậm chí toàn người đẹp như minh tinh điện ảnh
Cùng lúc đó, cũng có một nhóm gồm khoảng chục người đi ngược chiều với nhau. Dẫn đầu là một người con trai, bên cạnh là người đàn ông bụng bia đang một bộ dạng chân chó nịnh nót
Bất chợt, người con trai nhìn thấy nhóm người bọn nó. Liền mặc kệ cái người đang thao thao bất diệt bên cạnh mà sải bước đến gần nó
""Lại gặp lại cô""
Mọi người thấy thế liền nhìn sang nó như muốn hỏi""Ai đây?""
""Anh là ...?""
""Cô không nhớ tôi"" Người con trai có vẻ không vui. Nó cũng nhíu mày, ánh mắt khó hiểu nhìn người kia.
""Tại sao tôi phải nhớ anh?""
Sặc! Một câu làm đám người đi cùng chàng trai kia suýt té ngất. Người kia cũng đóng băng. Còn đám người bọn nó hả? Vẫn vẻ mặt như đây là chuyện bình thường nhưng trong lòng đã sớm cười.
Thiên Bảo: Một người xui xẻo
Ngọc Anh: Khả năng một câu làm người chết của Nhi vẫn không thay đổi. Ha ha
Kiro: Em ấy có nhiều nợ đào hoa nhỉ?
Đám người của nó: Boss thật là giỏi
Người con trai kia: Cô ấy hỏi tại sao phải nhớ mình? Lần đầu tiên có người nói Alex Vương hắn như thế. ( Au: Và anh ấy đã xuất hiện. Nếu ai không nhớ thì mình sẽ kể lại nhé:
Flashback
Nó nhanh chóng đi ra ngoài rồi phóng xe đi. Vì tốc độ của nó quá nhanh nên mọi người trong đường đều tránh sang một bên nhường đường. Nó cũng chả quan tâm đến việc mình phóng quá tốc độ mà càng tăng nhanh hơn cho đến khi...
RẦM RẦM- Xe nó tông vào một xe ô tô khác. May là phanh kịp cũng như tránh nên xe nó chỉ văng xa một chút, nó thì đương nhiên là không có việc gì, đến một vết xước còn không có. Đang định đi tiếp thì có một giọng nói vang lên.
""Này cô kia, không biết xin lỗi hả"" Từ trong chiếc xa vừa nãy bước ra một chàng trai tầm 18,19 tuổi trông có vẻ thuộc loại dân chơi. Nó thấy thế thì cũng khá bực, bây giờ mà nó không về kịp thì chắc chắn sẽ bị anh hai mắng. Lấy từ trong túi ra một tấm thẻ, nó vất vào người kia nói:
"" Xin lỗi vì đã tông vào anh, đây là danh thϊếp của tôi, có gì cứ đến đó thì sẽ có người trả tiền cho anh. Tôi đi trước"" Nó bỏ lại một câu rồi phóng xe đi để lại người kia bị đơ.
Thật không ngờ có một ngày Alex Vương anh cũng bị một cô gái bơ sao.(Au: Vâng nhân vật mới của chúng ta đã xuất hiện) Anh - Alex Vương, một Ảnh đế, là người trong mộng của các cô gái, độ nổi tiếng còn hơn cả Tổng thống lại bị một cô gái bơ, lại còn bảo anh đến nơi này lấy tiền nữa chứ, cô tưởng anh thiếu tiền chắc
Au: Nhớ rồi thì vào truyện nhé)
""Tôi là người đã bị cô đυ.ng vào tuần trước. Đây là tấm thẻ mà cô đã đưa cho tôi"" Nói rồi hắn lấy tấm thẻ kia ra. Từ sau hôm bị cô làm cho ngạc nhiên, hắn đã luôn giữ tấm thẻ này bên người
Nó nhìn tấm thẻ rồi suy nghĩ một lúc. Mãi sau mới nhớ ra đây là người mà khiến nó suýt về nhà muộn a~
""Nhớ rồi"" Nó nở nụ cười thật tươi và ngay sau đó lại trở lại bình thường. ""Liên quan gì sao""
Bụp. Người của nó liền che miệng lại để không bị cười. Còn đám người Alex Vương thì gần như hóa đá.
""Cô... Tôi là Alex Vương, rất vui được gặp lại"" Vì là diễn viên nên hắn điều chỉnh sắc mặt khá tốt, nhanh chóng trở lại bình thường nhưng trong lời nói vẫn có chút không tự nhiên. Khẳng định là bị nó làm cho suýt nữa tưc chết
""Alex Vương. Anh là Ảnh đế trẻ tuổi đúng không?"" Nó chợt nhớ. Người này đang là gương mặt đại diện cho tập đoàn Mạc thị. Tuổi còn trẻ nhưng đã có những thành tựu lớn. Không ngờ lại là người lần trước bị nó đυ.ng
""Đúng"" Nét mặt của hắn cũng có chút vui hơn vì thấy nó biết hắn
""Anh cũng đến đây ăn cơm sao"" Nó chuyển chủ đề
""Ừ. Còn cô?""
""Tôi đi ăn với bạn bè. Anh có muốn đi cùng không. Coi như xin lỗi cho lần trước"" Nó khách sáo nói
""Được, tôi cũng đói rồi"" Hắn cười nói.
Bỗng nhiên một tiếng đàn ông vang lên .""Chuyện này.. Không phải cậu đã đồng ý ăn với chúng tôi hay sao?""
""Tôi đồng ý lúc nào?"" Hắn ngây thơ vô( số) tội nói
""Cậu..."" Chưa để người kia nói xong, hắn đã quay đầu nói với nó
""Bọn họ chỉ là người lạ thôi, không cần để ý làm gì. Chúng ta cũng nên đi thôi nhỉ""
""Ừ được"" Nó hơi khó hiểu nhưng cũng gật đầu. Cuối cùng thì Alex Vương đi với tụi nó, còn đám người kia thì đứng đó, không hiểu cái gì đang diễn ra. Bọn họ đang đi ăn với Ảnh đế, nhưng sau đó lại là Ảnh đế bảo bọn họ chỉ là người lạ. Thật là không ngờ...
End chap