Chương 34
Hai người ngồi đó không uống với nhau lời nào. Bỗng Phạm Hương lên tiếng, giọng cô rất nhỏ nhưng đủ để cho người ngồi kế bên nghe thấy- Tôi thua rồi, thật sự thua rồi ! Phạm Hương tôi cuối cùng cũng thua trước em ấy.
Nói rồi cô gục xuống bàn. Lệ Hằng bất đắc dĩ đỡ cô đứng dậy rồi thanh toán tiền ra về. Hắn đưa Phạm Hương về nhà rồi sau đó trở về nhà mình.
Về đến nhà, hắn thấy Nam Em ngồi đó một mình mình không thấy Lan Khuê. Hắn đi đêm hỏi cô
- Bà xã ! Lan Khuê đâu rồi ?
- Chị ấy ở trong phòng từ chiều giờ. Có chuyện gì sao chị ? - cô ngạc nhiên nhìn hắn hỏi
- Em vào kêu cô ấy ra đây giúp chị, chị có chuyện muốn nói với cô ấy
Nam Em gật đầu rồi đứng lên đi đến phòng của Lan Khuê. Cô gõ cửa
Cốc..cốc
Một lúc sau cánh cửa mở ra, Lan Khuê đứng đó nhìn Nam Em
- gọi chị có việc gì sao ? -cô hỏi
- Chị Hằng tìm chị đó. Chị mau ra ngoài đi
Lan Khuê gật đầu rồi đi theo Nam Em ra ngoài gặp hắn. Cô ngồi xuống chiếc ghế gần đó, hắn vừa thấy cô liền nói
- Lan Khuê, tôi có một thứ muốn cho em xem - hắn nói
- Cái gì vậy chị ? - cô hỏi lại
Lệ Hằng lấy điện thoại ra, bật một video rồi đưa cho cô. Lan Khuê nhận lấy rồi xem, trong video đó là hình ảnh của Phạm Hương và Jennie ở quán bar đêm đó.
- Chị đưa em xem thứ này làm gì ? - cô có hơi tức giận với hắn
- Em bình tĩnh xem hết đi
Lan Khuê ngồi xem hết video. Hai chân mày cô khẽ chau lại, cô thấy Jennie cố ôm chị còn Phạm Hương nhìn có vẻ không thoải mái. Cô còn thấy Phạm Hương đẩy cô ta ra nhưng cô ta vẫn cứ ôm chặt chị.
Lan Khuê nhìn Lệ Hằng như muốn hỏi gì đó. Hắn hiểu được ý nghĩ của cô liền nói
- Đây là video tôi đã lấy từ camera ở quán bar đêm hôm đó. Phạm Hương không hề ôm cô ta, chỉ có cô ta chủ động ôm Phạm Hương thôi
- Cái này là thật sao chị ? - giọng cô run run
- Phải. Lúc đó, tôi còn nhìn thấy người chụp ảnh hai người họ. Tôi đã cho người điều tra hắn ta và biết được hắn ta được Jennie thuê làm như vậy
Lan Khuê lúc này mới vỡ lẽ ra mọi chuyện. Là cô đã trách lầm chị, là cô chưa từng nghe chị giải thích. Cô hối hận rồi.
- Nếu vậy thì Jennie là người làm ra mọi chuyện sao ? - Nam Em thắc mắc
- Đúng vậy - hắn gật đầu
Thấy Lan Khuê ngồi đó, nước mắt sắp trào ra ngoài. Hắn nói
- Lan Khuê, tôi nghĩ trong chuyện này hai người đều sai. Em không nghe Phạm Hương giải thích mọi chuyện đã trách cậu ấy. Còn Phạm Hương đánh em là cậu ấy sai. Nhưng tôi biết Phạm Hương rất yêu em, chỉ là trong lúc nóng giận cậu ấy không kìm được nên mới làm như vậy
Lan Khuê khóc nức nở, Nam Em ngồi bên cạnh an ủi cô
- Chị..chị ấy..hức..đang ở đâu vậy chị ?
- Tôi nghĩ chắc là đang nhốt mình trong phòng rồi làm chuyện ngu ngốc rồi cũng nên - hắn cười cười nói
Lan Khuê hốt hoảng, chạy ra khỏi nhà bắt taxi đến nhà chị. Cô sợ chị vì mình mà nghĩ quẩn, cô sợ không kịp nói lời xin lỗi với chị. Cô cứ hối thúc tài xế chạy xe thật nhanh mặc dù tài xế đã chạy nhanh hết sức rồi
Đến nơi, cô vội chạy vào nhà. Bà Lan thấy cô liền vui mừng nói
- Cô Khuê, cô quay về rồi sao ?
- Bà Lan, chị Hương đâu rồi bà ? - cô lo lắng hỏi
- Cô chủ ở trên phòng, hình như cô ấy uống rất nhiều rượu
Lan Khuê nghe bà Lan nói xong chạy nhanh lên phòng. Mở cửa bước vào, cô thấy chị ngồi dưới sàn nhà. Quần áo thì xộc xệch, miệng luôn gọi tên cô. Nhìn chị như vậy mà lòng cô đau như cắt. Cô đi đến cạnh chị, ôm chị vào lòng
Phạm Hương ngửi thấy mùi quen thuộc, cô khẽ đưa mắt nhìn người cạnh mình
- Khuê Khuê ! - cô gọi em
- em đây
Cô vui mừng ôm chần lấy em, hai tay vô thức siết chặt cả thân hình của em mà bảo bọc. Cả hai cứ ôm nhau như vậy cho đến khi Phạm Hương lên tiếng
- Khuê Khuê, tôi sai rồi ! Xin lỗi em, tôi không nên đánh em. Tất cả là do tôi... em muốn đánh muốn chửi gì cứ đánh tôi đi, tôi sẽ chịu mà. Đừng xa tôi ! Tôi xin lỗi, thật sự xin lỗi em.
Lan Khuê nhìn chị xin lỗi mình như vậy thì không kìm được nước mắt. Cô áp hai tay lên hai má ửng hồng của chị, nhìn thẳng vào mắt chị nói
- em ở đây, em không đi đâu cả
- Lan Khuê..tôi không hề ôm cô ta. Tôi chỉ yêu em thôi. Em tin tôi có được không ? Đừng trốn tránh tôi nữa, tôi sai rồi. Ngàn sai vạn sai đều là do tôi
- Em biết rồi ! Chị đừng nói nữa. Chị say rồi, em dìu chị lên giường nằm nhé
Cô đỡ chị đứng dậy đi đến giường. Phạm Hương nặng hơn cô nên cô tốn nhiều sức để đỡ chị. Bỗng Phạm Hương đè cô xuống giường, vùi đầu vào hõm cổ cô nói gì đó đủ để cô nghe thấy
- Tôi yêu em Lan Khuê
Lan Khuê nghe chị nói như thế môi cô khẽ cong lên. Cô đẩy chị nằm sang bên cạnh, bản thân mình cũng nằm xuống đối diện chị. Đưa bàn tay lên sờ sờ khuôn mặt đã mấy ngày không gặp. Lúc này đây, cô mới để ý rõ quầng thăm dưới mắt chị, gương mặt tiều tụy của chị. Cô đau lòng lắm !
Người ta nói khi say tất cả những lời nói đều là thật. Nhìn chị say như vậy, cô cũng muốn nghe xem khi say chị sẽ gọi tên ai.
- Phạm Hương, chị yêu ai ? - cô chờ mong câu trả lời của chị
- Tôi yêu em - Phạm Hương trả lời trong cơn say
- em nào ? - Cô hỏi tiếp
- Lan Khuê, Trần Ngọc Lan Khuê
Lan Khuê rơi nước mắt, cô biết được người chị thật sự yêu chính là em. Cô hôn lên môi chị rồi nói
- Em cũng yêu chị, Phạm Hương !