Chương 7: Ta Không Có Bạc ...
Đàm ngọc uyển hôm nay náo nhiệt hơn thường ngày , mọi người nghe nói Hoa Khôi Đông Phương cô nương trở về , khắp trong đại sảnh Đàn Ngọc Uyển khách đông chặt kính , chỉ còn một bàn ở trung tâm còn trống không người ngồi .Bạch Ngọc Minh thay hắc y , mặc vào y phục xanh lam , soái khí với nữa gương lộ ra hoàn mỹ , đi sau lưng Tú Bà xuống đại sảnh : Lão mụ ngươi dẫn bổn đường chủ xuống đại sảnh chi ?
Tú Bà nghe Bạch Ngọc Minh hỏi trả lời : Bạch đường chủ ta dẫn ngài xuống dưới uống rượu coi nhảy múa .
Bạch Ngọc Minh quay lưng định đi về phòng nói : Bổn đường chủ không hứng thú , bên dưới ồn ào ta không thích , bổn đường chủ về phòng đây .
Tú Bà thấy Bạch Ngọc Minh quay lưng rời đi nắm tay Bạch Ngọc Minh lôi kéo xuống đại sảnh chỉ ngồi vào bàn : Giáo chủ lệnh ngài ngồi ở đây chờ phối hợp , ngài ấy bị thương không thể tiếp khách ngài nên biết làm sao .
Bạch Ngọc Minh: không tiếp khách thì không tiếp , cần gì phải diễn
Tú Bà : Bạch Đường chủ ngài ngây thơ rồi , giáo chủ là hoa khôi nên không thể không tiếp
Bạch Ngọc Minh : được rồi ta phối hợp là được chứ gì .
....
Trên đại sảnh bắt đầu chú ý trên lầu , phía sân khấu
Tú Bà : Hôm nay Hoa Khôi Đông Phương cô nương trở lại ,Đông Phương quyết định ai tối nay ra giá cao sẽ có được 1 tuần trăng ở cùng Đông Phương cô nương , mọi người hãy nhanh mau ra giá , giá khởi đầu 1000 lượng bạc
" Đông Phương cô nương ta ra 4000 lượng bạc ""
" ta ra 5000 lượng bạc "
Nhân Hào : ta ra 7000 lượng bạc
" ta ra 20 000 lượng bạc "
La Kiệt : ta ra 25 000 lượng bạc
Nhân Hào quay qua nói với La kiệt : La kiệt ngươi điên rồi , ngươi ra giá là tất cả tiền sư phụ giao mua lương thực
La kiệt : ta còn vài ngàn lượng ngươi yên tâm
...
Bạch Ngọc Minh thấy có người ngồi chỗ mình rót rượu vào ly : ta bảo không cần người hầu rượu
Diễm Thuý nói nhỏ vào tai Bạch Ngọc Minh : giáo chủ kêu ngài mau làm xong việc được giao , rồi đi gặp giáo chủ .
Bạch Ngọc Minh nghe nhắc đến Đông Phương Bất Bại vơ tay lên ra giá : ta ra 50 000 lượng bạc
Tú Bà nghe Bạch Ngọc Minh kêu giá từ 25 000 lên đên 50 000 lượng bạc mừng rỡ tươi cười nói ra : Vị Minh công tử ra 50 000 lượng bạc còn ai ra giá cao hơn không ??
La kiệt đi lại bàn Bạch Ngọc Minh chỉ vào nói : Ngươi cố tình kiếm chuyện , ngươi biết ta là ai không
Bạch Ngọc Minh cầm ly rượu uống không thèm nhìn hắn trả lời : Ta chỉ biết ai có tiền liền được , ngươi thích thì cứ ra giá !
La Kiệt : ngươi ngươi ...
Nhân Hào lôi kéo La kiệt đi : chúng ta đi , bảy ngày sau chúng ta đến
La kiệt : được ... ( quay lại nhìn Bạch Ngọc Minh nói ) ngươi chờ đó cho ta , đừng để ta gặp lại nếu không sẽ cho ngươi biết tay .
...
Tú bà xuống mời Bạch Ngọc Minh đi theo lên lầu , tới cửa phòng thì cản lại ; Bạch Đường chủ , ngài con chưa đưa bạc
Bạch Ngọc Minh bất ngờ hỏi ; Không phải giáo chủ ra lệnh sao , còn muốn bản đường chủ bạc
Tú Bà ; ai lập công cũng trả giá , huống chi ngài bao Hoa Khôi
Bạch Ngọc Minh : ta không có nhiều bạc
Tú Bà : ngài không có bạc , không sao ngài có thể làm công trả
Bạch Ngọc Minh : ta còn chưa nói hết , đây 50 lượng vàng bằng số bạc kia
Tú bà cầm lấy vàng cắn không gảy khẳng định là thật bảo : không sao này là được " biết hắn có tiền vậy , ta cần phải lấy thêm " ngài có thể vào gặp giáo chủ rồi
Bạch Ngọc Minh vào phòng gặp Đông Phương Bạch đang nằm trên giường hành lễ : tham kiến giáo chủ
Đông Phương Bạch : việc hôm nay ta nghe lão mụ nói rồi , người làm tốt, không gì lui ra đi
Bạch Ngọc Minh rời khỏi phòng còn ngơi ngác : " Mất 50 lượng vàng được một câu ngươi làm tốt đúng là .... "