[Tiếu Ngạo Giang Hồ] Nữ Sinh Xuyên Không

Chương 8

Chương 8: Tâm Tình Bạch Ngọc Minh
Đêm nay trăng sáng , xung quanh yên tĩnh , Bạch Ngọc Minh tự minh đối ẩm , trong hoa viên Bạch Ngọc Minh nhìn Đông Phương Bất Bại đang ngồi kế cửa sổ uống rượu vẽ mặt cô đơn suy tư .

Bạch Ngọc Minh : nàng lại nhớ hắn sao !!??? ( tay bưng ly rượu uống một hơi sạch vẽ mặt thoảng hốt ). Cẩn Thận

Đông Phương Bất Bại uống rượu say bất cẩn ngã xuống hoa viên , được người ôm chọn vào lòng , nàng đưa tay lên vuốt nữa bên mặt người nọ : Hồ Xung là ngươi sao , ngươi biết ta nhớ ngươi xuất hiện sao còn đeo mặt nạ ,,, hực hực

Bạch Ngọc Minh nhìn người nằm trong lòng lại nhớ người khác , tâm như có dao đâm thẳng vào tim , đau nhói không gì tả được : " nàng ở trong lòng ta lại nhớ hắn , từ lúc ta biết đến thế giới này một lòng hứa sẽ bảo vệ nàng vì ngưỡng mộ tình yêu cao cả của nàng , nhưng từ khi gặp nàng ta vô ý yêu nàng mất , yêu nàng chỉ biết dám đứng sau lưng nhìn nàng , nhìn nàng vui , nhìn nàng buồn gì hắn , nàng yêu hắn , hắn thương tổn nàng , ta yêu nàng ta cam tâm tình nguyện cho nàng tổn thương , nhưng nàng không biết ta tồn tại .

Bạch Ngọc Minh ôm Đông Phương Bất Bại vận khinh công bay về phòng , đặt Đông Phương Bất Bại xuống giường , kéo chắn đắp lại, định rời khỏi có bàn tay kéo lại .

Đông Phương Bất Bại : Hồ Xung đừng đi ở lại bồi ta uống rượu ( tay nắm chặt không buông ra tay Bạch Ngọc Minh )

Bạch Ngọc Minh giọng nói có vài phần ôn nhu hóng : hảo , ta bồi ngươi

Đông Phương Bất Bại : ngươi nhớ lần đầu chúng ta gặp nhau sau , ngươi còn nhớ mỗi lần chúng ta uống rượu không. ...???

Bạch Ngọc Minh nhìn thấy Đông Phương Bất Bại mắt đã ngắm lệ , gương mặt lạnh lùng trầm lặng mỏi ngày giờ đang rơi lệ : " Nàng lại rơi lệ vì hắn , nếu hắn làm nàng hạnh phúc ta có thể dẹp hết trở ngại cho nàng " Ngủ Ngon

....

Đông Phương Bất Bại thức dậy đầu đau nhức , xung quynh yên tĩnh như mọi ngày : ta ngủ từ bao lâu rồi  "   hai tay xoa nguyệt thái dương , nghe thấy có người đang luyện kiếm bên dưới cửa sổ Đông Phương Bất Bại Đứng nhìn thấy Bạch Ngọc Minh đang luyện kiếm , mũi kiếm đánh ra sắt bén chiêu  kiếm tuấn dật , người múa kiếm hảo soái  ".  Ngươi cũng là người ngộ tính cao về kiếm nhứng tiếc không phải hắn .

Đông Phương Bất Bại cho kêu gọi tú bà vào : Lão Mụ Mụ , bổn toạ cho ngươi cho người bỏ thuốc vào thuốc ăn Bạch Đường chủ làm chưa ???

Tú Bà : giáo chủ , việc giáo chủ giao thuộc hạ đã làm tốt xin giáo chủ yên tâm .

Đông Phương Bất Bại vẽ mặt mệt mỏi muốn nghĩ ngơi : Ngươi lui ra đi , Bổn toạ muốn nghĩ