Chương 6: Đàn Ngọc Uyển
Đàn ngọc uyển là Hành Dương nổi tiếng nhất kỉ viện , ai có thể biết được Đông Phương cô nương hoa khôi nổi tiếng nhất của Đàm Ngọc Uyển là người đứng đầu của Nhật Nguyệt Thần Giáo , Đại nhất cao thủ đương kim Đông Phương Bất Bại ....Tú Bà thấy một nam tử bế giáo chủ đặt lên giường , trên người giáo chủ đang có huyết dính : Giáo Chủ người tới rồi , Giáo Chủ ngài chị thương ?
Đông Phương Bạch thấy tú bà nhìn về Bạch Ngọc Minh vẽ mặt tò mò tìm tồi Đông Phương Bạch lên tiếng : Hắn là Bạch Đường chủ mới của giáo ta , Tên Bạch Ngọc Minh , bổn toạ bị thương ngươi cho người đem thuốc trị thương tới .
Tú Bà Hành lễ lui trước khi ra : Thuộc hạ cáo lui ...( nhìn Bạch Ngọc Minh còn đứng chết chăn tại đó không nhút nhích , Tú bà lôi kéo Bạch Ngọc Minh đi ra ngoài ) Bạch Đường chủ ta dẫn người đi tham quan , chúng ta đừng phiền giáo chủ nghĩ ngơi)
Bạch Ngọc Minh nghe 2 từ tham quan bất giác nói ra : ở đây còn có gì để tham quan ?
Tú Bà thấy Bạch Ngọc Minh còn ngây thơ , hay giả ngay thơ ở kỹ viện lẽ xem cảnh : Có nhiều thứ đẹp ta dẫn ngày đi coi rồi sẽ biết .
Tú bà dẫn Bạch Ngọc Minh vào căn phòng xa hoa , nhìn xong quanh không có người , sau bình phong đang nghe tiếng nước , chắc có người đang tắm .
Bạch Ngọc Minh dù từ đến đây một lần chỉ uống rượu dưới đại sảnh , không có kêu nữ nhân hầu hạ , như dẫn xem qua truyền hình thấy tú bà dẫn vào đây không có gì tốt lành : Ngươi dẫn ta vào phòng người ta chi ?
Tú Bà nhìn vẽ lúng túng của Bạch Ngọc Minh cười nói , đêm dài sợ Bạch Đường chủ cô đơn nên dẫn người tìm bạn ngủ một giấc
Bạch Ngọc Minh cầm cây phiến rõ vào đầu mình , cho đỡ bị sốc , quay lưng đi : Ta một mình là được , không cần người hầu hạ " nếu sau này Đông Phương yêu ta biết ta từng tìm nữ nhân , không có mạng để chết "
Bạch Ngọc Minh chưa kịp đi người ở Bình phong bước ra mặt một áo bào mỏng có thể thấy được hết bên trong , ngăn cản : Bạch Đường chủ hay là chê Diễm Xuân là gái phong trần không chịu nán lại ?
Bạch Ngọc Minh nhìn thấy thân hình người đó đỏ mặt , nhường có mặt nạ che bớt để ý không kỉ sẽ không phát hiện : Ta không có ý đó
Tú Bà thấy được sự việc diễn ra vội thúc đẩy : Diễm Xuân ngươi phải hầu hạ tốt Bạch đường chủ
Diễm Xuân : Hầu hạ Bạch đường chủ là phúc của Diễm Hương mụ mụ yên tâm
Bạch Ngọc Minh thấy Diễm Xuân nói tú bà gật đầu ra ngoài đứng cửa lại , Bạch Ngọc Minh lên tiếng : Đừng đi ...( nhìn thấy người đã biết mất , trong phòng còn hai người không khí căn thăng )
Diễm Xuân cởϊ áσ choàng ra lộ ra thân hình trắng non làm Bạch Ngọc Minh không khởi nuốt nước bột : Bạch Đường chủ để nhân gia tới hầu hạ ngài
Bạch Ngọc Minh thấy người đó càng đi lại cần tỉnh hồn lúng túng nói : Ngươi Đừng qua đây
Diễm Xuân: Bạch Đường chủ ngài đừng nói lần đầu gần nữ nhân đi , không sau để nhân gia dạy ngài .
Bạch Ngọc Minh điểm nguyệt Diễm Xuân sau đó vứt lên giường bỏ đi ra ngoài , Diễm Xuân thấy người bỏ đi vội kêu : Bạch Đường chủ sau người đối xử nhân gia như vậy
Bạch Ngọc Minh quay lại nói : còn kêu la , bổn Đường chủ điểm luôn nguyệt câm
——
Bên kia giang phòng Đông Phương Bạch , Tú bà đang báo lại tình hình ;
Tú Bà cười nói : giáo chủ thuộc hạ sắp xếp người hầu hạ Bạch Đường chủ bị hắn vứt lên giường , Nghe Diễm Xuân bảo hắn chưa từng thân mật nữ nhân , hiếm có nam nhân thời đại này gần 18 chưa tiếp xúc nữ nhân
Đông Phương Bạch nằm nghiêng trên giường , vẽ mặt trầm tĩnh nói : thật vậy sao , lũ nhân nam như nhau ..." trừ hắn" các ngươi đừng chọc hắn , có cơ hội hạ thuốc vào cho hắn ăn , người này võ công cao thâm , chúng ta cần phải nắm chắc con cờ ..
Tú Bà : thuộc thuộc cho người làm ngay
Đông phương Bạch : ngươi lui ra đi , bổn toạ muốn nghĩ ngơi