[Tiếu Ngạo Giang Hồ] Nữ Sinh Xuyên Không

Chương 31

Chương 31: Bá Đạo Đông Phương Bất Bại
Đêm tối ánh trăng chiếc sáng cả Hằng Sơn , trong Đình hoa viên Hằng Sơn .

Dung bà bà quỳ xuống cuối lạy Đông Phương Bất Bại :" Đông Phương cô nương coi như bà lão này cầu xin cô nương đừng tổn hại công tử của chúng ta nữa "

Đông Phương Bất Bại đỡ Dung bà bà đứng dậy " Dung bà bà xin hãy tin bổn toạ , lần này tuyệt đối bổn toạ không làm Minh Nhi tổn thương xin hãy tin bổn toạ "

Dung Bà Bà đôi mắt đã chứa lệ nhìn Đông Phương Bất Bại , thở dài " Cô nương biết công tử yêu cô nương cỡ nào , vì cô nương mà công tử không cần tánh mạng , ta chỉ xin cô nương nói được làm được , huyết mạch duy nhất Bạch gia không thể không có người truyền thừa , huống chi công tử vì cô tâm đã chết làm sau có thể yêu được ai , người một lòng cầu đạo tiêu dao , chắc chỉ cô nương mới làm công tử hồi tâm chuyển ý "

Đông Phương Bất Bại nàng biết một khi cầu đạo sẽ chặt bỏ hết thể thất tình lục dục , Minh Nhi của nàng làm sao nàng có thể cho rời đi " Minh Nhi thật muốn theo Tiêu dao tiền bối lãnh ngộ tiêu dao đại đạo ? "

Dung bà bà gật đầu nói " Công tử trả thù xong sẽ rời đi không bao giờ đặt chân xuất hiện đây nữa , ta xin Đông Phương Cô nương hãy khuyên bảo chỉ cô nương công tử mới nghe lời "

Đông Phương Bất Bại gật đầu " Được , Ta đi tìm Minh Nhi đừng để ai quấy gày ta và Minh Nhi "

" Được Lão bà ta đi cân dặn mọi người , Đông Phương Cô Nương yên tâm " Dung Bà Bà .

————

Bạch Ngọc Minh nằm trên giường ngủ , nghe tiếng cửa mở đèn đã tắt không biết là ai lên tiếng " Là Ai nữa đêm xong vào phòng bổn công tử "

Đông Phương Bất Bại đốt đèn sáng lên " Là bổn toạ "

Bạch Ngọc Minh thấy Đông Phương Bất Bại xuất hiện trong phong mình , thấy nghi hoặc " Ngưoi về đi , ta còn phải ngủ " kéo chăn quay mặt vào vách .

Đông Phương Bất Bại cởi hết y phục trên người của nàng , chỉ còn cái yếm và tiết khố ngồi lên trên giường .

Bạch Ngọc Minh biết Đông Phương Bất Bại còn chưa đi , vừa ngồi lên giường lên tiếng " Sao ngươi còn chưa đi "

" Bổn Toạ làm sao phải đi " Đông Phương Bất Bại

Bạch Ngọc Minh nghe trả lời tức giận quay mặt lại đập vào mắt lan da trắng nõn phơi bày trong không khí , mặc mỗi cái yếm , Bạch Ngọc Minh tay nắm chặt chăn nhìn Đông Phương Bất Bại " Đông Phương Bất Bại ngươi điên , còn không mau đi "

Đông Phương Bất Bại nàng nhìn thấy Bạch Ngọc Minh tay cầm chặt chăn , trợn mắt nhìn nàng , giống nàng là sói đang rình gặp cừu non ngơ ngác " Bổn Toạ tối nay ngủ nơi này làm có thể đi "

" Ngươi không đi , bổn công tử đi " tay buông chăn bật người ngồi dậy

Đông Phương Bất Bại dùng hay bàn tay nhấn lên hai bên vai Bạch Ngọc Minh nằm trở về , người nàng nằm trên người Bạch Ngọc Minh .

Bạch Ngọc Minh nhìn vạt áo yếm khe hở hai đồi nhũ phong trắng nõn hiện ra trước mặt , mặt đỏ lên xấu hổ không biết làm sau , bị thương sức lực đã không còn lại bị một người võ công cao như Đông Phương Bất Bại áp chế sao có thể thoát " Đông Phương Bất Bại ngươi vô sĩ .... Ngô , Ngô " Chưa kịp nói đã bị cưỡng hôn

Đông Phương Bất Bại nàng hài lòng nhìn người nọ bị hôn mặt ẩn đỏ , ngơ ngác , một tay khống chế  Bạch Ngọc Minh , tay còn lại xé hết y phục Bạch Ngọc Minh ném một bên , cởi hết đồ còn xót trên người nàng xuống , dùng một lực nhẹ làm đèn tắt .

Một đêm dài bắt đầu trôi qua cả Hằng Sơn Lâm vào yên tỉnh chỉ ngoài sau núi truyền đến âm thâm đầy hoan ái tiếng nữ nhân .

Sáng  Sớm Bạch Ngọc Minh đã tỉnh lại nhìn trên người da thịt trắng nõn nữ nhân đang nằm trong lòng ngực , tấm chăn kéo bao phủ hai ngươi , Bạch Ngọc Minh trầm mặt khuất ức  tối qua đến giờ bị điểm nguyệt , cả nguyệt nói cũng bị điểm đúng là cọp xuống đồng bằng cũng sẽ bị thịt .

Đông Phương Bất Bại cũng từ từ mở mắt , nhớ lại tối qua điên cuồng , nhìn trên bờ ngực gắn chắc kia nhờ làn da trắng các vết ấn ký nàng để lại tối qua chói mắt vô cùng , nhớ lại tối qua cảm giác đó dễ chịu là cảm giác ân ái sao , nàng nhìn vời lên mặt người nọ thấy đang liếc mắt nhìn nàng như một oán phụ , đưa tay cởi bỏ nguyệt đạo người kia , vùi vào lòng người người nọ ôn nhu nói " Minh Nhi bổn toạ đã là người của ngươi , nên ngươi không được bỏ mặt bổn toạ "

" Rõ ràng ngươi cường ta , Đông Phương Bất Bại hôm nay ta mới biết ngươi vô sĩ " Bạch Ngọc Minh bị trọng thương còn bị Đông Phương Bất Bại hành xác thử nhúng nhích eo muốn đứt từ đoạn .

" bổn toạ vô sĩ vừa ngươi mới biết đã muộn , cũng đúng do bổn toạ cưỡng ngươi vậy ngươi là bổn toạ nam nhân chỉ có thể đi theo bổn toạ " Đông Phương Bất Bại

" ngồi dậy , thức ăn Dung bà bà đã dọn trước phòng " Bạch Ngọc Minh lần đầu hắn đói đến mức ngất xỉu

" Được Chúng ta đi ăn " Đông Phương Bất Bại

——-

Hai người mặc chỉnh tề y phục đi ra đại sảnh ăn sáng

Bạch Ngọc Minh ăn xong nhìn Đông Phương Bất Bại nói " Lúc nãy ngươi không ăn cứ theo nhìn ta ? "

Đông Phương Bất Bại thấy Bạch Ngọc Minh không tiếp tục ăn " Ăn Xong ?"

" Ăn Xong " Bạch Ngọc Minh

" Vậy chúng ta tiếp tục , bổn toạ còn muốn " Đông Phương Bất Bại hào phóng nói

Nghe lời nói vào tai Bạch Ngọc Minh tá hoả hét " Đông Phương Bất Bại , ngươi nữ nhân vô sĩ hơn Lam Phượng Hoàng "

" Quá Khen " Đông Phương Bất Bại đứng vậy nắm tay kéo Bạch Ngọc Minh đi

" Buông ta ra , Đông Phương Bất Bại ngươi điên ,nữ nhân vô sĩ , mau buông ta ra "  Đầy Tiếng La Vang Lên Bên Sau Núi