[Tiếu Ngạo Giang Hồ] Nữ Sinh Xuyên Không

Chương 32

Chương 32: Nhận Chức Chưởng Môn
Hôm nay Hằng Sơn tổ chức lễ nhận chức cho tân nhiệm chưởng môn , khác phái võ lâm , kể cả Nhật Nguyệt Thần Giáo các giáo chúng cũng đến chúc mừng , không khí Hằng Sơn vô cùng náo nhiệt .

Dương Liên Đình đứng gần Bạch Ngọc Minh nhìn qua cổ áo có vết ấn ký đỏ chói mắt không thể nào bỏ qua cơ hội chăm chọc Bạch Ngọc Minh cười nói " Chậc chậc , Bạch đệ được giáo chủ hầu hạ nên mới sớm hồi phục , thật là diễm phúc "

Bạch Ngọc Minh mắt khẽ liếc hắn đe doạ nói " Không phải Lam Phượng Hoàng mỗi ngày đều hầu hạ chu đáo sao , Cần ta nói Lam Phượng Hoàng cần hảo hảo hầu hạ không ..?"

Dương Liên Đình nghe nói liền mắt tự nhiên , nhớ đến có lần bị trói bị hành hạ không khỏi run sợ nói " Khụ Khụ , không cần hiện tại tốt lắm rồi "

" Tả Minh Chủ có lệnh không cho tân chưởng môn nhận chức " Phí Bân từ bên ngoài dẫn đám đệ tử tiến đến ngăn cản .

Bạch Ngọc Minh ghế chủ toạ nhìn đến Phí Bân ghét bỏ nói " Ta làm chưởng môn hay không làm chưởng môn liên quan gì phái Tung Sơn "

Phí Bân tay cầm kiếm , ôm hai tay nói " Phái Hằng Sơn từ trước đến nay đều do nữ nhân làm chưởng môn ngươi là nam nhân há có thể làm chưởng môn "

" Chuyện này là chuyện của Hằng Sơn không liên quan các ngươi" Bạch Ngọc Minh

" Tả Minh chủ là người quyết định Ngũ Nhạc kiếm phái , chuyện này Tả Minh chủ có thể quản ngươi muốn đối đầu với Ngũ Nhạc Kiếm Phái " Phí Bân

Bạch Ngọc Minh khí phách nói

" Ta không phải người Ngũ Nhạc Kiếm phái sau nhận chức chưởng môn phái Hằng Sơn , Hằng Sơn từ đây trở về sau cũng Ngũ Nhạc không liên quan , Hôm nay ngày bổn công tử nhận chức chưởng môn không muốn gϊếŧ súc sinh , ngươi về nói với Tả Lãnh Thiền dám đánh chủ ý phái Hằng Sơn ta sang bằng phái Tung Sơn "

Phí Bân chịu nhục nhã khi bị nói súc sinh rút kiếm định chém về phía Bạch Ngọc Minh , bị một chưởng của Lam Phượng Hoàng đánh lén bay ra khỏi ngoài điện , tay chống kiếm đứng dậy mắt đỏ rực căm phẫn nhìn vào trong đại điện " Các ngươi chờ đó Tả Minh Chủ sẽ không bỏ qua chuyện này " Quay mặt nhìn chúng đệ tử " Còn không mau đi "

Lam Phượng Hoàng bay đến bên Bạch Ngọc Minh " Bạch Mỹ Nam ngươi có sao không " Định đưa tay sờ người Bạch Ngọc Minh kiểm tra thí phía sau có ánh mắt sát khí nhìn đến lập tức thu tay lại lòng thầm than " chết ta rồi tại sao giáo chủ lại ở đây "

Đông Phương Bất Bại luôn đứng phía sao quan sát , nhìn đủ loai ánh mắt ái mộ của nữ nhân các phái dành cho Bạch Ngọc Minh nàng thật khó chịu không thể tả nói áp chế sát khí không muốn gϊếŧ người gặp Lam Phượng Hoàng định chiếm tiện nghi thuộc về nàng , luồng sát khí bộc phát .

Bạch Ngọc Minh một ngày mệt mỏi trở về phòng ngủ , vừa đóng cửa đã bị kéo ném lên giường , nhìn trên người đang nằm Đông Phương Bất Bại không hiện chuyện gì nữ nhân này lại phát hoả tức giận nói " Đông Phương Bất Bại nay ngươi ăn nhằm thuốc sau !!!"

" Đúng bổn toạ ăn nhằm thuốc , từ sáng tới giờ bổn toạ nhìn đủ ánh mắt của các nữ nhân nhìn ngươi , Minh Nhi ngươi chỉ có thể là của bổn toạ , chết cũng phải là ma của bổn toạ " Đông Phương Bất Bại

" Ngươi đây là ghen sau " Bạch Ngọc Minh dù tức giận như biết người kia ăn dấm cũng dễ chịu một chút

" Đứng Bổn toạ ghen " Đông Phương Bất Bại nói xong nàng kề sát môi Bạch Ngọc Minh đặt xuống một nụ hôn

Bạch Ngọc Minh cũng đáp trả nụ hôn Đông Phương Bất Bại , xoay người lên trên để Đông Phương Bất Bại nằm dưới thân hắn , biết nàng một người đám yêu đám hận lại có tính chiếm hữu mạnh , nụ hôn vừa dứt hắn ân cần vỗ dành ôm nàng đặt lên lòng ngực mình " Đông Phương ta chỉ yêu mỗi ngươi "

Đông Phương Bất Bại nàng luôn lo sợ người kia rời đi bỏ nàng, mắt chảy lệ ngước nhìn Bạch Ngọc Minh " Minh Nhi đừng bỏ ta có được không ..?"

Bạch Ngọc Minh nhìn Đông Phương Bất Bại bên má chảy lệ nhẹ nhàng lau ôn nhu nói " Ngoan đừng khóc để người khác thấy Đông Phương giáo chủ khóc có khi cắn lưỡi tự tử , ta sẽ không không nàng , trừ phi nàng không cần ta "

===>> xin bớt chê lỗi chính tả ta , ta học và làm đã 4 năm ko sài tiếng việt nên viết sai với ta không học văn , tả tình tiết ta sẽ cố học hỏi