P2 - Chương 41: NỤ HÔN VỊ NƯỚC MẮT
( Nếu tất cả chỉ là một giấc mơ ...ta nguyện cả đời làm một người mộng mị )-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Thư Kỳ đã hôn mê đến một ngày một đêm...còn Lệ Hằng thì chưa hề rời khỏi tầm mắt trong suốt 24h ...cơ thể vì ko chịu nổi nên đã gục trên giường của Thư Kỳ .Nhưng đôi tay thì vẫn giữ chặt lấy cô.
" ..."
"Ưm"
" Lệ...H..."
Thư Kỳ đã tỉnh lại vào lúc trời gần sáng...định đánh thức người gục đầu bên cạnh mình . Nhưng nhìn thấy người đó đang ngủ rất say nên ko muốn làm phiền . Chỉ biết nhìn một cách trìu mến và khẽ lay động đôi môi cho một nụ cười .
Ánh nắng bắt đầu chiếu gọi vào căn phòng ...những cành cây vì những con gió lay động phát ra âm thanh xào xạc...chim chít ríu rít kêu ...một khung cảnh yên bình từ trước giờ Thư Kỳ chưa từng trải qua.
" Thư Kỳ ...chị tỉnh lại rồi sao?"
Vì bị tia sáng chiếu vào mắt nên đã thức giấc ...vừa mở ra thì đã thấy một ánh mắt nhìn mình .
" Ừ "
" Sao ko gọi em dậy...thấy trong người sao rồi ...để em đi gọi bác sĩ đến kiểm tra lại"- Lệ Hằng đứng lên chuẩn bị ra ngoài
" Đừng...đi"- dùng đôi tay yếu ớt níu giữ lại
" Đừng cử động...được rồi ko đi nữa"
" Lệ Hằng ngươi ko phải đang tội nghiệp ta phải ko ...nói đi ...nói cho ta biết ngươi ko tội nghiệp ta...dù chỉ là một lời nói dối"
" Thư Kỳ ...ko nên yêu em"- gương mặt của Lệ Hằng bỗng nhiên gục xuống.
" Ta từng ước rằng chưa từng gặp ngươi ...cũng chưa từng yêu thương ngươi...nhưng bây giờ ta lại nghĩ khác ...phải... ngươi ko yêu ta nhưng ít ra để cho ta biết sống trên đời này cảm giác yêu một người là như thế nào...cũng ko còn là một ác ma đơn độc với cảm xúc lạnh như băng"- giọt nước mắt của Thư Kỳ rớt xuống.
" Là em ko có tư cách với tình yêu của chị ...Thư Kỳ"
" Vào năm chúng ta gặp nhau ko phải là một sự trùng hợp ...tất cả đều là sự sắp đặt có chủ đích ...hôm đó khi chị bị thương em đã cố tình lựa ngay thời điểm đó để xuất hiện cứu lấy chị "
" Bao nhiêu năm em đi theo chị cũng chỉ muốn được chị tin tưởng ...giao nhiệm vụ cho em ...em muốn được làm người thân cận nhất của chị ..."
Lúc này Lệ Hằng đã bắt đầu đem khẩu súng để vào tay của Thư Kỳ còn mình thì quỳ xuống ...những giọt nước mắt ko ngừng rơi.
" Thư Kỳ ...em từng là cảnh sát ...cũng từng là nội gián ..."
" Vậy ngươi có từng yêu ta ko ?"
Nước mắt của Thư Kỳ cũng đã thấm ướt tất cả khuôn mặt của mình. Cô nghe rõ từng chữ của Lệ Hằng nói ra ...trong lòng tràn đầy đau đớn nhưng cô ko thể nào ra tay . Mà chỉ hỏi một câu trong tận đáy lòng mình muốn .
" Thư Kỳ ghét nhất là ai phản bội mình ...sao lại ko một phát lấy mạng em ?"
" Bởi vì ta đã hứa với người ta...từ nay mãi mãi cũng sẽ ko gϊếŧ người"- cô nở một nụ cười hiền với người phản bội ...ác ma hình như cũng đã thành người.
Giờ phút này ko còn biết gì nữa ... Lệ Hằng chạy đến ôm chầm lấy Thư Kỳ khóc lớn lên như một đứa trẻ.
" Thư Kỳ ta thà nhìn thấy chị như một ác ma tràn đầy sát khí cũng ko muốn nhìn thấy một Thư Kỳ uỷ khuất vì một kẻ vô lương tâm này ... Thư Kỳ ta thật sự chịu ko nổi...trái tim ta rất đau"
" Lệ Hằng của ta cũng có trái tim"- Thư Kỳ nở một nụ cười nhẹ sau đó xoa đầu đứa trẻ lớn xác đang vùi vào người mình .
" Ta ko những có trái tim ...mà trái tim đó cũng biết yêu thương Thư Kỳ"
Lệ Hằng ngước mặt lên dùng đôi tay của mình nâng lấy cằm của Thư Kỳ bắt đầu hôn vào đôi môi đầy gợϊ ȶìиᏂ đó ...lần đầu tiên kẻ đó nói yêu ta ...cũng là lần đầu tiên ta biết hôn một người ...cảm giác này sao lại hạnh phúc như thế...nếu như tất cả chỉ là một giấc mơ ...ta nguyện cả đời làm một người mộng mị.
Trao cho người cả thân xác lẫn chân tình... cuối cùng cũng có thể nhận được nụ hôn người đã dành cho ta.
----------------------------------------
Sau khi lái xe trở về tổ chức công việc Phạm Hương cần làm chính là lập tức xem lại tất cả những cuộc giao dịch sắp tới của Tiến Hưng . Và ra lệnh ngưng sản xuất lô hàng tiếp theo . Cô mở một cuộc triệu tập khẩn cấp bằng một đặc lệnh chỉ những người chỉ huy mới có. Những cuộc triệu tập này thường là những vấn đề rất quan trọng... chẳng hạn là thiết lập lại phương thức buôn bán những chất cấm này hay có sự đổi chủ thay thế người cầm quyền ...nên Tiến Hưng một phen lao đao lên khi nhận được thông tin.
" Xin chào mọi người ...ở đây có người mới lẫn người cũ nên ...có nhiều người có lẽ chưa từng thấy qua tôi ...vì trước đây tôi ko tham gia vào chuyện của tổ chức... tôi là con gái nuôi thứ hai của ông Trùm tên là Phạm Hương"
" Thì ra là Nhị Tỷ đây sao ?"- Một vài người trong đó lên tiếng.
" Tôi ko muốn nói dài dòng ... thực chất đây là lần cuối cùng chúng ta ngồi lại với nhau nếu cuộc họp hôm nay thành công"
" Lần cuối cùng...Phạm Hương con muốn nói gì"- ba của Minh Tú lên tiếng .
" Tiến Hưng đã hoạt động được trong thế giới ngầm được một khoảng thời gian dài ...nhưng bây giờ tất cả đều có sự thay đổi ...nội bộ lục đυ.c ..cảnh sát thì có lẽ đã cài nội gián vào đây ...thù trong giặc ngoài ...vô cùng nguy hiểm"
" Sợ quái gì ... chúng ta đã hoạt động hơn 20 năm cũng chưa từng bại lộ ...bọn chúng nếu như giỏi như vậy đã đem chúng ta ra tử hình từ lâu"- một tên khét tiếng về thủ đoạn độc ác nói to.
" Chúng ta ko nên khinh thường cảnh sát ...những lần công kích mấy tuần nay ko phải chúng ta đã chịu thiệt hại rất lớn sao?"
Nói về vấn đề này là do trước đây khi Hà Hồ chưa biết được vị madam đó xấu xa như vậy . Nên một mực nghe theo lời của bà ta... còn lý do vì sao trước đây bà ta lại biết các cuộc giao dịch đó là bởi vì bà ta trước khi đưa Lệ Hằng và Lan Khuê vào tổ chức thì bản thân cũng đã đưa vào một vài người trước . Nhưng đa số đều là nam nhân mà Thư Kỳ tuyệt đối ko trọng dụng bọn chúng nên chúng chỉ biết được những thông tin nhỏ lẻ . Chúng đưa về thông tin đó nên bà ta sai Hà Hồ phục kích và gom trọn số hàng . Cả hai bên tử thương trầm trọng .
" Nhất định là có nội gián thật rồi ...nếu ko bọn chúng ko thể nào biết được địa điểm giao dịch ... má nó tao mà kiếm được sẽ bắn nát sọ nó"
" Mọi người nghe tôi nói ...hãy thử nhìn lại những băng đảng trước đây ...cho dù có lớn mạnh đến thế nào cũng có lúc bị đánh tan ...chi bằng ngay lúc này cho nó vào dĩ vãng"
" Nhị tỷ...chị nói vậy chẳng khác nào ko đánh mà tan sao?"
" Các vị đều có một khối tài sản ko hề nhỏ ...đủ để ăn sung mặc sướиɠ cả đời ...nếu tiếp tục có thể đổi lại bằng tính mạng"
Sau khi nghe Phạm Hương giải thích tất cả đều bắt đầu suy nghĩ lời cô nói ...ở đó có hơn 300 người ...là những người cầm quyền nhỏ hơn một chút ...hoặc là những thuộc hạ thân tính có năng lực của Tiến Hưng bao gồm nhiều phe phái mới được triệu tập .
" Thật ra Đại Tỷ đang ở đâu ... cô ấy mới là chủ nhân của chúng tôi...chúng tôi chỉ nghe lời một mình chủ nhân"- những thuộc hạ của Thư Kỳ tuy biết được cô đã làm lành với Phạm Hương nhưng cũng chỉ nghe lời một mình cô thôi.
Bọn lão thần thì im lìm ko nói thứ gì ...Tiến Hưng đang lớn mạnh tự dưng huỷ đi bọn chúng thật sự tiếc rẻ ...hơn nữa bọn chúng lại đang còn những âm mưu riêng của mình nên chỉ nói đúng một câu.
" Ông Trùm ở đâu ... Thư Kỳ ở đâu ...tại sao cô lại đứng ở đây nói những điều vô lý này...họ có chấp nhận hay ko ?"
"Từ lâu bố tôi đã có ý định rút khỏi Tiến Hưng vì vấn đề sức khoẻ của ông ấy...tất cả quyền hành đều giao lại cho Thư Kỳ nhưng bây giờ chị ấy đang gặp chuyện ko may ko thể điều hành ...nên tôi tạm thời thay thế chị ấy"
" Thư Kỳ có sao ko ? Là nặng hay nhẹ"- Ba của Lily giả vờ hỏi han .
" Ko sao cả ...chị ấy sẽ nhanh chóng trở lại tổ chức ...quyết định này chỉ là của bố và tôi đưa ra ...nếu khi chị ấy trở lại có ý giữ nguyên Tiến Hưng thì nó vẫn tiếp tục tồn tại"
" Trước khi kết thúc cuộc họp ngày hôm nay tôi muốn nói với mọi người ...tình hình hiện tại rất căng thẳng ...nên tạm thời ko sản xuất hàng mới ...ko thực hiện giao dịch ...ko nhận bất cứ vụ mua bán nào ..."
" Ko được ..họ sẽ làm loạn lên nếu chúng ta huỷ giao dịch"
" Tất cả khoảng tiền thiệt hại tôi sẽ chịu trách nhiệm ...tôi là người cầm quyền ở đây cho đến khi Thư Kỳ trở lại ...lời nói của tôi là mệnh lệnh ...giải tán"- Lần đầu tiên Phạm Hương dùng nét mặt lạnh lùng của mình đối diện với mọi người.
Cuộc họp kết thúc trong một trạng thái căng thẳng ... chỉ có hơn 15% trong số toàn bộ tổ chức là người của Phạm Hương trước đây chiêu mộ vì nghĩ có lúc sẽ đối đầu với Thư Kỳ ...40% chính là thuộc hạ thân tính chỉ phục tùng mệnh lệnh của một người là Đại Tỷ của Tiến Hưng...số còn lại chính là những người trung lập và bọn lão thần . Tất cả đều chìm trong những suy nghĩ riêng của mình .
" Phạm Hương đứng lại"- tên lần trước định làm hại Thư Kỳ gọi to.
" Có chuyện gì ?"
" Thư Kỳ ...em ấy ...có sao ko?"
" Anh còn dám nói đến chị tôi ..."
" Xin lỗi ...bởi vì quá yêu Thư Kỳ ...khi ko kìm được mình tôi đã làm nên những chuyện ko đúng đắn ...tôi ko nghĩ em ấy lại tự sát"
" Tránh ra ...tôi ko muốn nói chuyện với anh"
" Phạm Hương nghe tôi nói ... toàn bộ thế lực của tôi tại Tiến Hưng đều giao lại cho cô"
" Anh muốn dùng nó để lấy lòng tôi"
" Ko phải ...tôi ko còn mặt mũi nào gặp em ấy nữa...và biết cả đời này em ấy cũng ko tha cho tôi ...tôi sẽ đi đến một quốc gia khác sinh sống ...nên tuỳ cô quyết định con đường cho họ ...tôi tin rằng những quyết định đó là đúng đắn"
" Được"- Phạm Hương quay lưng bỏ đi .
" Phạm Hương ...giúp tôi đưa cho Thư Kỳ bức thư này được ko...tôi ko mong em ấy tha thứ cho mình ...nhưng đây là thứ duy nhất tôi có thể làm"
" Anh có muốn đến viện thăm chị ấy ko ?"- nhìn thấy gương mặt tràn đầy vẻ hối hận của anh ta Phạm Hương có chút mềm lòng.
" Tôi ko có tư cách ..."- hắn ta nói xong thì quay lưng bỏ đi nhưng sực nhớ ra một điều gì đó thì quay lại nói với Phạm Hương.
" Phạm Hương sau này khi Thư Kỳ khoẻ mạnh lại hãy giúp cô ấy cười nhiều hơn ...ác ma băng lãnh ngàn năm như nước hồ ko động một khi cười lại trở nên đánh gục lòng người"- hắn cười hiền hoà rồi bước đi ... gương mặt này mới đúng là của hắn trước đây.
Trong phút chốc cô nhớ lại con người này trước đây cũng giống như cô ko hề thích chìm trong thế giới ngầm . Lúc nhỏ bất kể khi nào đều bám lấy Thư Kỳ ...vì muốn làm cho chị ấy vui mà ko ngại bày đủ trò ...có khi nhận lấy toàn những cái kết thương tích đầy mình .
Vốn dĩ là một người hoàn toàn trong sạch lại vì Thư Kỳ mà trở thành xã hội đen ... trải qua bao nhiêu chuyện nhưng vẫn ko chiếm được trái tim chị ấy trong một phút nông nổi lại làm kẻ tội đồ . Giờ có quay đầu cũng chỉ sợ người ko chấp nhận . Tình yêu chính là một mẫu thuốc nhuộm ...trắng hay đen cũng tuỳ thuộc vào tình yêu đó có đủ to lớn để nhìn người ta hạnh phúc ko... hay nhất định phải chiếm về tay mình.
To be continued...
P/s : Đang nghĩ ra cốt truyện cho fic mới ...đau đầu ghê...cổ trang hay hiện đại đây ...
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phiên Nhi Liêu