P2 - Chương 40: BỘ MẶT KẺ CHỈ HUY
(Người cần gặp nhất định sẽ phải gặp ...chuyện cần làm cuối cùng cũng phải làm)-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trên đầu lại tiếp tục truyền đến những cơn đau ko ngừng làm cho gương mặt của người đàn ông đó cũng bị méo mó theo .Tại sao lại như vậy ...cái tên này hình như từng rất thân quen .
" Bố ko sao chứ ?"
" Dạo gần đây ta hay bị nhức đầu như vậy ...có nhiều lúc có những chuyện ở đâu đâu lại xuất hiện trong đầu ta"
" Uống thuốc vẫn ko thể thuyên giảm sao ?"
" Em nghĩ bố nên ra ngoài nhiều hơn để thư giãn đầu óc"
" Phải , bác sĩ cũng nói với ta như thế"
" Được sau khi Thư Kỳ tỉnh dậy con sẽ chở bố đi"- Phạm Hương cảm thấy căn bệnh của bố ko hiểu sao càng ngày lại càng hay tái phát như thế ...nên rất lo lắng.
" Phạm Hương con ở lại quản Tiến Hưng cho tốt đi ...để đứa con dâu này dẫn ta đi là được rồi... Lan Khuê bây giờ con rãnh ko ...đưa ta đến nơi nào không khí thoáng đãng một chút"
" Nhưng mà..."
" Ko sao đâu... em nhất định chăm sóc tốt cho bố mà...chị yên tâm...mà quản Tiến Hưng là sao ...chị muốn làm người cầm quyền của Tiến Hưng à"
" Đừng lo ...chị mãi mãi cũng chỉ là Phạm Hương của em ...nhớ vậy là được"
" Chăm sóc tốt cho Thư Kỳ một chút ...sau khi tinh thần ổn hơn ta sẽ về thăm nó và trả lại người yêu của con ...yên tâm đi"
" Dạ ...bố với em đi cẩn thận"
Bởi vì Lan Khuê ko muốn có quá nhiều người đi theo sẽ gây sự chú ý cho người khác ...Với thân phận của ông Trùm sẽ làm những băng đảng khác dòm ngó tới sẽ gây bất lợi... Nên chỉ hai người trên xe chạy một mạch lên ngọn núi cách đó vài chục cây số.
Không khí ở đây đúng là thoáng đãng vô cùng ...nhưng lòng người lại ko hề được thanh thãn ... trong lòng mỗi một người đều tồn tại những ý niệm riêng.
" Bố có phải có chuyện muốn nói với con ko ?"
" Thông minh lắm..."
" Là chuyện gì mà người lại ko muốn cho chị ấy biết"
" Lan Khuê... cô là người kỳ lạ ...ngay từ lúc Phạm Hương nói yêu cô ta đã bắt đầu cho người điều tra cô...nhưng toàn bộ thông tin cũng chỉ dừng lại ở việc cô là một người bị mắc chứng bệnh đa nhân cách"
" Có phải bố cảm thấy con ko xứng đáng với Phạm Hương ko ?"- Lan Khuê buồn bã thả một hơi thở vào trong làn gió lạnh.
" Nhìn tới nhìn lui cô ko giống một người vì tiền bạc mà đi theo Thư Kỳ ...lúc đầu ta cho rằng cô có tham vọng gì đó hơn hẳn như thế ở Tiến Hưng nên đã kêu Thư Kỳ thử cô"
" Chính là lần chị ấy hăm doạ sẽ gϊếŧ Phạm Hương có đúng ko ?"
" Quả thật cô yêu nó là thật lòng...nhưng nếu như vậy tại sao cô lại ko theo nó rời bỏ tổ chức này ...cô ở lại đây là vì cái gì ..."
" Vì ba"-giọt nước mắt nàng bắt đầu rơi xuống ...nàng nhìn thẳng vào người đàn ông đó nói trong nghẹn ngào.
" Ba ơi là ba có đúng ko?"
" Ngươi nói gì đây ...ta ko hiểu gì cả"
" Con ko giải thích được tại sao khuôn mặt ba lại thay đổi như vậy ...và sao lại ko nhận ra con...nhưng giọng nói này thật sự là của ba ...bằng cảm nhận của một đứa con ...con luôn cho rằng người chính là ba của con"
" Nói nhăng nói cuội ...ta chưa từng gặp qua ngươi"- người đàn ông này một mực chối bỏ ...tuy giọng nói đó của Lan Khuê và nét mặt hình như ông từng gặp rất nhiều mỗi khi những cơn đau đầu kéo theo những giấc mơ đến.
" Con biết nhất thời người sẽ ko tin con ... nhưng có thể theo con đến một nơi ko ...đến nơi đó nếu như vẫn ko có gì ấn tượng ...thì con đã lầm"
" Sao ta phải theo ngươi ?"
Lan Khuê bỗng nhiên quỳ xuống đất năn nỉ người đang đứng trước mặt mình ...đây là cơ hội duy nhất của nàng ...nếu ba nàng còn sống thì chắc chắn là ông ấy ...dù gương mặt và ký ức của ngày xưa ko biết vì sao đã ko còn.
" Con xin người...một lần thôi ...cùng con đến nơi đó"
" Mau lên ...ta còn phải trở về thăm con gái của ta"
Nhận được sự đồng ý đó Lan Khuê mừng còn hơn nhận được một món đồ giá trị ngàn vàng . Mặc dù có chút chua xót cho thái độ hờ hững đó nhưng nhất định sẽ ko bỏ cuộc.
------------------------------------------
Bởi vì từ lâu vị madam đó nhận ra cả hai tên nội gián của mình đều ngày càng biến chất . Ko chờ được nữa quyết định phải về Việt Nam đích thân xử lý thù mới nợ cũ với Tiến Hưng và bọn chúng. Mới vừa đến Việt Nam thì lại nhận được một cú điện thoại của tên thuộc hạ thứ ba .
Hà Hồ nhận được tờ fax của Lan Khuê ko tin vào những gì mình thấy được nên mới quyết định hỏi rõ vị madam kia . Bà ta nhất mực chối bỏ hẹn Hà Hồ đến một nơi bí mật trong nhà kho cũ . Khi Hà Hồ đến đó thì ngay lập tức ở đó thiết bị kích nổ được kích hoạt . Cửa bị khoá từ bên ngoài từ lúc cô bước vào nên ko thể nào thoát ra được .
Uỳnh...tiếng nổ thứ nhất vang lên...cả thân người dưới của cô bị bỏng rất nặng .Bỗng nhiên lúc đó cánh cửa được đập nát và Lệ Hằng chạy lại nắm lấy tay Hà Hồ thoát ra ngoài . Lúc này Thanh Hằng cũng vừa đến vì ko an tâm cho Hà Hồ ra ngoài một mình . Nên đã lén đuổi theo giữa đường vì bị kẹt xe nên mới đến trễ...xém chút nữa thì...
" Sao cô lại biết đến đây cứu tôi ? "- Hà Hồ nằm trên chiếc giường trên xe cấp cứu thở dốc nói.
" Em đang trên đường trở về thăm một người bệnh thì nhận được điện thoại của Lan Khuê ...chị ấy nói có gởi qua cho chị bản fax...chị ấy sợ nếu chị tìm bà ta thì sẽ có chuyện nên mới kêu em bảo vệ chị..."
" Cô và Khuê Khuê là nội gián sao?"
" Lúc trước thì phải còn bây giờ thì ko ...cảnh sát và xã hội đen ...tốt xấu lẫn lộn ...giống như kẻ luôn ra lệnh cho chúng ta hôm nay đã muốn gϊếŧ người bịt đầu mối"
Cả Hà Hồ và Thanh Hằng đều cảm nhận được nổi hận từ cô gái kia ...nó cũng giống như trong chính người mình . Hắc bạch lưỡng đạo có thể phân biệt rõ vậy sao...những gì bọn họ bao nhiêu năm ở trường cảnh sát mà thấy cũng toàn là những chiếc mặt nạ hoàn hảo.
" Thanh Hằng thời gian này hãy chăm sóc cho chị ấy thật tốt...sau đó thì đừng lộ diện ra ngoài ...Tiến Hưng sắp tới sẽ tự huỷ diệt ..."
-----------------------------------------------
Sau khi giải quyết ổn thoả xong chuyện của Hà Hồ thì Lệ Hằng nhanh chóng quay trở lại với Thư Kỳ.Lúc này Phạm Hương đã gục lên gục xuống bên giường của Thư Kỳ .
" Chị Hương...bố đâu ?"
" Khuê Khuê đưa bố đi dạo rồi ...em mới lại à...một mình buồn quá nên ngủ lúc nào ko hay"
" Được rồi chị về nhà nghỉ đi...em lo được cho chị ấy"
" Ừ...em ở lại nha...chị về tổ chức giải quyết một số vấn đề "
" Dạ"
Phạm Hương bắt đầu toan tính trong đầu vì sự tranh chấp bây giờ của Tiến Hưng . Tình hình cực kỳ căng thẳng thuộc hạ của Thư Kỳ chưa chắc đã chịu buông bỏ mọi thứ quay đầu là bờ ...hơn nữa bọn họ chỉ nghe lời Thư Kỳ thôi mà bây giờ chị ấy còn chưa tỉnh . Bọn lão thần đó thì đang làm loạn cả lên ... băng đảng khác lại luôn dòm ngó thừa nước đυ.t thả câu .
Tuy Phạm Hương từ trước giờ ko xen vào chuyện của tổ chức ...nhưng vẫn có một số người luôn ủng hộ Nhị Tỷ cầm quyền ... chỉ cần cô lên tiếng thì bọn họ nhất định sẽ xả thân liều chết .Trong lúc đang suy nghĩ thì chiếc nhẫn cỏ ba lá bị bể hôm trước rớt ra khỏi túi quần của cô chiếu sáng.
" Quên mất ...phải đi sửa nó cái đã"
Sau khi để chiếc nhẫn vào trong một tiệm kim hoàn lớn ...chiếc xe nhanh chóng phóng về tổ chức ...chuẩn bị đối mặt với bão tố phong ba.
To be continued...
P/s : Cảm thấy càng ngày càng siêng năng nhỉ...
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phiên Nhi Liêu