P2 - Chương 28: NGƯỜI QUEN QUAY TRỞ VỀ
( Nếu đời là một đám bùn nhơ ...thâm tâm sạch sẽ để làm gì ?)---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Nói về phần của Lan Khuê và Lệ Hằng ...một ám chỉ đó của Lan Khuê thì Lệ Hằng đã biết được cả hai là cùng chung một nhiệm vụ ...chính là làm nội gián của Tiến Hưng ...nhưng họ tuyệt nhiên chưa biết mình có chung một người chủ đó chính là vị Madam kia . Họ cho rằng nơi đó ko an toàn để nói những chuyện này ...dự định rằng sau khi thoát khỏi địa phương này nhất định phải nói cho rõ ràng .
" Gọi cho Thư Kỳ rồi à ?"
" Ừ ...gọi rồi"
Khi cả hai đang trò chuyện thì người mà Thư Kỳ cho chi viện đến lúc nãy cũng đã đem những tên cảnh sát cùng băng đảng kia giải quyết hết .
" Tứ Tỷ ...chúng tôi đã giải quyết xong bọn chúng"
" Là Đại Tỷ kêu các ngươi đến đây sao?"
" Vâng ..."
" Được rồi chúng ta về thôi ...ngươi nhắn cho bọn kia biết ...địa điểm giao dịch lần tới Thư Kỳ sẽ đưa ra sau"
" Dạ"
Cả hai cô gái lập tức lên xe trở về ... lên xe cũng ko ai nói với ai câu nào vì sợ có thiết bị nghe lén được cài ở đây.
Sau khi cả hai về đến biệt thự của Thư Kỳ nhìn thấy Phạm Hương ở đó Lan Khuê ko khỏi sợ hãi ...liệu hai người họ có xảy ra chuyện gì hay ko đây ?
" Đại Tỷ em xin lỗi ...lần đầu đã như vậy"
Nhìn thấy Thư Kỳ từng bước xuống cầu thang , gương mặt vô cảm nàng phần nào lo sợ sự nổi giận của cô ta.
" Chuyện này ko liên quan đến em ...được rồi em về đi ...kẻ này đến đây đòi người cũng lâu đến như vậy rồi"
" Dạ"
Sau khi Phạm Hương nghe Thư Kỳ nói thế thì ko chần chừ gì nữa mà lôi tay mèo con chạy nhanh ra xe... sau đó nhanh chóng chỉ còn lại một làn khói trắng.
" Người ta có người bảo vệ rồi ...ngươi cũng ko cần phải lo lắng như thế"
" Đại Tỷ ...chị thật sự ko nổi giận vì vụ giao dịch hôm nay"
" Nếu ngươi thích nhìn thấy ta nổi giận ...thì ta sẽ chìu theo ý ngươi"
" Vậy thì ko cần ...em ko thích...nhưng vụ việc hôm nay rõ ràng có vấn đề"
" Là có người của chúng ta đã đưa thông tin cho cảnh sát..."
" Khốn kiếp thật ...em bắt được nó thì nó chết chắc"
Bỗng nhiên mặt mày Thư Kỳ trở nên trắng bệch ...thân thể bắt đầu trở nên lúc nóng lúc lạnh ... vài giọt mồ hôi đã rơi trên vầng trán kèm theo đó là những tiếng thở dốc... Lệ Hằng 4 năm đi theo Thư Kỳ cũng biết được giờ phút này nên làm gì ...lập tức chạy đến hộc tủ của Thư Kỳ cầm theo lọ thuốc đưa cho người kia uống.
" Hụ...hụ"
" Sao dạo này lại hay tái phát như thế ?"
" Ngươi cũng biết quan tâm ta"
" Thư Kỳ... chị là chủ nhân của em ...quan tâm chị là bổn phận"
Phút chốc trong thâm tâm như có một cây dao cố tình chọc thủng ... nhưng tuyệt nhiên ko để cho gương mặt thay đổi đó bị ai phát hiện .
" Phải ...cả đời này ta cũng chỉ là chủ nhân của ngươi"- Thư Kỳ thầm nghĩ trong lòng ko hề nói ra
---------------------------------------------------------
Về nhà đã lâu nhưng Lan Khuê vẫn ko thể nào mở miệng ra được ...cứ như có một tảng đá vô hình đè nặng lên ngực nàng .
" Có bị thương ko ?"
Vẫn cứ như thế ...con người này luôn ôn nhu với nàng như thế ...nhưng Phạm Hương càng như vậy nàng lại càng cảm thấy đau đớn hơn .
" Em ko có"
" Vậy thì tốt rồi "
" Chị ...tha lỗi cho em rồi sao ?"
Nghe được câu nói đó trong lòng Phạm Hương cảm thấy thật chua xót ...tha lỗi cho em sao...ừ thì chị tha rồi.
" Nếu dòng đời này muốn đưa đẩy chúng ta bị vấy bẩn đi ...thì chị sẽ cùng em vấy bẩn ... được ko?"
" Hương à..."
" Được rồi... em đi tắm đi ...chị nấu cơm cho em ăn"
Vốn dĩ lúc đầu định làm cho Phạm Hương nhận ra sự xấu xa của mình sau đó thì từ bỏ ...nhưng khi chứng kiến cảnh chị quay mặt bước đi ...trong lòng tràn đầy đau đớn ... chỉ muốn ích kỷ níu giữ từng phút giây được ở bên cạnh chị .
Họ cùng nhau ăn một bữa cơm trong không khí yên bình ...chỉ cần có Phạm Hương ở bên cạnh... nàng sẽ trân trọng từng khoảnh khắc này ... còn về phần Phạm Hương cô cho rằng có lẽ cô yêu đến mất trí rồi ... cô ko còn muốn phân biệt người tốt kẻ xấu nữa...người cô yêu thì cô sẽ bảo vệ bằng bất cứ giá nào .
" Phải rồi ... lúc nãy chị nghe Thư Kỳ nói đã cho em uống thuốc giải của độc dược hôm trước"
" Phải"
" Sao lại như vậy ...chị ấy tuyệt đối ko tốt đến mức đó đâu"
" Hương à...có phải giữa chị với Thư Kỳ có hiểu lầm gì ko? Càng ở cạnh chị ta em càng cảm thấy Thư Kỳ mà em gặp ở quán Bar lần đó và Thư Kỳ của hiện tại rõ ràng có những phút bốc đồng"
" Ừ ...nhiều lúc chị cũng cảm thấy hình như chị ấy rất kỳ lạ ... chị cũng ko biết chị ấy đột nhiên tốt lại thật hay đang mưu tính chuyện gì...em cẩn thận một chút"
" Em biết rồi"
Bình thường thì Lan Khuê cực kỳ khó chịu với Lệ Hằng nhưng lúc nãy nhìn thấy Lệ Hằng cười nói vui vẻ với mèo con ...em ấy cũng ko có biểu tình như mọi ngày ...trong lòng ko khỏi đớm lên một cơn ghen .
" Em và Lệ Hằng càng ngày càng thân ha"
" Hương ghen hả ?"- Lan Khuê đưa tay lên ngắt cái mỏ đang chu ra cả thước của người kia.
" Vợ Hương thì Hương ghen ....có vấn đề gì?"
" Mặt dày ai lấy chị..."
" Em ngon thì cứ lấy người khác đi...ngày vu quy của em chị sẽ mượn cái loa nói cho cả cái đám cưới biết ...Lan Khuê ở trên giường biết chiều chuộng người khác thế nào"- Phạm Hương vừa nói vừa chạy khắp nhà
" Chị ko được nói nữa...ko đàng hoàng"- con mèo mặt mỏng kia thì chỉ biết chạy theo để đánh mấy cái nhẹ hều như gió thổi qua thôi.
" Hahahaha..."
--------------------------------------------
Lúc đó tại sở cảnh sát ở Mĩ ...nơi mà Hà Hồ cùng Thanh Hằng ...một người đang làm cảnh sát , một người đang làm pháp y...
" Sếp , người cho gọi tôi có chuyện gì ko ?"- Hà Hồ hoàn toàn ra dáng một cảnh sát đặc nhiệm với quân phục trên người.
" Mấy năm nay cô thật sự làm rất tốt ... có can đảm thử sức với nhiệm vụ khó khăn hơn ko?"
" Là tội phạm buông ma tuý hạng nặng sao?"
" Ừ..."- Vị cảnh sát cầm trên tay sấp hồ sơ dày cộm ...gương mặt lạnh lùng nhìn vào thông tin bên trong.
" Nếu sếp tin tưởng giao cho tôi ...tôi nhất định ko làm sếp thất vọng..."
" Tốt lắm...cô lập tức thu dọn hành lý đi ...vé máy bay tôi sẽ cho người chuyển đến ngay lập tức"
" Đi Đâu ? "- Hà Hồ gương mặt khó hiểu nhìn lấy vị cảnh sát kia.
" Trở về Việt Nam"
To be continued...
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phiên Nhi Liêu