P2 - Chương 25: VỞ KỊCH AI ĐANG DIỄN ?
( Giọt mưa rơi xuống vì con gió vô tình... giọt sầu rơi xuống bởi lòng người vô tâm )------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Một cơn mưa trút xuống không ngừng đem hai thân ảnh ở hai nơi khác nhau thay phiên ướt sũng... Phạm Hương vì quá mệt mỏi đã ngất ngay trên vai của bà lão ... vì ko biết được nhà của cô ...mà bà lại càng ko biết cách sử dụng điện thoại nên ko thể liên lạc được với người nhà của Phạm Hương... cơn mưa đó quả thật đến ko đúng lúc ... ko thể nào bỏ lại cô ấy ở đây nên bà lão đã nhờ một vài người đưa Phạm Hương về nhà cùng bà.
" Sao con lại ở đây ?"
Phạm Hương mơ màng tỉnh lại ...cảm thấy đầu đau như búa bổ... hình như lúc nãy mình đã uống rất nhiều rượu và lại nói với người ta hình như rất nhiều điều.
" Cô ngất ở ngoài đường... tôi đem cô về đây ở tạm ...nhà hơi nhỏ cô thông cảm"
" Bà à con cám ơn bà còn ko kịp ...sao bà lại nói vậy ?"
Bà lão sau khi đỡ Phạm Hương ngồi dậy thì lại lục đυ.c ngoài bếp để nấu cháo cho Phạm Hương ăn .Sau khi đứng lên đi xung quanh căn nhà cho tinh thần thoải mái lên một chút thì Phạm Hương chợt nhớ ra một chuyện nên lại đi tìm bà lão .
" Cô đừng xuống đây ...ở đây dơ lắm làm hư đồ cô tôi thật sự đền ko nổi"
" Bà ơi ... đừng cho rằng con là những đứa con nhà giàu khó ưa như vậy?"
" Ý tôi ko phải vậy ...đúng là già rồi cũng ko biết lựa lời để nói mà...cô đừng giận"
" Bà à ...lúc nãy khi say con có nói gì ko?"
Vốn dĩ thì Phạm Hương cũng ko định hỏi câu này ... nhưng thấy người đàn bà trước mặt mình ôn nhu , hiền hoà như thế...sợ trong lúc say mình nói những thứ liên quan đến xã hội đen ...rồi báo thù sẽ làm cho bà một phen hoảng sợ ...nên muốn dò hỏi một chút để an lòng.
" Từ căn hẻm đến nhà cô chỉ liên tục nhắc đến một người con gái thôi"
" Khuê Khuê có phải ko ?"
Cô biết rõ cho dù là lúc ko tỉnh táo nhất thì trong thâm tâm cô ...người hiện diện ở trong tâm trí cũng chỉ có mình em.
" Cô ấy chắc hạnh phúc lắm nhỉ ... được cô yêu thương như thế"
" Bà ko khinh bỉ con sao ...người con yêu là nữ tử"
" Ờ ... chắc tôi già rồi nên ko biết giới trẻ bây giờ con gái cũng có thể yêu nhau... nhưng mà nếu như yêu nhau thật lòng thì đừng nên đầy đoạ nhau nữa cô gái à"
" Sao bà lại nói là đày đoạ?"
" Cô lúc thì nói ghét cô ấy ...lúc lại khóc lóc ướt cả vai tôi..nói là người cô yêu cũng chỉ có cô ấy thôi ...nhưng theo tôi thấy thì cô rất yêu cô gái này ... về với cổ đi...nói chuyện cho rõ ràng vào"
Phạm Hương ngồi thẩn thờ một góc suy nghĩ lời bà lão nói ... ngay cả người ngoài nhìn vào cũng biết cô yêu nàng đến cỡ nào...vậy mà nàng lúc đó lại hỏi cô ...chị có còn yêu em ko? Chẳng lẽ nàng ko nhìn ra được sao ... hay nàng ko tin tưởng tình yêu của cô dành cho nàng nó lớn đến thế nào ...phút chốc giọt nước mắt lại rơi xuống.
" À mà cô ơi...điện thoại của cô cứ réo liên tục lúc nãy...tôi để nó trên bàn kìa"
" Dạ ?"
Có phải ko? Có phải nàng gọi cho cô ko ? Phạm Hương nhanh chóng chạy lại bàn lấy điện thoại lên xem ...nhưng ko phải ...gần 10 cuộc gọi nhỡ đều hiện lên một cái tên : Lily Nguyễn. Mặc dù có chút thất vọng nhưng Phạm Hương cũng nhanh chóng gọi lại cho cô gái đó.
" Alo ... Phạm Hương...nãy giờ chị ở đâu ?"
" Có chuyện gì ko em ?"
" Chị quên rồi sao...hôm nay chị Khuê đã hết thuốc rồi...em đã nói với chị vào chiều tối phải đến chỗ em lấy mà"
Một câu nói đem Phạm Hương rơi vào trạng thái hoảng loạn ...tại sao cô lại có thể quên một việc quan trọng như thế ... mỗi lần Khuê Khuê hết thuốc sẽ lập tức như người sắp chết ..chết rồi vậy bây giờ em ấy có phải sẽ rất đau ko ?
" Lily chị sẽ lập tức qua nhà em ..."
" Ko cần ...em đang ở nhà chị ...lúc nãy thấy chị ko đến lấy nên em đã chạy thẳng qua đây...nhưng cũng ko thấy chị Khuê đâu cả"
" Em ấy nhất định đang ở chỗ Thư Kỳ...qua đó ngay thôi"
" Được ...em đến đó chờ chị"
Sau khi cúp máy thì Phạm Hương nhanh chóng chạy ra nhà bếp nói với bà lão .
" Bà ơi...lần sau con nhất định sẽ trở lại đây ...bây giờ con có chuyện phải đi...cám ơn bà"
Một màn đêm bao trùm lấy cả bầu trời...những tán lá còn đọng lại những giọt mưa ủ rũ...chốc chốc một cơn gió lại đem nó vô tình rơi xuống mặt đường...một khung cảnh buồn và khó chịu.
--------------------------------------------------------------
" Thư Kỳ chị ra đây ?"
Một cô gái đang ngồi nhâm nhi ly rượu đỏ trong tay ... viên kim cương trên vành tai loé sáng liên tục dưới sự chiếu rọi của ánh trăng ...làm cho kẻ đó mang một thần thái thật là quỷ dị. Khung cảnh vốn ko tiếng động lại bị Phạm Hương làm cho náo loạn.
" Đại Tỷ ... Nhị Tỷ tìm chị"
" Cho nó vào đi"
" Dạ..."
Phạm Hương lòng như lửa đốt bắt cô chờ tên thuộc hạ chết tiệt đó vào thông báo à... cô ko chờ được nên lập tức xông vào.
" Đại Tỷ ...em hỏi chị ... Khuê Khuê đang ở đâu ?"
Nếu nói về khả năng gây sát thương cho kẻ khác Thư Kỳ đã ko thua kém ai ... còn nói về công tâm lại càng ko có đối thủ ...dưới con mắt như gϊếŧ người của Phạm Hương ...vẫn ko một chút thay đổi khuôn mặt ...tiếp tục thưởng thức hết ly rượu trên tay ... sau đó mới chậm rãi nói chuyện với Phạm Hương.
" Đi rồi..."
" Đi đâu ?"- nhìn thấy thái độ bình thãn đó cô ko thể bình tĩnh được nên đã quát lớn lên .
Nhận thấy ánh mắt có phần hơi nóng giận của Thư Kỳ... Phạm Hương một phần suy nghĩ lại hoàn cảnh lúc này...cô đang một thân một mình ở địa bàn của Thư Kỳ ...hơn nữa bây giờ chỉ có Thư Kỳ mới biết Lan Khuê đang ở đâu vì cô dùng bất cứ cách nào cũng ko liên lạc được với nàng.
" Đại Tỷ...em xin chị nói cho em biết đi ... em phải đến đó đưa thuốc cho em ấy"
" Uống rồi...đang khoẻ mạnh"
Trong lúc đó Phạm Hương chợt nghĩ lúc nãy Lily có nói đến đây trước đợi mình ...chẳng lẽ đã gặp được Khuê Khuê và cho em ấy uống rồi sao ?
" Là Lily cho em ấy uống phải ko ?"
" Đợi nó đến thì thuộc hạ của ta đã chết rồi... là ta cho Lan Khuê uống được chưa ?"
" Chị..."
" Sao hả nghi ngờ ta lại hại Khuê Khuê của em à ?"
" ..."
" Lan Khuê bây giờ ko chỉ là người của em nữa...mà còn là của ta... là thuộc hạ của ta... thuộc hạ chưa làm sai ta chưa từng trừng phạt mà...à ngoại trừ cái lần nhập môn nhỉ ?"
Đối với người chị ko thương mình này Phạm Hương một chút cũng ko tin tưởng ...nhưng bây giờ phải làm sao đây ? Trong lúc đó một giọng nói trong chiếc điện thoại của Thư Kỳ phát ra làm Phạm Hương nhẹ nhõm một phần.
" Đại Tỷ ...tất cả đã sẵn sàng ?"
" Được ... 10 phút nữa tiến hành"
Khi kết thúc cuộc nói chuyện với Lan Khuê ... Thư Kỳ quay qua nhìn Phạm Hương nở một nụ cười ẩn ý.
" Sao hả ...giọng nói vẫn còn khoẻ mạnh có phải ko? Về được rồi"
" Em ở đây chờ em ấy"
" Nếu như em ko cảm thấy chán ghét khi phải ở cùng một nơi với người em ko thích ...thì tự nhiên nhé em gái"
" Chị hai..."
Thư Kỳ đang chuẩn bị đi ra ngoài ... bởi vì Phạm Hương ko ghét thì cô cũng ghét cái cảm giác lúc này ... bắt cô ở cùng một nơi với đứa em gái này ...cô ko có phúc hưởng sự ngọt ngào mà hai chị em trong một gia đình cần có với nhau . Đang từng bước từng bước rời khỏi căn phòng bỗng dưng chùn bước vì một câu nói của Phạm Hương . Ngươi mới kêu ta là gì ...chị hai sao ...đã lâu rồi Phạm Hương một là kêu thẳng tên Thư Kỳ ... hai là dùng danh xưng người người trong Tiến Hưng đều gọi- Đại Tỷ. Bây giờ chính là tình huống gì đang diễn ra ?
" Phạm Hương...hình như em vừa gọi ta bằng một cái từ chưa bao giờ từng tồn tại trong suy nghĩ của em?"
" Nếu chị muốn ...cả đời này em cũng sẽ gọi như vậy "
" Lý do ?"
" Tại sao lúc nào chúng ta cũng phải như vậy ...chị đề phòng em ...em lo sợ chị ...giữa chúng ta ko thể có một kết cục khác sao ?"
Một câu hỏi sợ rằng chính bản thân Thư Kỳ cũng tự hỏi ko biết bao nhiêu lần ...nhưng hình như câu trả lời chính là những gì diễn ra ở quá khứ.
" Chị nghĩ nếu như chúng ta có thể hoà thuận với nhau có phải bố sẽ rất vui ko ?"
Nghe từ bố phát ra từ miệng Phạm Hương ... Thư Kỳ càng nhớ lại chuyện ngày xưa ...cảm giác chán ghét lại ùa về .
" Phạm Hương em diễn màn kịch tỷ muội tình thâm với ta chẳng qua chỉ vì một lý do thôi"
" Chị nói gì ? Chị cho là em đang diễn ?"
" Đừng để ta đoán đúng Phạm Hương ...em chưa từng coi ta là chị của em ... một chút cũng ko có...cái em quan tâm chính là sinh mạng của Lan Khuê ...em sợ ta giận cá chém thớt sẽ làm hại đến người em yêu ... đúng ko ? Hahaha"
Thư Kỳ bang cho Phạm Hương một nụ cười khinh bỉ sau đó ko chần chừ quay lưng bỏ quay ngoài . Một chút cũng ko muốn nghe giọng của đứa em ko cùng huyết thống này .
" Chị Hai..."
Một lần nữa hai từ đó được xuất phát từ Phạm Hương ...cũng ko biết là vô tình hay cố ý ..câu nói đó được thốt ra với ý định giữ chân Thư Kỳ ở lại cuộc trò chuyện . Quả thật nó cũng đã có tác dụng đem gương mặt của Thư Kỳ quay trở lại nhìn lấy Phạm Hương ...nhưng với một gương mặt như đối với kẻ thù ngàn năm... tức giận ném ly rượu trên tay .
"Ta ko phải chị hai của ngươi ...tên của ta là Thư Kỳ"
To be continued...
P/s : Có muốn biết vì sao Thư Kỳ lại ghét Phạm Hương đến vậy ko ? Tiếp tục chờ đón những chap sau nhé ... lúc đầu mình khi viết ra nhân vật Thư Kỳ để ác toàn tập và hại HK ko thương tiếc ...nhưng càng về sau mình càng biến tấu nhân vật này . Và giữa chị em họ cuối cùng sẽ có thể cùng nhau ngồi cùng một chỗ. À mà có ai ship Hằng- Kỳ hong hahaha.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phiên Nhi Liêu