P2 - Chương 22: ĐỪNG TIN NỮA PHẠM HƯƠNG
( Tôi vì người đó muốn làm thiên thần ...người đó vì tôi trở thành ác quỷ)---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phạm Hương cảm thấy dường như trong người có một tảng đá đè rất nặng ...vừa muốn chứng thực lại sợ câu trả lời ... cô biết rõ từ sau khi Lan Khuê quay trở về sau 3 năm ở Mĩ đã thay đổi thực sự ...nhưng nếu bắt cô phải chấp nhận sự thay đổi đó kinh tởm đến như vậy quả thật rất tàn nhẫn .
" Ê mày làm gì mà thất thần vậy Hương ?"
" À...không có gì ... mà thôi hôm nay em có chút chuyện bận nên bây giờ em xin phép về đây"
" Mày với con Khuê thấy teo như thấy tà vậy ...ở lại xíu đi"
" Khi khác em dắt em ấy đến thăm chị được ko ? Giờ em có việc thật rồi"
" Ờ cũng được ..."
" Chị lưu số điện thoại vào trong máy em nha... có gì em liên lạc với chị"
" Ừm"
Phạm Hương sau khi ra khỏi tiệm của Chị Bảy vẫn ko quay trở về ...vì thật sự lúc này cô ko có can đảm đối mặt với Lan Khuê . Rất muốn quên đi câu chuyện này ...ép mình xem như chưa từng nghe gì cả ...nhưng đúng là trời trêu con người . Càng muốn trốn tránh lại càng để mình đến gần với nó hơn ...cái được gọi là sự thật.
" Nhị Tỷ"
Cả đám người mặc đồ màu đen sau khi thấy Phạm Hương đi vào trong một quán Bar bắt đầu đi đến trò chuyện...
" Nơi này cũng là của Tiến Hưng à ?"
Phạm Hương chỉ dự định vào một quán Bar nào đó để giải sầu thôi ...ko nghĩ đến việc nó cũng lại là địa bàn của Tiến Hưng .
" Dạ... xung quanh đây những địa điểm vui chơi đều là của Tiến Hưng"
" Đã lớn mạnh đến như vậy ?"
" Dạ ... chị cần gì cứ nói ...em kêu tụi nhỏ đến làm ngay"
" Được rồi đem đến cho tôi một chai Whisky ...chai nào cũng được ...miễn ko phải là màu đỏ"
Thứ màu Phạm Hương nghe từ trong miệng của Lan Khuê nói ra...thứ màu của máu thì có gì xinh đẹp ...thật chất đó có phải là dấu hiệu của một kẻ bất cần đời ...một kẻ sống vì thù hận ...và vui khi nhìn thấy màu của kẻ thù đổ xuống ...màu đỏ đen của máu .
Với chai rượu trong tay từng dòng từng dòng được rót ra ngoài ly ...cớ sao muốn say lại càng tỉnh ... càng uống càng ko thể tìm thấy sự yên bình ...
" Đại Ca..dạo này có vẻ thích đốt tiền nhỉ ?"
Đám người ngồi kế bên bàn của Phạm Hương từ nãy đến giờ vẫn ko ngừng ồn ào về một tên giang hồ nào đó .
" Tiền thôi mà ...bao nhiêu chẳng được "
" Quao...được đứa nào bao nuôi à...hahaha"
" Thằng khốn ...ăn nói cho cẩn thận ...chẳng qua là đi theo chủ nhân tốt ...nên được sung sướиɠ thôi"
" Cán có một cái chân thì được cả đống tiền ... sao ko cán luôn hết người đó ...có phải nhiều hơn ko ?"
Phạm Hương đặc biệt nhạy cảm với vụ tai nạn đó ...nên khi nghe có người nói đến những thứ tương tự liền lắng tai nghe.
" Chủ nhân kêu cán nát cái chân trái nó ...tao cũng ko dám cán chân phải ...ở đó mà nguyên người ...chán sống sao"
Quả thật lúc này Phạm Hương ko còn nghi ngờ gì nữa ...bởi vì đây thực chất chính là đang nói về vụ tai nạn kia ...chỉ còn biết ngồi nghe xem có biết chút gì về kẻ chủ mưu hay ko thôi.
" Chủ nhân của Đại Ca là một cô gái thì phải ...cô ta trông như thế nào nhỉ ?"
" Một cô gái xinh đẹp ...giọng nói ngọt ngào ...đẹp nhất chính là ánh mắt đó ... lạnh lùng nhưng khiêu gợi"
Tên đó nói xong thì nhận được một cuộc điện thoại đi ra ngoài ... gương mặt cực kỳ căng thẳng hình như kẻ đó lại giao cho hắn một nhiệm vụ gì đấy . Phạm Hương cũng nhanh chóng đi theo sau ... đợi sau khi hắn nói chuyện xong mới lập tức tiến lên mặt đối mặt .
" Chủ nhân của ngươi thật ra là ai ?"
" Tại sao ta lại phải nói cho ngươi biết ?"
" Người đó cho ngươi bao nhiêu tiền ...ta cho gấp đôi ...chỉ cần ngươi đi theo ta ... và nói ra thân phận người đó"
" Nhị Tỷ ngươi mơ cũng đừng sớm quá ... ko phải có tiền là trên hết ...ta nợ chủ nhân một ân tình ... cả đời cũng ko phản bội người"
" Ngươi cũng biết kêu ta là Nhị Tỷ...ngươi ko sợ chết sao?"
" Muốn gϊếŧ cứ việc ...ko cần lằng nhằn"
Phạm Hương lập tức lấy khẩu súng ra ...chĩa thẳng vào đầu tên đối diện ...sao đó tay kia lại đưa lên tấm hình của Lan Khuê .
" Chủ nhân của ngươi chính là cô gái này ?"
Tên áo đen đó bị một phen làm hoảng sợ ... chủ nhân đã nói rõ với hắn thân thế của cô ta ko thể để cho ai biết ... bây giờ cô gái này chỉ vài câu hỏi đã có thể đưa ra đáp án ...hắn ko sợ chết ...hắn chỉ sợ chủ nhân của mình sau khi bị cô gái đó biết thân phận sẽ trở nên như thế nào ...
" Cô gái xinh đẹp này ... nhìn cỡ nào cũng là một nữ nhi thường tình ...Nhị Tỷ ngươi cho rằng ta chịu cuối đầu trước kẻ đó sao ?"
" Ngươi thật sự ko quen ?"
Ánh mắt của Phạm Hương nhìn hắn ta cực kỳ mơ hồ ...ko nhìn ra một điểm nào dối trá trên gương mặt hắn ...
" Được rồi ...ngươi đi đi"
Sau khi tên vừa quay lưng đi thì Phạm Hương trong đầu lại nghĩ ra một mưu kế cô bắt đầu hô to.
" Lan Khuê ...cẩn thận"
Nhưng sau khi tiếng hô đó kết thúc thì kẻ mặc đồ đen kia cũng ko quay lại nhìn lấy một lần ...Phạm Hương nghĩ nếu như tên này lo cho chủ nhân hắn đến như vậy ...nếu người đó thật sự là Lan Khuê thì khi nghe thấy chủ nhân hắn hình như đang gặp gì đó nhất định sẽ quay đầu lại mà nhìn ngay. Nhưng đằng này thì ko phải là vậy ...Phạm Hương đến bây giờ vẫn ko còn cách nào để thử hắn nữa cả đành phải quay bước ra về .
Về phần tên đó ko phải hắn vô tâm ...càng ko phải hắn biết được ý đồ của Phạm Hương mà thực chất là hắn ko biết được tên chủ nhân của mình ... họ gặp nhau và nói chuyện nhiều với nhau nhưng thân phận của cô ta hắn tuyệt nhiên chưa từng dám hỏi qua.
-------------------------------------------------
Hôm nay theo lệnh thì Lan Khuê ko thể về nhà ... gọi điện thì Phạm Hương lại ko nghe máy ...trong lòng vô cùng sốt ruột ... nên đã bất chấp lời dặn của Thư Kỳ đi ra ngoài tìm kiếm Phạm Hương . Sau khi đi nhiều nơi vẫn ko thể thấy được ... quay lưng lại thì thấy Lệ Hằng ở phía sau nàng.
" Cô theo dõi tôi ?"
" Ko có ... chị dâu lát nữa chúng ta có nhiệm vụ ...về đi"
" Ko tìm được chị ấy ...tôi ko còn muốn làm gì cả"
" Ngày đó chị vì đi theo Thư Kỳ cái mạng cũng dám đem ra cược ...hôm nay được chị ấy trọng dụng lại muốn vì Phạm Hương mà bỏ qua sao ?"
" Tôi ..."
Lan Khuê muốn nói gì đó xong lại ko thể ra thành lời ... thật ra thì giữa Phạm Hương và sự thật năm xưa cái nào quan trọng hơn ...
" Nhìn bộ dáng của chị bây giờ ra làm nhiệm vụ cũng ko tập trung được ...được rồi vào quán Bar đó đi... Phạm Hương đang ở trong đó"
" Sao cô biết ?"
" Đi đi ... 30 phút nữa em đến đón chị"
Lệ Hằng được lệnh của Thư Kỳ luôn phải tìm mọi cách theo sát những hoạt động của Phạm Hương ... nên vô tình biết được thông tin này .
Lan Khuê sau khi đi vào quán Bar đó nhìn thấy Phạm Hương đang uống rất nhiều rượu ... định rằng sẽ lại ngăn cản nhưng vô tình lại thấy được tên thuộc hạ của nàng cũng đang ở đó ... sợ hắn làm lộ thân phận mình trước mặt Phạm Hương vì nàng chưa biết Phạm Hương nghi ngờ nàng . Một lúc sau Lan Khuê điện thoại cho kẻ đó phải lập tức đi khỏi nơi này ... kẻ đó theo lệnh quay bước đi thì Phạm Hương lại đi theo ... trong con hẻm đó từng lời nói của Phạm Hương nàng đều nghe hết ... chị đã bắt đầu nghi ngờ em ... chị muốn biết lắm phải ko ?
" Khuê Khuê sao em lại ở đây ?"
Phạm Hương sau khi đứng nói chuyện với kẻ mặc đồ đen kia xong ... thì quay bước ra về... nhưng sau khi ra khỏi con hẻm đó thì nhìn thấy người cô yêu .
" Chẳng phải chị cũng ở đây sao ...sao ko nghe điện thoại của em ...sao lại uống nhiều rượu đến như vậy ? "
" Chị ..."
" Có chuyện muốn hỏi em đúng ko ...hỏi đi, em nhất định sẽ trả lời"
" Chúng ta về đi..."
" Phạm Hương chị đang nghi ngờ em có đúng ko ?"
" Khuê Khuê chỉ cần em nói một câu ...em ko phải ...chị nhất định sẽ tin em...có chết cũng tin em"
Lan Khuê cảm thấy thật sự kiếp này của nàng hạnh phúc lớn nhất chính là được làm nữ nhân của Phạm Hương ...ko hối cũng ko tiếc... nhưng những nhiệm vụ Thư Kỳ giao cho nàng sau khi được Lệ Hằng nói qua nàng biết nó nguy hiểm đến cở nào ...nếu như nàng có mệnh hệ nào ...chị ấy sẽ sao đây ...hay chi bằng lúc này cho chị nhận ra em ko còn là em của ngày xưa ...tình cảm của chị cũng ko cần mù quáng như vậy nữa . Cho đến khi em chết đi cũng ko làm chị đau ...cho dù là tàn nhẫn nhưng xin hãy hiểu cho em .
Lan Khuê đột nhiên nước mắt lưng tròng ...miệng khẽ run lên ...quay qua nói với Phạm Hương một câu khiến cả hai dường như ko thể thở nổi :
" ĐỪNG TIN NỮA PHẠM HƯƠNG"
P/s : À tức là mình từng nói sẽ ko viết cảnh nóng trong fic này ..nhưng theo như kịch bản mình mới vừa nghĩ ra thì nó có thể sẽ liên quan đến cảnh nóng . Nhưng mình tôn trọng ý kiến của các bạn . Nếu các bạn ko thích thì mình sẽ ko viết . Cảnh nóng của NGƯỜI HẦU CHO ÁC QUỶ sẽ ko giống như Mình Thích Thì Mình Quất Nhau Thôi đâu ... nó là một tình huống để câu chuyện hay hơn chứ ko viết câu vote. Mình mong nhận được ý kiến sớm từ các bạn ... nó ko phải chap sau mà là về sau thôi . Trả lời cho mình biết nhé . Bái Bai...
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phiên Nhi Liêu