Người Hầu Cho Ác Quỷ [Hương Khuê]

Chương 47

P2 - Chương 19: LILY , CHỊ YÊU CÔ ẤY
( Ánh mắt u buồn...một dòng nước tuôn...chị yêu cô ấy...nghe thấy thật hay )

--------------------------------------------------------------------------------------

Trước đây quả thật Lan Khuê không ý thức được nhân cách thứ hai của mình ... những hành động những lúc ko phải là mình thì Lan Khuê ko nhớ... nhưng dạo gần đây trong từng giấc mơ của nàng đều lần lượt hiện lên những thứ mà nàng từng làm , lúc đầu nàng ko thể nào tin được sự thật đó...nhưng khi chính mình đi điều tra ...quả thật kẻ đó chính là mình ...kẻ đã gϊếŧ đi hai người mình từng yêu thương .

Nếu như trước đây Lan Khuê và nhân cách thứ hai của nàng ấy đều xảy ra xung đột...nhưng hiện giờ lại có một giấu hiệu gần như cả hai hoà hợp vào nhau... tạo thành một thể đồng nhất ...nhưng ý nghĩa của nó thật sự ko hay một chút nào. Bởi vì những hành động mờ ám và ý nghĩ xấu xa trong người Lan Khuê càng lúc càng nhiều . Có lẽ trong tương lai ko còn nhân cách thứ hai này nữa...vì con người hiện tại của Lan Khuê sắp bị nó chiếm thật sự rồi. Khi điều đó xảy ra thì nó chính là chủ thể và tồn tại như vậy đến cuối đời.

----------------------------------------------

" Chào chị ...em mới đến"

" Ngồi đi... thấy hoàn cảnh ở đây như thế nào?"

" Em mới đến nên cũng chưa thể hiểu rõ được ... em"

" Được rồi...lát nữa để Lệ Hằng dẫn em đi tham quan một vòng và nói cho em nghe những nguyên tắc trong đây"

Thư Kỳ một mặt đang nói chuyện với Lan Khuê ...nhưng mặt khác thì lại đang ở phía trước chiếc laptop giao dịch với một số người .

" Lệ Hằng vào đây..."

" Chị gọi em..."

" Em tiếp Lan Khuê dùm chị ..."

" Được , đảm bảo sẽ chiêu đãi chị ấy thật tốt "

Lan Khuê đối với Lệ Hằng một chút cũng ko có cảm tình , chuyện lần trước ở quán Bar đã làm cho Lan Khuê luôn có cái nhìn ko mấy thiện cảm với loại người này . Nhưng đã nói khi vào đây, mọi chuyện ko chịu được cũng phải cắn răng mà chịu, một Lệ HẰng thôi ...nàng ko thể đối phó được thì còn có thể làm gì.

" Khuê , em ra ngoài trước đi, chị có chuyện muốn bàn với Lệ Hằng một chút..."

" Vâng..."

Sau khi Lan Khuê đi thì Thư Kỳ cũng bỏ tầm mắt ra khỏi chiếc laptop mà tiến lại nói với Lệ Hằng.

" Đừng tưởng chị ko biết em đang nghĩ gì "

" Em còn ko biết em đang nghĩ gì mà?"

" Lan Khuê là nhân tài cần đào tạo ...chị ko muốn nó bị những kẻ ko ra gì đeo bám mà làm mất tập trung"

" Em mà ko ra gì à? "

" Lòi đuôi ra rồi nhé...chị ko có hơi đâu quản chuyện của em...nhưng nếu như một ngày nào đó Phạm Hương lột da của em...thì đừng có trách"

" Thư Kỳ ...sao chị có vẻ quan tâm em vậy...động lòng rồi à?"

" Nói gì thế ?"

Thư Kỳ cảm thấy hơi khó chịu vì câu nói vừa rồi... nên quay trở lại ghế ngồi... Lệ Hằng cũng quyết định ko buông tha mà đi theo, còn cả gan ngồi lên cả đùi của người mặt lạnh kia nữa.

" Chị có phải đã yêu em rồi ko? Hả"

" Đi làm việc đi..."

" Trả lời em..."- Lệ Hằng dùng tay của mình nâng cằm của Thư Kỳ lên , bắt buộc phải mặt đối mặt với mình.

" Nếu như là kẻ khác nảy giờ sẽ có một lỗ trên đầu... xuống ngay"

" Đừng có hung dữ với người ta như thế ...được rồi được rồi...em ra ngoài với Khuê Khuê của em đây"

Thư Kỳ bỗng dưng cảm thấy tâm trạng như càng ngày càng ko chịu nổi nữa...cái gì mà Khuê Khuê của em chứ...cái thứ vô liêm sỉ ...người ta đã nói là yêu em sao...cơ mà tại sao lại phải tức giận như vậy.

" Yêu sao? Không thể nào... nơi này vốn dĩ ko thể nào tồn tại tình yêu"

Ánh mắt lạnh lẽo bỗng trở nên buồn bã ... ánh mắt này chưa ai từng được chứng kiến trên người Thư Kỳ ... ko biết lý do gì mà phát sinh.

-----------------------------------------------

" Đợi em lâu không ?"

" Đi thôi"

" Đừng cụt ngủn như vậy chứ...dù gì trước sau gì mình cũng là người một nhà"

Lan Khuê ko thèm nhìn Lệ HẰng lấy một cái ...quay mặt bỏ đi.

" Được rồi...ko đùa nữa...đi theo em"

Lan Khuê ở chỗ Lệ Hằng biết được khá nhiều nguyên tắc sống của những người nơi này...và từng cơ quan trong tổ chức này ... nhưng cũng có một số nơi nàng ko vào được... theo như Lệ Hằng nói nơi đó chính là nơi cấm kỵ của Tiến Hưng... có nghĩ cũng đừng nghĩ đứng gần đó chứ đừng nói bước vào.

Trong phút chốc Lan Khuê nghĩ nơi này rất có thể chính là nơi chứa đựng những bí mật của tổ chức ...ko ít nội gián đều nhắm vào nơi này ...nhưng có lẽ ko có hy vọng gì.

" Lệ Hằng ...cô nhìn thế nào cũng ko giống xã hội đen"

Lệ Hằng trước giờ gương mặt chưa từng để người ta nhận ra sự thay đổi...cũng bởi vì một câu nói của Lan Khuê dường như hơi có một chút bất an.

" Vậy chị cho rằng mình giống ?"

" Bây giờ thì chưa...nhưng sắp tới chính là như vậy?"

" Chị thích làm xã hội đen đến vậy à..."

" Cái gì gọi là thích và ko thích ...tôi chỉ quan tâm đến hai thứ tôi từng nói với Đại Tỷ thôi"

" Đại Tỷ...Đại Tỷ... có vẻ thân quá nhỉ ?"

" Có vấn đề gì...?"

" Không... chỉ cảm thấy chị đừng cho rằng Thư Kỳ dễ dãi quá...lúc chị ấy tàn nhẫn lên ...chị sẽ chịu ko nổi đâu"

" Tôi ko nghĩ tôi sẽ làm điều gì cho chị ấy phải tàn nhẫn với tôi"

" Khuê Khuê ..chị tỉnh lại đi ...Thư Kỳ thật sự là...."

Trong lòng của Lệ Hằng ngàn lần muốn nói với Lan Khuê...chị phải nghe cho thật rõ Thư Kỳ chính là người xấu... nhưng lời đến miệng bỗng nhiên ngừng lại...nói ra chẳng phải sẽ làm người ta nghi ngờ sao...

" Thư Kỳ làm sao ?"

" Không có gì... chị về đi ...hôm nay vậy đủ rồi...ngày mai chị ấy có việc giao cho chị"

" Được...cám ơn vì hôm nay đã giúp đỡ tôi"

" Khuê Khuê ...à ko ...chị dâu ... nhớ rõ mọi chuyện phải cẩn thận..."

Lan Khuê cảm thấy con người này quả thật rất kỳ lạ...tại sao luôn cố gắng ở trước mặt mình làm nhiều thứ như thế...cô ta muốn gì...rốt cuộc bây giờ khẳng định cô ấy là địch hay bạn cũng khó khăn vô cùng.Nhưng nghe hai chữ chị dâu phát ra từ miệng Lệ Hằng cũng cảm thấy phần nào dễ chịu hơn.

" Tôi biết rồi...cô cũng vậy ..."

Lệ Hằng phút chốc nước mắt như ngu ngốc muốn trào ra...tự nhớ lại đây là lần đầu tiên có người quan tâm mình... miễn cưỡng cũng có thể koi như là kêu mình cẩn thận . Lời nói này cô chưa từng nghe từ trong miệng của Thư Kỳ cũng như kẻ 4 năm nay đã ra lệnh cho mình làm nội gián của Tiến Hưng...

-------------------------------------------------

Bên trong căn nhà của Phạm Hương , lúc này đang có một cuộc trò chuyện qua điện thoại vô cùng căng thẳng...

" Lily đừng khuyên chị nữa....chị ko muốn nghe"

Lily sau khi trở về nhà mấy hôm nay nghe được ba cô trò chuyện với một thuộc hạ ...nội dung câu chuyện chính là ... Nhị Tỷ Tiến Hưng đang bắt đầu ngấm ngầm hoạt động... điều đó đối với cô là một đả kích...ko nghĩ nhiều lập tức gọi điện cho Phạm Hương.

" Chị ...vì sao lại như vậy...đã thoát ra rồi còn muốn chui đầu vô"

" Em đã chứng kiến Thư Kỳ tàn nhẫn như thế nào...chị ko muốn cả đời này phải nhìn sắc mặt của chị ấy mà chịu đựng nữa"

" Trước giờ chị ko bao giờ quan tâm đến mấy thứ đó mà... chị trở về vì cô ta...cũng vì cô ta mà hành động... đáng sao ?"

" Xứng đáng..."

" Phạm Hương... vào rồi sẽ ko có đường ra... cái thế giới này chết sống chính là trong một khắc mà thay đổi..."

" Chết sao ...chị ko sợ...Lily thứ chị sợ nhất trên đời này là mất đi người chị yêu...nếu ko bảo vệ được cô ấy ...chị còn sống để làm gì"

" Phạm Hương ... chị có từng nghĩ trên thế giới này ko chỉ có Lan Khuê mới yêu chị ko ?"

"......"

Phạm Hương trước đây khi còn nhỏ ko hiểu Lily dùng thứ tình cảm gì để đối với mình. Nhưng gần đây lại vô tình biết được , trong một lần đến lấy thuốc cho Lan Khuê ở chỗ Lily, lúc cô ấy đang ở bệnh viện . Vốn dĩ rằng Lily đã dặn mẹ của mình đem thuốc cho Phạm Hương. Nhưng bà ta lại quên mất chỗ để nên để Phạm Hương đích thân vào phòng Lily mà lấy. Vì từ nhỏ hai đứa là bạn thân nên cũng ko có gì phải ngại. Trong lúc lấy thuốc cho Lan Khuê xong Phạm Hương đi ra ngoài...tay vô tình quơ trúng một cái hộp trên kệ tủ của Lily... trong đó hàng loạt những thứ hiện ra ngoài...hình của Phạm Hương...sở thích của Phạm Hương... những món đồ lúc nhỏ Phạm Hương tặng cô.

Khoảnh khắc đó cho dù là mông lung ...trong lòng Phạm Hương rốt cuộc cũng đã hiểu ... vì sao đứa em này lại kỳ lạ đến như vậy . Nhưng tất cả chỉ là suy nghĩ một chiều ... cố gắng đem mình quên đi khỏi những gì nhìn thấy . Một lời cũng ko chất vấn Lily ...nhưng ngày hôm nay cuối cùng thì Lily cũng muốn hỏi Phạm Hương một câu mà Phạm Hương ko muốn nghe nhất.

" Phạm Hương...chị có từng..."

" LILY , CHỊ YÊU CÔ ẤY"

P/s : Bạn có muốn Phạm Hương bằng mọi cách sẽ bảo vệ Lan Khuê không... bởi vì khi đó thật sự sẽ rất tàn nhẫn ... Mình ko thể nói trước được mình sẽ viết bao nhiêu chap trong Phần 2 này ...nhưng những tình huống và bí mật mình xây dựng từ Phần 1 cho đến Phần 2 mình sẽ cố gắng giải thích rõ nhất có thể về sau này . Tiếp tục đón xem nhé...

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Phiên Nhi Liêu