Người Hầu Cho Ác Quỷ [Hương Khuê]

Chương 45

P2 - Chương 17: CHỊ ĐANG Ở NƠI ĐÂU ?
(Cái chết của nội gián ...chính là sự trừng phạt ...nên sẽ ko vì họ ...mà nước mắt lại rơi)

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sau khi nhận được điện thoại của Thư Kỳ ... Lan Khuê đã chính thức xem nhẹ mạng sống của mình... gia nhập vào xã hội đen ...con đường phía trước sẽ nhuộm đầy máu tươi.

" Ngày mai em đến biệt thự tìm chị ...lát nữa chị sẽ nhắn cho em địa chỉ ...được chứ"

" Dạ ... em biết rồi"

" Em đi làm việc chắc sẽ ko đem theo Phạm Hương ?"

Lan Khuê hiểu rõ trong lòng Thư Kỳ đang nghĩ gì ...Phạm Hương và Thư Kỳ chính là hai con người ko bao giờ muốn cùng nhau ở chung một nơi...dĩ nhiên ko muốn lúc nào cũng phải thấy người mình ko ưa luôn xuất hiện trước mặt mình.

" Em đến Tiến Hưng để làm việc...ko phải đến để yêu đương"

" Tốt"

Không cần biết Thư Kỳ nói gì nhưng dựa vào câu trả lời của Lan Khuê cũng làm cho Phạm Hương biết mình ko được sự tiếp đón của Thư Kỳ.Trong lòng Phạm Hương thầm nghĩ nếu như ko phải mèo con đi theo cô... tôi có chết cũng ko nhìn cô lấy một lần .

" Chị à ...mai em bắt đầu vào Tiến Hưng làm việc"

" Đó là điều em muốn"

" Ừm... ko biết công việc đầu tiên Thư Kỳ giao cho em sẽ là gì?"

" Nếu chị ta kêu em gϊếŧ người liệu em có dám làm ko?"

" Tuyệt đối...."

Lan Khuê muốn nói là tuyệt đối có thể nếu như kẻ đó nằm trong danh sách tử của sở cảnh sát ...nhưng lời nói ra chưa đến cửa miệng đã vội thu hồi...như vậy chẳng khác nào nói cho Phạm Hương biết thân phận đặc thù của mình.

" Sao hả?"

" Tuyệt đối sẽ ko làm...bất quá lúc đó em sẽ tìm cách thoái thác"

" Khi nào em cảm thấy ko thể chịu nổi ...chị sẽ đến bên cạnh em"

" Em biết rồi..."

Lan Khuê khẳng định với Phạm Hương một câu... nhưng tuyệt nhiên nhiệm vụ của mình Lan Khuê sẽ ko để Phạm Hương nhúng tay vào.Đêm hôm đó họ cùng nhau đi dạo trong khuôn viên ngôi nhà một cách chậm rãi ... Phạm Hương đem tất cả những gì mình biết về Thư Kỳ nói cho Lan Khuê nghe ...để nàng có cái mà phòng bị.

" Thư Kỳ chính là con của ông Trùm đời trước Tiến Hưng sao?"

" Đúng vậy"

" Vậy sao ông Trùm đó ko truyền lại cho Thư Kỳ mà để nhường chiếc ghế đó cho ông Trùm hiện tại"

" Bởi vì lúc đó Thư Kỳ bất quá chỉ là một đứa nhỏ...ko đủ năng lực cai trị Tiến Hưng ...còn bố nuôi của chị thì lại là tay chân đắc lực của ông Trùm trước... nghe nói ông ta từng vì ông Trùm mà gánh chịu một tại nạn khủng khϊếp ... sau vụ tại nạn đó ông ta càng ngày càng thay đổi tính tình...ngày càng máu lạnh"

" Vậy trước đây ông ta từng là người tốt à"

" Đừng khờ như vậy... làm gì có người tốt nào ở trong thế giới ngầm ngoại trừ nội gián lắm lúc cũng có thể"

Lan Khuê nghe được hai từ nội gián người giống như bị điểm trúng huyệt... ko khỏi rùng mình. Đúng là xã hội đen này ngoài cảnh sát ngầm thì còn ai là người tốt chứ... nhưng nội gián đôi khi chính là cũng sẽ bị biến chất... trước khi họ gia nhập vào xã hội đen ...họ phải qua tuyển chọn ...sau đó phải học cách làm một xã hội đen ... phải làm sao cho trọn vai diễn của mình . Ngày tháng dần qua ko biết lúc nào làm cho họ quên mất mình từng là cảnh sát . Đó cũng chính là lý do vị madam kia luôn cài rất nhiều người vào Tiến Hưng ...vì chính bà ta cũng ko biết ai cho đến cuối cùng mới nghe lời mình .

" Chị ở Tiến Hưng có từng gặp qua nội gián chưa?"

" Đã từng"

" Kết cục của họ ?"

" Sống không bằng chết..."

" Chị nghĩ sao về họ... ý em là họ có đáng được cảm thông?"

" Quả thật cái cách mà họ bị trừng phạt rất tàn nhẫn...nhưng"

" Sao hả?"

" Đó ko phải là do họ tự chuốt lấy sao... họ nói xã hội đen xấu xa ...vậy còn họ...họ làm nội gián chính là chiếm đoạt lòng tin kẻ khác sao đó phản bội tình cảm đó...vậy họ sự tàn nhẫn có khác gì xã hội đen"

Lan Khuê lúc đầu ko khỏi oán trách Phạm Hương... bởi vì chị trong mắt nàng là người ghét chuyện chém gϊếŧ nhất...tại sao lại có thể thốt ra mấy lời như vậy...nội gián phải chịu biết bao khổ sở...rời bỏ gia đình...trở mặt bạn bè ...làm kẻ bị mọi người nguyền rủa cũng chỉ vì nhiệm vụ được giao.. Nhưng ... Phạm Hương nói đúng ...họ cũng chỉ là một kẻ xấu xa ...họ lợi dụng lòng tin của kẻ khác ... quay trở lại đâm người đó một nhát . Đó cũng chính là lý do hằng chục năm nay ...những người từng làm nội gián một là chết ...hai là sống...nhưng khi sống sót trở về cũng ko còn muốn làm cảnh sát nữa...vì chính những dằn vặt trong lòng .

" Phải họ rất đáng chết ...nên nếu có một ngày nào đó chị thấy họ chết đi.... Cũng đừng vì họ mà rơi một giọt nước mắt nào"

Lan Khuê nói xong ngay lập tức rời xa vòng tay của Phạm Hương quay trở lại phòng ngủ ... bỏ mặc một con người đứng giữa hàng đống những nghi ngờ... nhưng ko thể nào mở miệng .

" Khuê Khuê em chỉ là một người bình thường muốn tìm ba nên mới vào đây thôi có đúng ko ? Em tuyệt đối ko phải là....ko phải là..."

Tiếng nước chảy ko ngừng trong phòng tắm vọng ra ... Lan Khuê thất thần đứng trước gương mà suy nghĩ ...đi đến nước này nàng ko thể quay lại cũng ko muốn quay lại ...tính mạng nàng ko sợ mất trong tay Thư Kỳ ...nhưng tình cảm của Phạm Hương sẽ mất trong tay nàng ... nếu một ngày nào đó để Phạm Hương biết tất cả mọi chuyện ...liệu có nhận được sự thứ tha ... vì em cuối cùng cũng là một nội gián mà chị đã từng nói có chết cũng xứng đáng vô cùng.

" Tại sao lại biến tâm?"

" Whisky"

" Cũng còn nhớ?"

" Chị chính là thứ âm hồn ko tan...làm sao có thể quên được đây"

" Chúng ta đã mất bao nhiêu thời gian mới đi đến bước này ... nếu em dám vì Phạm Hương bỏ cuộc...cái mạng này chị cũng bỏ cùng em"

" Tôi chưa bao giờ muốn bỏ cuộc"

" Nhưng lại đang phân vân ...đó chính là thứ ko nên tồn tại khi ngày mai đến gặp Thư Kỳ..."

" Tôi tự biết điều khiển mình"

" Nếu em có thể điều chính mình thì chị cũng ko phải muốn xuất hiện lúc nào là xuất hiện..."

" Im đi"

Lan Khuê bị đánh trúng một đòn tâm lý rất nặng ...đúng vậy là cô ko quản nổi con người của mình nên mới để nhân cách thứ hai này nói đến là đến .

" Tâm trạng dễ kích động như vậy... chỉ làm hư chuyện ... ngày mai vẫn là gương mặt này đi sẽ tốt hơn"

" Chị ..."

Lan Khuê dự định ngăn cản con người đó tiếp tục quyết định thay mình .. nhưng bỗng nhiên một cơn đau ập đến ...đem toàn bộ cơ thể nàng như xiết chặt đến ngưng thở...mồ hôi bắt đầu tuôn ra như tắm ...đôi chân ko thể trụ được ngã xuống sàn ...cơn đau chết tiệt đó đem toàn bộ thân thể Lan Khuê lăn lộn dưới sàn nhà... mấy ngày gần đây luôn có cảm giác như vậy ...lúc đầu nghĩ là do đau dạ dày ... nhưng càng ngày thì cơn đau đó càng bộc phát thêm ...

" Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa"

"Phạm Hương.... Phạm Hương"

Lan Khuê một tay ôm bụng... tay còn lại cố gắng mở cánh cửa phòng tắm bò ra ngoài... ko gian thật tĩnh mịch như chốn ko người ...

Phạm Hương kể từ lúc nói chuyện với Lan Khuê thì tâm trạng luôn bốc đồng ...nửa phần cho rằng có điều gì đó mờ ám ...nhưng đến cuối cùng lại ko hiểu được ... cô đi qua đi lại dưới sân nhà ... rồi lại ngồi trên chiếc xích đu mà suy nghĩ ...buổi tối không khí thật thoáng đãng ...cơn gió vô tình đem Phạm Hương vào một giấc ngủ say.

Lan Khuê đau đến mức mắt như mờ đi...ko còn thấy gì cả...cái cảm giác này nói ko quen chỉ lừa người ...nó y như lúc nàng uống ly rượu Thư Kỳ pha cho...đau đến tim can ... trong lúc cơn đau đang ngự trị vô tình lại nhớ đến lời nói của ai kia ... lúc nào em cảm thấy ko thể chịu nổi ... chị sẽ đến bên cạnh em... giờ em đang rất đau...đúng là đau đến ko thể chịu nổi nữa ... Phạm Hương ...CHỊ ĐANG Ở NƠI ĐÂU ?

P/s : Hồi lúc mình mới bắt đầu viết Phần 2 mình ko có ý tưởng, với có điều làm mình ko vui nên đã bỏ một thời gian . Sau đó mình ra fic mới lại tiếp tục bỏ fic này. Có nhiều bạn kêu mình viết lại đi. Lúc đó mình thật sự ko muốn . Giống như kiểu ko còn cảm xúc với nó nữa. Nhưng dạo gần đây mình lại yêu nó vô cùng. Càng viết càng thích ... mình cũng dần bỏ fic kia một thời gian để chuyên tâm viết cho cái này kết thúc. Phần 1 có 28 chap , Phần 2 chắc cũng cỡ đó hoặc ít hơn vài chap... vì mình sẽ sàng lọc những tình huống đắt nhất . Mình học Dược nên áp lực việc học của mình rất căng thẳng nên sẽ ko kéo dài nó nữa. Bái Bai. À Vote đi hihi.

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Phiên Nhi Liêu