P2 - Chương 16: GIA NHẬP VÀO TIẾN HƯNG
( Bao nhiêu năm ...đổi lấy trong một ngày...đôi chân em chính thức bước vào...vậy khi nào mới có thể trở ra ?)-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Cuộc nói chuyện giữa hai con người từng thân quen với nhau... nhưng giờ đây cũng giống như xa lạ...họ đã ko ở cùng nhau trong suốt 4 năm...thứ duy nhất chính là nghe giọng nói của nhau mà hành động. Người ta nói xa mặt cách lòng ko chỉ dành cho tình yêu. Nó vốn được sử dụng rộng rãi... và trong trường hợp này chính là như vậy .
" Ngươi ở trong Tiến Hưng đã 4 năm ...vậy cái mà ngươi nhận được cũng chỉ có thể là theo đuôi Thư Kỳ thôi sao ?"
" Bà tham lam quá rồi..."
" Ta đào tạo ngươi bao nhiêu năm cũng chưa thể dùng... ngươi nói ta làm sao ko nóng lòng"
" Có người ở trong xã hội đen đến 9 năm còn chưa gặp được mặt ông Trùm ... tôi dù gì cũng có thể làm con nuôi ... ko phải quá xuất sắc sao?"
" Con nuôi ...hahaha"
" Bà đang có ý gì ?"
" Hai chữ con nuôi của ngươi thực chất chỉ trên danh nghĩa ...ngươi từng được hắn đối xử như con sao ?"
Người phụ nữ này quả thật rất biết cách làm người ta khó chịu... ko biết rõ thực ra bà ta đã cài bao nhiêu người vào Tiến Hưng...chỉ biết tất cả hành động của họ ít nhiều điều bị bà ta nắm giữ trong lòng bàn tay.
" Ko phải bà muốn tôi rút lui chứ...nếu đã cho là tôi vô dụng như vậy?"
" Ngươi cũng ko hẳn là ko làm được gì...nhưng sự thật về tên ông Trùm kia ngươi thật sự sẽ ko thể nào điều tra ra được...cứ giữ vị trí của ngươi y như vậy...tiếp tục bên cạnh điều tra Thư Kỳ cho ta..."
" Thư Kỳ có gì để điều tra... kiện cô ta gϊếŧ người ko gớm tay à ?"
" Theo nguồn tin ta được biết... Thư Kỳ bí mật hợp tác với một đám người ở nước ngoài ... dường như đang ngầm cùng Tiến Hưng phân chia địa bàn"
" Chắc cô ta cho rằng bố thiên vị Phạm Hương trước sau cũng để lại quyền thừa kế cho cô ấy"
" Nếu đã ko thể dùng pháp luật để trừng trị bọn chúng...chỉ còn cách ngồi chính giữa làm ngư ông đắc lợi ...để bọn chúng cấu xé lẫn nhau"
" Được tôi sẽ cố gắng"
" Ngươi cứ tập trung chỗ Thư Kỳ cho ta...ông Trùm cứ để người khác lo"
" Lại sắp có đồng nghiệp à...được ..bye"
Lệ Hằng sau khi nói chuyện với kẻ luôn có quyền ra lệnh kia cảm thấy ko khỏi bức xúc. Bao nhiêu năm nay bán thân bán mạng cho bà ta cuối cùng ko có được sự tin tưởng tuyệt đối. Cô dùng cả mạng sống để cứu Thư Kỳ và đi theo 4 năm... được sự tin tưởng của cô ấy nên mới được đề cử làm Tứ Tỷ của Tiến Hưng trên danh nghĩa là con nuôi ông Trùm. Nhưng chưa một lần ông Trùm Tiến Hưng đối với cô như con . Chưa một lần được trực tiếp mặt đối mặt với ông ta... thì lấy cái gì điều tra thân phận.
" Kẻ bà ta phái đến thật ra là ai...có năng lực gì khiến bà ta tự tin đến như vậy ?"
----------------------------------------
Phạm Hương kể từ lúc bước ra xe cho đến bây giờ tâm trạng ko khỏi hỗn độn...một mặt vui mừng vì chuyện của cô và mèo con được chấp nhận ... nhưng mặt khác lại lo sợ ngày tháng sau này của người cô yêu...đi theo Thư Kỳ xác định sẽ ko có gì tốt...hơn nữa Minh Tú lại đưa ra hết lần này đến lần khác sự đố kỵ với Lan Khuê...con đường phía trước đúng là ko biết nên đi theo hướng nào.
Nhưng người khó chịu nhất bây giờ ko phải là Phạm Hương ...mà chính là bản thân Lan Khuê. Giọng nói và gương mặt tỷ lệ nghịch với nhau đem cho nàng một cảm giác khó chịu. Nhớ lại lời nói của vị madam kia ngày mà bà ấy đến tìm nàng...bà ấy nói có thể ba nàng chưa chết mà thậm chí còn là một trong những người cầm quyền của Tiến Hưng ...nhưng bản thân bà ta lại ko thể nào vào Tiến Hưng để kiểm chứng ...nên lần lượt phái thuộc hạ của mình vào. Nhưng đến nay vẫn chưa hề có thu hoạch gì quá lớn.
" Khuê Khuê...em có nghe chị nói gì ko?"
Phạm Hương đã về từ lâu...vào nhà thấy Lan Khuê đang ngồi thẩn thờ trước laptop...cũng may chiếc lap đó đã được tắt ...nên Phạm Hương cơ hồ cũng ko nghi ngờ gì... chỉ cảm thấy ko hiểu sao mèo con của cô thần trí để đi đâu mất...cô về nhà lâu đến vậy vẫn chưa nhìn ra.
" Khuê Khuê"
" Chị đã về..."
" Em vì sao lại như vậy ?"
" Không có gì...chỉ tại em hơi lo ko biết mọi người đối với chuyện của chúng ta như thế nào thôi"
Phạm Hương tạm thời dẹp qua mọi ưu phiền nhìn Lan Khuê một cách trìu mến nhất có thể đem thông tin đó nói hết ra.
" Vậy khi nào em có thể ra mắt bố?"
" À... tuy bố chấp nhận chúng ta...nhưng dù gì cũng là người đứng đầu của Tiến Hưng ...em sẽ ko dễ dàng gặp được đâu...nhưng chị sẽ cố gắng"
Lan Khuê biết rất rõ điều Phạm Hương vừa nói là hoàn toàn chính xác ... trong tổ chức này ngoại trừ hai đứa con nuôi mà ông Trùm xem trọng nhất là Phạm Hương và Thư Kỳ thì mấy ai gặp được người đàn ông này ...ngay cả hai con người trên danh nghĩa cũng là con nuôi ông Trùm như Minh Tú và Lệ Hằng gặp qua cũng chưa đến 5 lần ... ông Trùm này ít khi lộ mặt ra bên ngoài...chỉ ở trong bóng tối mà chỉ huy mọi hoạt động ...sau đó thông qua Thư Kỳ mà giải quyết .
" Chị Hương à... có thể kể cho em nghe một chút về bố chị ko ?"
" Vì sao lại muốn biết ?"
" Em... chẳng qua chỉ muốn biết thêm một chút để sao này dễ dàng lấy lòng bố chồng ko được sao ?"
" Haha...bố chồng...cười chết người ta rồi"
" Không được cười ...ko nói thì thôi"
Lan Khuê giận dỗi bỏ đi ...Phạm Hương tuy còn muốn chọc mèo con thêm một chút nữa nhưng đối với nét mặt ko vui của con người này...một khắc cũng muốn nó biến mất đi.
" Ông ấy là một người ít nói... có đôi lúc chị cảm thấy ông ấy lạnh như băng...lại rất tàn nhẫn...lúc nhỏ chị từng chứng kiến nét mặt lúc muốn gϊếŧ người của ông ấy... ngày đó ở Tiến Hưng ko ai ko hoảng sợ trước những hành động tàn nhẫn của ông Trùm Tiến Hưng... nhưng ko hiểu sao khi càng lớn lên chị lại thấy có đôi lúc ông ấy là một người khác"
" Là người như thế nào ?"- người khác trong suy nghĩ của Lan Khuê rất có thể sẽ là người giống ba nàng...ko hiểu sao lại suy nghĩ mơ hồ như vậy.
" Ông ấy mắc một căn bệnh...có khi đầu sẽ đau như búa bổ...lúc đó những lời ông ấy nói ra đều rất kỳ lạ"
" Là gì?"
" Tạm thời chị ko nhớ ra được...nhưng hình như có liên quan đến hai đứa trẻ"
Khi Lan Khuê đang dự định sẽ tiếp tục từ chỗ Phạm Hương để khai thác thông tin từ chỗ ông Trùm ...thì điện thoại bất ngờ reo lên ...nhìn thoáng thấy số máy lạ dự sẽ ko bắt máy ...nhưng đôi tay có một linh tính gì đó lại ấn vào nút xanh trên màn hình cảm ứng.
" Alo"
" Phạm Hương về đến nhà an toàn chứ?"
" Chị là ai?"
" Là chủ nhân của em"
" Thư Kỳ"
Phạm Hương nghe được hai chữ này tâm trạng liền ko vui...sao con người này như hồn ma ám cô ko buông ...lúc nhỏ đã bị chị ấy phiền tới chết giờ lại đến mèo con.
" Sao chị lại biết số máy của em ?"
" Ngay cả số điện thoại của thuộc hạ mình mà ko biết...thì làm sao xứng làm chủ nhân mà em nhất mực phải theo đây...haha"
" Dạ cũng phải...à chị gọi em phải chăng có điều gì muốn nói?"
" Em giỏi thật đấy Lan Khuê ạ...chị dùng bao nhiêu thủ đoạn cũng ko thể khiến đứa em ko nghe lời quay về...chỉ cần một câu nói của em nó lại có thể ngoan ngoãn như vậy?"
" Chị ấy quay về là bổn phận ...em ko có khả năng như chị nói đâu"
" Đừng tự hạ mình như vậy...chị ko thích những kẻ luôn chê bai mình... Phạm Hương cũng đã quay về ...đã đến lúc cần thực hiện lời hứa đối với em rồi"
Lan Khuê dĩ nhiên nhớ rất rõ lời nói của Thư Kỳ khi đó... trong lòng ko khỏi vui mừng...bao nhiêu năm khổ sở tập luyện tại trường cảnh sát...bao nhiêu năm vì âm mưu đánh tan tập đoàn này phải giả vờ làm một học viên ngông cuồng ... bao nhiêu năm sống trong dằn vặt cuối cùng có thể đường đường chính chính - GIA NHẬP VÀO TIẾN HƯNG.
P/s : Mình đang dự định viết một fic mới ...sẽ bao gồm cả ngược và nóng ... nhưng tất cả chỉ mới là ý tưởng ... hì . Bái Bai
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phiên Nhi Liêu