P2 - Chương 13: CHÍNH SINH MẠNG CỦA EM
( Thứ đầu tiên cả đời này em đã tặng cho chị ...đó cũng là chính sinh mạng của em)------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
" Ba ơi đừng gϊếŧ con... ba....đừng mà"
" Khuê Khuê ...em sao vậy...Khuê Khuê"
" Ba ơi... đừng.........."
" Tỉnh lại đi em...đừng làm chị sợ"
Mồ hôi rơi ra càng lúc càng nhiều ...ướt đẫm gương mặt xinh đẹp đang đau đớn mà phải nhăn nhó kia ... hai hàng chân mài như khép chặt vào nhau... đôi mắt nhíu lại ...hận tại sao lại ko thể mở ra...
" Baaaaaaaaaaa......"
Lan Khuê bất giác tỉnh lại ...gương mặt tiều tuỵ đến đáng thương ... vẫn chưa thoát khỏi những ám ảnh kia...hơi thở có phần nặng nhọc.
" Em đã nhìn thấy điều gì ? Tại sao lại lo sợ đến như vậy ?"
Lan Khuê ko thể mạnh mẽ được nữa ...ngã nhào vào người Phạm Hương mà khóc ...đau đớn quá chị à ...cái cảm giác này...em ko biết làm sao lại nhìn thấy... Phạm Hương cảm nhận được con mèo nhỏ trong vòng tay của cô ko ngừng run rẩy...trong phút chốc ko biết phải làm gì để ổn định lại tinh thần cho em...chỉ biết duy nhất một hành động là ôm em vào lòng thật chặt... điều đó lại càng làm cho những giọt nước mắt trên mặt Lan Khuê rơi xuống thật nhiều :
" Em nhìn thấy ba dùng súng nhắm vào em mà bóp cò...gương mặt lúc đó của ba rất đáng sợ"
" Khờ quá...chỉ là ác mộng thôi...chẳng phải ba rất thương em sao?"
" Liệu đó có phải là điềm báo một điều gì đó cho em không?"
" Người ta thường nói mơ và đời thực khác nhau mà ... tại vì em tự tạo cho mình áp lực tìm ba nhiều quá ...nên mới mơ thấy vậy thôi..."
" Chị ko lừa em đúng ko ?"
" Ngoại trừ trước đây ko cho em biết thân thế của mình thì chị chưa từng lừa em...bây giờ ko và sau này cũng sẽ không"
Sau một khoảng thời gian an ủi thì Lan Khuê đã có thể lấy lại tâm trạng của mình ... Phạm Hương nhận thấy từ lúc Lan Khuê ngất xỉu cho đến bây giờ thì nàng chưa ăn gì cả ... nên đã lập tức ra ngoài mua thức ăn ... chiếc điện thoại trong người Lan Khuê không biết có phải rất biết đúng hoàn cảnh mà reo ko ... Phạm Hương vừa đi thì ngay lập tức nó hành động .
" Alo ..."
" Sao rồi ?"
" Mọi việc vẫn nằm trong kế hoạch"
" Đã tiếp cận được người lãnh đạo của Tiến Hưng chưa?"
" Bà nghĩ tôi là thánh chắc ... mới một ngày đã gặp được ông Trùm"
" Đùa với con thôi ... thành tích mấy hôm nay là gì?"
" Phạm Hương chị ấy đã đồng ý giúp đỡ tôi... tôi đã đến một nơi trong phạm vi hoạt động của họ...và đã gặp được một vài người cầm quyền của Tiến Hưng..."
" Là ai ?"
" Lệ Hằng và Thư Kỳ"
Vị madam sau khi nghe được tên hai cô gái được Lan Khuê đề cập thì tâm trạng có chút biến động... sau một hồi lâu mới mở miệng nói trở lại.
" Lệ Hằng cô ấy có hành động gì lạ đối với con không ?"
Lan Khuê thực sự lúc này cảm thấy rất kỳ lạ ...nếu như đem lên bàn cân mà so sánh thì cái tên của Thư Kỳ cũng có trọng lượng hơn Lệ Hằng ... cớ sao nó ko được người kia nhắc đến đầu tiên.
" Hành động gì là hành động gì ?"
" Có những cử chỉ thân mật chẳng hạn..."
" Không có... chỉ chào hỏi bình thường"
Lan Khuê ko hiểu tại sao lại nói dối...có thể cô ko muốn để cho người đó biết quá nhiều về mình ...hay muốn nói dối để người kia sơ hở nói ra một điều gì đó mà mình ko biết.
" Thư Kỳ có làm khó con không ?"
" Một ly rượu thật ngon... làm tôi suýt phải mất mạng"
" Cẩn thận một chút...con đường con dài"
" Cám ơn đã quan tâm...có người đến ...có gì nói sau"
" Ok"
Lan Khuê vừa nhìn thấy bóng người từ xa đi tới thì đón được rằng có thể là Phạm Hương quay trở lại... nên nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện này ... thực ra Lan Khuê ko phải muốn giấu thân phận đặc thù của mình ... chỉ sợ Phạm Hương biết được nàng vào Tiến Hưng ko phải chỉ để tìm ba ...mà còn cả một âm mưu phía sau là lật đỗ Tiến Hưng thì sẽ ko để nàng tiếp tục... hơn ai hết Lan Khuê biết được cái cô lo chính là tính mạng của nàng ... Phạm Hương con đường này là do em chọn ...em nhất định ko hối hận ... chỉ là nếu một lúc nào đó chị biết ...xin hãy tha lỗi cho em.
" Ăn thôi mèo con...em đói rồi"
Phạm Hương vừa nói vừa lấy tô cháo mới mua , dùng muỗng khuấy để hơi nóng bay bớt đi...rồi mυ'ŧ lên đưa vào miệng mèo con.
" Ưʍ... để em tự ăn"
" Chị thích cứ như vậy mà chăm sóc em..."
" Chị đang trù cho em bệnh à?"
" Không có mà..."
Lan Khuê đang định đùa giỡn với Phạm Hương...nhưng cái con người này thật là...lúc trước bá đạo bao nhiêu thì bây giờ lại chỉ vì mình mà ngây ngô như thế...nhìn thấy gương mặt nghiêm túc của Phạm Hương làm nàng không khỏi tức cười.
" Khi nào chị về nhà ?"
" Đợi em khoẻ lại đã..."
" Em không sao... đừng lo cho em...Thư Kỳ đã mở miệng nhiều lần như vậy...chị ko làm theo nhất định sẽ có chuyện"
" Vậy thì mai chị sẽ về"
" Em có thể đi cùng không ?"
Nếu như là những người yêu nhau bình thường thì nghe người mình yêu muốn cùng mình về nhà ...sao ko khỏi vui mừng . Nhưng đối với Phạm Hương thì điều đó ko nên xảy ra... gọi là nhà nhưng ko phải nhà...nơi đó cơ hồ ko có tình thân đâu em à...cho dù có cũng là giả tạo... người tốt ko có ...kẻ xấu lại nhiều... em chính là ko nên vào.
" Điều đó...."
Phạm Hương phút chốc cảm thấy ngập ngừng ko nói thành lời ...ko biết làm sao để mở miệng nói với mèo con.
" Không sao đâu ...em hiểu mà..."
" Em không giận chị chứ ?"
" Được rồi...em ko phải trẻ con...khi nào chị cảm thấy thích hợp thì khi đó hãy nói cho em biết"
" Ừm"
Chiều ngày hôm đó khi Lily kiểm tra lại sức khoẻ cho Lan Khuê cảm thấy không vấn đề gì nên đã để Phạm Hương đưa nàng xuất viện ... trên đường đi khi không Lan Khuê lại nổi hứng lên ...nằng nặc bắt Phạm Hương phải đưa mình vào tiệm trang sức... nhưng một mực ko để Phạm Hương đi theo mình ...trong tiệm trang sức đó Lan Khuê chính là đã làm một chuyện ko muốn để bất cứ một ai biết.
Khi về đến nhà Lan Khuê lại chủ động đi chuẩn bị thức ăn cho Phạm Hương ...ba năm ở Mỹ với cuộc sống tự lập cũng làm cho thức ăn của Lan Khuê nấu có phần dễ chịu hơn ... Phạm Hương cảm thấy vô cùng trân trọng những khoảnh khắc hạnh phúc ko nói nên lời này ... sau khi ăn xong họ cùng nhau xem vài bộ phim cả hai yêu thích ... hôm nay mèo con sau lại muốn thức khuya như vậy nhỉ ...gần 12h rồi...
" Phạm Thị Hương ...chị còn nhớ 12h đêm ngày này ba năm về trước ... chị đã làm chuyện đồϊ ҍạϊ gì với em không ?"
" Không phải chứ trước đây chúng ta rất trong sạch...chỉ mới ăn em lúc em trở về thôi mà"
Phạm Hương hiểu sai ý Lan Khuê ...mặt đần ra...mắt chớp chớp đến đáng thương .
" Chị nghĩ đi đâu thế ... hôm đó có một kẻ mặc đồ đen như ăn cướp... chính là ở sân bay mà tông vào người em...chẳng những vậy lại dùng cái thây nặng nề đó đè lên người em...làm em đau đến ngất xỉu..."
Phạm Hương lúc này mới lấy điện thoại ra xem...đúng là ngày hôm nay chính là kỷ niệm lần đầu tiên hai người gặp mặt nhau... cứ mỗi năm khi ko có Lan Khuê bên cạnh Phạm Hương cũng tự làm một buổi tiệc chúc mừng cho chính mình ...nhưng khi em trở về ...lại đem đầu óc chị quăng đi đâu mất... thật sự quá vô tâm rồi...xin lỗi mèo con.
" Xin lỗi mèo con...nhiều chuyện xảy ra quá...làm chị quên mất tiêu...ngày mai nhất định sẽ đền bù lại cho em"
" Ngày mai thì là chuyện của ngày mai... còn bây giờ mở nó ra đi...xem có thích ko?"
Lan Khuê đưa chiếc hộp có chứa chiếc nhẫn bên trong cho Phạm Hương ... con người kia lập tức mở ra ...vui mừng đến muốn khóc.
" Em tặng chị ... là tặng chị có phải ko?"
" Em từ nhỏ đã rất thích cỏ ba lá ... chị có thích ko?"
" Bất cứ thứ gì em tặng chị...đều là báu vật"
Lan Khuê chua xót nhìn Phạm Hương nâng niu chiếc nhẫn trên tay... tại sao vậy Phạm Hương ? Tại sao luôn yêu em như thế...người ta mới tặng cho chị một món quà chị đã vui như vậy... chị nói em làm sao không đau lòng...vì món quà đó thật sự ko đơn thuần như ý nghĩ của chị... xin lỗi chị Phạm Hương... em yêu ... nhưng tình yêu của em có vấn đề.
" Phạm Hương ...có thể hứa với em một điều này không ?"
" Được mà..."
Phạm Hương bình thường đã ko hề từ chối bất cứ yêu cầu nào từ Lan Khuê... huống chi bây giờ lại còn rất vui.
" Hứa với em...giữ chiếc nhẫn cho thật kỹ ...bởi vì nó cũng là... CHÍNH SINH MẠNG CỦA EM"
To be continued...
P/s : Tâm sự mỏng cho nghe ý tưởng Phần 1 lẫn Phần 2 của mình chỉ gói gọn trong 1 trang Word ... đôi khi chỉ có 1 ý nảy sinh ra thì mình lại viết 3 chap liên tục cho ý đó...nên nó mới dai như vậy...mình dự định Phần 2 sẽ viết 20 chap nhưng tình hình này ko biết có dừng lại được ko nữa...huhuhu. Lúc đầu mình còn muốn nhiều bí mật để cuối cùng hết mới tiết lộ ...nhưng để kết thúc sớm hơn mình sẽ tiết lộ nhanh hơn một chút. Vì cái fic này thật sự quá dai rồi... Bái Bai.
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Phiên Nhi Liêu