Chương 20: Bị thương
Cự Thiên Phong vô cùng ngạc nhiên chả lẽ câu chuyện mà bản thân nữ nhân hợp tác lại đúng y hệt như vậy, hắn tức giận bước đến một quyền thẳng vào mặt Kim Phúc, nói với giọng đầy tức giận, "Ta đã nhìn nhầm người"Hồ ly cho người giữ Cự Thiên Phong lại bởi trong thâm tâm cô không ai được phép làm hại đến người mà cô nhắm đến, "Cự công tử không nên nổi nóng, nếu muốn đánh nhau với phò mã đợi qua được ải tiếp theo liền theo đó mà làm, Điệp Y là nha đầu nhỏ có thể coi như phò mã hắn trọng nhân tài đi", xong gật đầu với nam nhân thần bí kia
Điệp Y nhanh chóng được thả ra, nha đầu nhanh chóng chạy ào đến nhưng không phải thúc phụ của nàng mà là thần tiên tỷ tỷ của nàng, "Thần tiên tỷ tỷ lần này tỷ đừng hòng rời khỏi muội, bất cứ giá nào muội cũng không để tỷ rời khỏi muội nữa bước"
Kim Phúc sững người nhận ra vài chuyện, cuối cùng cô đã hiểu vì sao Điệp Y lại không phản kháng khi có người làm hại hai công chúa thì ra thần tiên tỷ tỷ của nha đầu chính là hồ ly, thật sự không ngờ, hay nói đúng hơn cô đã bỏ qua vài manh mối quan trọng, "Điệp Y sau khi xong việc thần tiên tỷ tỷ sẽ lại chơi với ngươi cả đời nhưng bây giờ ngoan ngoãn về phủ, không có ý của ta không được đi theo ai, nếu ai đến đánh chết cũng được"
Điệp Y là đứa trẻ thông minh bởi nha đầu này luôn tin thúc phụ của mình một khi đã nói nhất định làm được, theo chân quân lính hồi phủ phò mã không thèm quan tâm đến thúc phụ một câu, điều đó làm nhiều người ngạc nhiên, Hồ ly bắt đầu dấn lên nỗi nghi ngờ nhưng không vội nói, nàng nói đến ải thứ 2, "Được rồi một người, ải thứ hai nghe đâu phò mã là thần y, thật sự muốn chiêm ngưỡng đấy, đây có 200 lọ thuốc, trong này chỉ có một lọ thuốc giải, phò mã chỉ có một khắc khi uống thuốc độc vào, giải dược vào cơ thể sẽ đau đớn hơn nhiều so với thuốc độc, vậy nên phò mã cẩn thận coi chừng bị lừa"
Lính mang ra 200 bình sứ trắng, Kim Phúc đương nhiên cơ thể bách độc không xâm hại nhưng có một loại có thể khiến cơ thể cô bị hủy hoại, chính là máu của thai phụ sau khi sinh nở, máu đó sẽ ăn mòn hủy toàn bộ cơ thể, chỉ cần chạm vào thôi có thể mất đi cánh tay không bao giờ liền lại được, đó là khắc tinh của Hắc vương, cũng là khắc tinh của Hồ ly, nhìn chén thuốc độc được mang đến, cô ngửi được mùi khắc tinh ấy, hơi nhíu mày, cô hỏi Hồ ly, "Tiểu thư thật biêt hạ độc, lượng này dù không đến nỗi chết nhưng cũng sẽ khó mà sống tốt"
Hồ ly đương nhiên nghe hiểu, "Đồ hiếm lắm đây phò mã, phải mất hơm 100 người mới có thể có được một chút để dùng, phò mã chúng ta bắt đầu chứ, bởi số lượng có hạn nên trong 200 cái không hề có loại đó được đâu, phò mã là thần y cơ mà mấy chuyện này không làm khó người chứ?"
Kim Phúc hơi khổ sở một hơi uống hết chén thuốc, đầu tiên chính là cơ thể nóng hẳn lên bốc khói nghi ngút, cả cơ thể bị xâm lấn bị nỗi đau, cô liên tục phun ra máu, 200 bình sứ chả mấy chốc bốc hơi như đã có ai đổ đi, tất cả nhìn cái con người đau đớn quằn quại mới lúc nãy thì giờ đang ngồi thở dốc, hốc mắt, tai, mũi, miệng đều chạy máu nhìn rất ghê sợ, như vậy là chỉ mới dọa nữ nhân, nhưng hình ảnh khiến cả nam nhân còn sợ sệt chính là bóng dưới dẫn từ từ biến mất tách biệt ra thành hình người, sau lưng còn có một thứ như đôi cánh từng góc nhọn nhô ra khiến cho người chứng kiến không thể đứng vững
Hồ ly lên tiếng, "Thật không ngờ phò mã lại làm như vậy, nếu như Hắc vương mất kiểm soát chắc hẳn phò mã biết chuyện gì xảy ra chứ"
"Không phiền tiểu thư lo lắng, bất quá chỉ đợi một chút nữa sẽ xong rồi"
"Chắc phò mã đã nghĩ chén độc này nhẹ nhỉ"
"Không, đơn giản chỉ là Hắc vương không chỉ là bóng đêm"
"Nghĩa là gì?"
"Lúc nào xong sẽ nói, còn sống và đứng nơi này, thả Tống Dương Nghi ra đi"
"Sao lại là Tống Dương Nghi?", Hồ ly vô cùng ngạc nhiên, không chỉ cô mà ai cũng ngạc nhiên
"Làm đi", Kim Phúc gằn giọng cô thực sự tức giận và đang cố không gϊếŧ hết những người ở đây
Nam nhân kia bất ngờ lên tiếng, "Làm theo ý phò mã đi"
---
Tống Dương Nghi hơi khó hiểu khi bị mang về phủ, còn muội của nàng tiếp tục chứng kiến cái điều điên rồ kia vẫn tiếp tục diễn ra, ác cảm về phò mã lại không ngừng tăng lại, nàng muốn đem muội về Tống quốc, tách khỏi nơi thị phi này, những người theo nàng cuối cũng được gọi, "Các ngươi hồi báo với hoàng thượng, chuẩn bị vài đội binh tinh nhuệ, chúng ta sẽ thương nghị với Minh Thiên Dân, thay họ cứu quốc"
"Tuân lệnh"
Dương Nghi nhìn ra ngoài phủ suy ngẫm, "Lam Kim Phúc, nếu như ngươi đã không tôn trọng muội ấy thì đích thân bổn cung sẽ cướp lấy muội ấy. Bọn đàn ông các ngươi đều giống như nhau, cũng giống như hắn mà thôi"