Đôi mắt Lê Sân bị Lê Chiêu bịt kín, bởi vì tầm mắt bị cản trở nên cảm giác các bộ vị trên thân thể càng thêm rõ ràng.
Dịch thể hai người đã hỗn hợp ở bên nhau, Lê Sân cắn môi, đôi tay khống chế không được chống xuống phía dưới , sợ mình ngã xuống người Lê Chiêu.
"Ca.... Ưʍ.... Ca ca..."
Thịt trai kiều nộn mẫn cảm đáng sợ, Lê Sân thậm chí có thể cảm nhận được nam căn Lê Chiêu hưng phấn mà nhảy lên, sự gập ghềnh này làm nàng càng tăng sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Tiếng thở dốc của Lê Chiêu vang ở bên tai nàng , Lê Sân nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng hai chân vẫn hung hăng ma động.
"Ca ca.... Ưʍ..."
Tiếng nước òm ọp òm ọp từ bộ vị hai người dán sát truyền đến, hai đầu gối Lê Sân hơi hơi dùng sức, ngồi quỳ trên mặt đất nâng lên thân mình, đem hạ thân rời xa Lê Chiêu.
Nàng thoáng đè thấp vòng eo, đem cái mông nhếch lên, vài sợi chỉ bạc da^ʍ mĩ theo động tác của nàng dính liền ở giữa hạ thân hai người .
Cánh mông tròn trịa tuyết trắng của thiếu nữ có độ co dãn kinh người, tuy rằng không lớn nhưng hình dạng hoàn mỹ, đặc biệt là hoa huyệt sung huyết giữa kẽ mông , ở giữa vừa nuốt vừa phun ra xuân thủy sền sệt không ngừng.
"Anh."
Thanh âm Lê Sân khát cầu lại một lần vang lên, lần này Lê Chiêu không có bỏ qua nàng. Hắn đem thân thể của nàng chuyển qua , nhìn khuôn mặt nàng bị tìиɧ ɖu͙© thiêu hồng , thần sắc lãnh đạm đã bị kiều mị thay thế.
Nhìn một lãnh mỹ nhân thần phục dưới thân mình, cơ hồ nam nhân nào cũng đều sẽ có một loại kɧoáı ©ảʍ muốn chinh phục
"A Sân, thực xin lỗi."
Cái trán Lê Chiêu dán lên trán của nàng, trên trán hai người mướt mồ hôi. Quần áo bọn họ thậm chí coi như hoàn chỉnh, nhưng chỗ giao hợp dưới quần áo vẫn dính sát vào vào nhau.
"Anh"
Lê Sân đong đưa vòng eo ma sát vật cứng của hắn một chút , cười mê hoặc,
"Anh đã như vậy rồi, còn muốn nói xin lỗi sao?"
Lê Chiêu bị kɧoáı ©ảʍ thình lình xảy ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ ,tiếng rêи ɾỉ tràn ra, đồng tử hắn hơi phiếm hồng, dựa vào vai Lê Sân , ấn eo nàng , mạnh mẽ ma sát.
Hắn cũng không có phá tan một tầng trở ngại cuối cùng , nhưng lỗ chuông thường quét qua thịt trai giữa hoa châu của nàng , làm nàng theo bản năng co rút lại thịt cánh, như muốn gắt gao hấp thụ hắn.
Trong lúc nhất thời, trong phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc nhợt nhạt của hai người .
Lê Sân biết Lê Chiêu e ngại cái gì, tuy rằng bọn họ không xem như là lσạи ɭυâи, nhưng cũng không nên làm như vậy. Bộ dáng hắn hiện tại , giống như là phát tiết , nàng có thể cảm giác tình cảm vi diệu mãnh liệt này đến từ tuyệt vọng.
Cho nên hắn cơ hồ không có nhìn hai mắt nàng , không dám hôn môi nàng , trừ bỏ hạ thể triền miên ở bên nhau , chạm hắn cũng không dám.
Trong lòng Lê Sân thở dài một hơi, nàng vươn tay, nhẹ nhàng vây quanh cổ Lê Chiêu , môi đào mỏng mổ một cái lên trán hắn , chóp mũi, thẳng đến đôi môi.
Thân Lê Chiêu run lên kịch liệt,đôi tay bám vào trên eo nàng càng dùng sức.
"Anh, đừng sợ."
Có lẽ lần này thật sự là có cảm ứng tâm linh, tình cảm của bọn họ mãnh liệt, khát vọng lẫn nhau, cùng hưởng kɧoáı ©ảʍ với nhau , nhưng thống khổ cũng là cùng nhau. Lê Sân không muốn nhiều lời, chỉ là hai mắt nhìn hắn , làm hắn có thể thấy rõ ràng tâm ý của mình.
Lê Chiêu hơi giật mình, một lát sau mới nhấp môi bất đắc dĩ cười, tới gần nàng , dùng sức hôn nàng.
Đầu lưỡi mềm mại xâm nhập khoang miệng nàng , hạ thân Lê Chiêu trừu động, ở giữa khe hở mềm nị ấm áp mang ra càng nhiều thanh dịch, dính ở giữa chân hai người.
Thời điểm kɧoáı ©ảʍ tích tụ đến đỉnh điểm , Lê Sân tựa hồ nghe thấy lời nói hàm hồ của Lê Chiêu.
-- "Được rồi cho em."
=====