Ngọc Thể Ngang Dọc

TG1 - Chương 8: ᗪu͙ƈ ᐯọиɠ

Lê Chiêu nghe vậy, mắt phượng trừng lớn, không thể tin được.

Tuy rằng tâm hắn động trong nháy mắt nhưng hắn thực nhanh đã thanh tỉnh lại. Hắn bắt lấy tay Lê Sân , kinh hoàng nói:

"A Sân, A Sân, em nghe anh nói, đây là --"

Lê Sân giống như biết hắn muốn nói gì, cười xinh đẹp tiếp lời nói:

"Ngoài ý muốn? Em biết."

Ngay sau đó, nàng đem đồ trong tay ném qua một bên, nhẹ nhàng tránh thoát tay Lê Chiêu nắm lấy tay nàng , một tay nhu mạn bò lên trên phần bên trong đùi hắn.

"Anh, nếu cảm thấy đây là ngoài ý muốn, vậy thì đẩy em ra đi."

Nàng vừa nói, vừa cách quần dài vỗ về chơi đùa nam căn mềm nhũn của hắn , vài sợi tóc rủ xuống gương mặt hắn ,khiến hắn cảm nhận được hương thơm quen thuộc nhất .

Lê Chiêu cảm thấy hắn đã bị mùi hương này mê hoặc, tay chân đều mất đi sức lực. Hắn rất muốn sa vào trong đó, nhưng một tia thanh tỉnh cuối cùng lại không cho phép hắn làm như vậy.

"A Sân, chúng ta là.... Chúng ta là...."

Lê Chiêu giãy giụa muốn né tránh tay nàng, Lê Sân tự nhiên sẽ không làm cho hắn thực hiện được. Nàng không chút khách khí khóa ngồi trên đầu gối hắn , chóp mũi sát vào, nhẹ nhàng cọ xát mũi nàng .

"Anh, đừng nghĩ đến chuyện đó nữa, anh rõ ràng đang rất muốn em mà."

Tiếng nói nàng thoáng như có được ma lực làm mê hoặc nhân tâm , Lê Chiêu hơi hé miệng, lời nói trong cổ họng thay đổi thành một tiếng than nhẹ không thể nhẫn nại.

Ngón tay Lê Sân thật đẹp, tinh tế thon dài, no đủ mượt mà ,móng tay màu hồng nhạt khỏe mạnh. Một đôi tay ưu nhã như vậy , lúc này cởi trói buộc ở hạ thể hắn , đem trường long lần thứ hai dâng trào xoa ở trong tay.

Ở trong trí nhớ của Lê Sân , Lê Chiêu chưa từng có bạn gái, tình sử trống rỗng. Hiển nhiên kỹ thuật trên giường cũng giống nhau, nam căn hắn màu hồng nhạt, bởi vì thanh dịch ở lỗ chuông bôi trơn, sờ lên cảm giác như tơ lụa tinh tế.

Hắn thở phì phò, hai mắt bị tìиɧ ɖu͙© thấm hồng nửa mở nửa nhắm, giống như bị một mảnh đá vụn đánh vào chỗ sâu trong đồng tử màu đen thanh đàm, làm nó nhiễm những gợn sóng.

Ngón cái Lê Sân ấn ở trên lỗ chuông , kí©ɧ ŧɧí©ɧ thân thể Lê Chiêu run rẩy. Hắn hung hăng nhíu nhíu mày, khuỷu tay nâng lên, dùng sức đem Lê Sân ấn vào trong lòng ngực mình .

"Ngoan ngoãn, đừng nhúc nhích."

Lê Chiêu nói xong, đem Lê Sân xoay ngược lại , đưa lưng về phía mình.

Khó có được cơ hội Lê Sân không nghĩ sẽ từ bỏ , vặn vẹo hai lần. Nhưng Lê Chiêu tựa hồ rất quyết tâm, phá lệ dùng sức giam cầm , lại vừa lúc không đến mức làm đau nàng.

"Anh!."

Lê Sân bất mãn dương cao giọng nói.

Lê Chiêu ôm eo nàng , cái trán để ở giữa phần lưng nàng , muộn thanh nói:

"Nghe anh, đừng nhúc nhích."

Lê Sân thấy thái độ hắn kiên quyết, trong lòng biết hôm nay sẽ không có hy vọng bắt lấy hắn, không tránh khỏi buồn bực quay đầu đi.

Lê Chiêu chưa từng bởi vì trí khí của nàng mà dao động, hắn cắn chặt răng, bỗng nhiên duỗi tay bưng kín hai mắt nàng .

"Đừng nhìn anh, ngàn vạn, ngàn vạn lần đừng quay đầu lại."

Trong lời nói của hắn mang theo một cỗ hổ thẹn nói không nên lời , rõ ràng Lê Sân đã chuẩn bị hết.

Sau đó , Lê Sân đột nhiên cảm thấy hạ thân hơi lạnh, làn váy bị Lê Chiêu xốc lên.

"Anh?"

Lê Sân gọi một tiếng, nhưng Lê Chiêu không đáp lại.

Nàng có thể cảm nhận được vải dệt qυầи ɭóŧ bị kéo sang một bên, đường đi sớm đã chảy ra dịch dính nhớp bị Lê Chiêu duỗi tay xoa, bôi mật thủy lên hai cánh thịt trai non mềm.

Môi Lê Sân khẽ nhếch, cảm giác tê dại từ hạ thân không ngừng cuồn cuộn lên, hóa thành màu đỏ ửng, lan tràn đến gò má trắng ngọc của nàng.

Sau đó nàng phát hiện cự vật của Lê Chiêu nóng lên để ở giữa khe hở cánh hoa trơn trượt, ma sát thật mạnh.

=====