CHƯƠNG 21: TRẦM VĨNH LAN CẢM THẤY LÚC NÀY NẾU NGHĨ ĐẾN TRẦM LẠC PHÙ LÀ ĐIỀU KHÔNG NÊN, THẬM CHÍ CÓ CHÚT Biếи ŧɦái, TUY NHIÊN LÚC NÀY NÀNG KHẮC CHẾ KHÔNG ĐƯỢC LIỀN NGHĨ TỚI
Hứa Duy Cảnh điển hình chính là người phụ nữ vừa xinh đẹp lại vừa giàu có, tính cách vô cùng tuyệt vời, đối với con gái cũng có tiếng là hào phóng, Trầm Vĩnh Lan quen biết nàng nhiều năm như vậy vẫn chưa bao giờ thấy nàng nổi nóng, tuy nhiên cho tới bây giờ nàng cũng không hiểu người phụ nữ này đang suy nghĩ điều gì và bản thân Trầm Vĩnh Lan biết rõ Hứa Duy Cảnh cũng thuộc loại người rất hay thay đổi, tuy rằng nàng đối với mình dường như cũng khá tốt, nhưng Trầm Vĩnh Lan chung quy vẫn thấy được Hứa Duy Cảnh đối với nàng cũng không coi là có lòng thực sự, đôi khi cũng không chút để ý tới.
Hứa Duy Cảnh lái chiếc Aston Martin tới đón Trầm Vĩnh Lan, nếu không phải bên trong là một phụ nữ và có ai đó trông thấy đều cho rằng Trầm Vĩnh Lan có lẽ được đại gia bao dưỡng, Trầm Vĩnh Lan khuôn mặt cùng vóc dáng như thế dù có mười nam nhân cũng hết chín người muốn nuôi dưỡng nàng mà còn có một GAY trong đó.
Hứa Duy Cảnh chính là loại phụ nữ quyến rũ, nàng rất hay cười, nét mặt lúc nào cũng luôn ngước lên, còn ánh mắt bất cứ lúc nào cũng giống như muốn câu dẫn người khác. Trầm Vĩnh Lan thì thuộc loại phụ nữ có nét xinh đẹp mê hoặc, nếu nói Hứa Duy Cảnh là yêu tinh có đạo hạnh một ngàn năm cũng lộ ra vài phần linh khí tốt thì Trầm Vĩnh Lan là thuộc loại yêu tinh có đạo hạnh năm trăm năm nhưng thật ra đạo hạnh còn chưa đủ, yêu khi quá nặng xem ra lại giống như tùy thời điểm mà nhờ vào dáng vẻ để hút tinh khí của người khác.
Hứa Duy Cảnh lúc trước không hề theo đuổi Trầm Vĩnh Lan, Trầm Vĩnh Lan vẫn bình thường mà ‘thẳng’, ngược lại đối với phái nữ thực sự hảo tình không tốt lắm.
“Tôi thích phụ nữ!” Đây là câu đầu tiên Hứa Duy Cảnh nói với Trầm Vĩnh Lan.
“Chuyện đó có liên quan gì tới tôi?” Trầm Vĩnh Lan lạnh lùng hỏi ngược lại, nàng đối với bản thân luôn có khái niệm rằng tuyệt đối thuộc dạng thích đàn ông bình thường, còn phụ nữ thì không bao giờ, bởi vì chưa từng có người phụ nữ nào chủ động đến lấy lòng nàng mà trong mắt nàng cũng không quá chú ý đến nữ nhân khác.
“Hiện tại rất đúng lúc là tôi thích em!” Hứa Duy Cảnh vừa cười vừa nói với Trầm Vĩnh Lan, nụ cười ấy làm cho Trầm Vĩnh Lan cảm thấy được nữ nhân này không hề xấu mà thực sự rất xinh đẹp, cách nàng ăn mặc cũng đều lộ ra được hương vị sang trọng cùng đẳng cấp bên trong đó.
“Tôi không thích phụ nữ, ngược lại, ngoại trừ tôi ra những người phụ nữ còn lại tôi đều không thích.” Trầm Vĩnh Lan nói thật lòng, sự thật trong hai mươi mấy năm qua nàng đúng là thích nam nhân, không hề quan tâm đến nữ nhân.
“Không có gì đáng ngại cả, tôi sẽ cho em thấy phụ nữ kỳ thật cũng không phải là sự lựa chọn không đúng!” Hứa Duy Cảnh vẫn tươi cười, nụ cười ấy cho thấy sự tự tin vô cùng quyến rũ của nàng.
Sau ba tháng Hứa Duy Cảnh theo đuổi Trầm Vĩnh Lan, sử dụng hết mọi mánh khóe cũng như thủ đoạn, Hứa Duy Cảnh quả thật rất biết lấy lòng phụ nữ, hoa tươi cũng như tiền bạc và mọi thứ cũng không hề tính toán, nhưng chí ít cũng thỏa mãn được lòng hư vinh của phụ nữ, nàng theo đuổi Trầm Vĩnh Lan quả thật cũng đã hạ thấp bản thân mình một bậc, đại loại Trầm Vĩnh Lan muốn ăn khuya, hơn nửa đêm nàng liền đi mua, Trầm Vĩnh Lan nói không thích nàng để tóc dài, nàng lập tức cắt đi, thật ra là vì Trầm Vĩnh Lan đố kỵ nàng so với bản thân mình quyến rũ hơn nên mới yêu cầu thái quá như vậy, nói chung khi đó nàng muốn Trầm Vĩnh Lan được vui vẻ vì vậy lại làm cho Trầm Vĩnh Lan cảm thấy được nếu quen nữ nhân thật ra cũng không có gì là không tốt, bản thân được người phụ nữ giàu có xinh đẹp theo đuổi so với mấy tên đàn ông khác vẫn có phần thấy tốt hơn, Trầm Vĩnh Lan trong lòng vẫn là có hư vinh ấy mà nghĩ. Ngay cả ở trên giường nếu so với các tình nhân trước kia Hứa Duy Cảnh cũng làm cho nàng vui vẻ hơn…
Hứa Duy Cảnh và Trầm Vĩnh Lan lần trước chuẩn bị ân ái vẫn rất nhiều cảm xúc mạnh mẽ, chẳng qua là bị Trầm Lạc Phù cắt ngang cho nên lần này hai người vẫn còn rất nhiều mong đợi, ít nhất Trầm Vĩnh Lan thực sự hy vọng cùng với Hứa Duy Cảnh ân ái có thể phần nào bài trừ đi ý niệm biếи ŧɦái trong đầu nàng.
Hứa Duy Cảnh tuy rằng không phải dạng người trêu hoa ghẹo bướm, nhưng đại khái quan hệ với không ít phụ nữ, đối với thân thể của phụ nữ không thể không quen thuộc, ít nhất đối với việc trêu chọc phụ nữ đối với nàng mà nói giống như là một bữa ăn sáng…
Mới vừa đóng cửa Hứa Duy Cảnh và Trầm Vĩnh Lan không thể chờ đợi được liền ở cùng một chỗ vội vã hôn nhau nồng nhiệt, Hứa Duy Cảnh liền đưa tay vào trong áo Trầm Vĩnh Lan vuốt ve lấy thân thể nàng, thân thể Trầm Vĩnh Lan thuộc loại rất nhạy cảm, bình thường chỉ cần trêu chọc nàng một chút nàng sẽ liền phản ứng, tuy nhiên hôm nay Hứa Duy Cảnh cảm giác được nữ nhân dưới thân thể nàng không giống như trước mà tập trung, hơn nữa biểu tình lại có chút giống như không phối hợp, rõ ràng là rất muốn làm nhưng như thế nào thân thể lại không hòa hợp, đại loại làm cho người ta cảm thấy diễn viên khi diễn xuất không cân xứng mới diễn cực kỳ vụng về, đồng thời lúc này cũng nhắc nhở Hứa Duy Cảnh hiện tại xem như là công lại làm không tới nơi tới chốn, Hứa Duy Cảnh thực sự không cho phép chuyện như vậy lại xảy ra.
Hứa Duy Cảnh liền rất nhanh, nhẹ nhàng đem quần áo trên người Trầm Vĩnh Lan lột sạch sẽ, nàng rất thích cơ thể Trầm Vĩnh Lan, cơ thể nữ nhân trưởng thành thực sự có sức hấp dẫn vô cùng, thật khiến người ta say mê chỉ muốn ngấu nghiến… Hứa Duy Cảnh vẫn như trước không thuận theo mà lấy lòng cơ thể Trầm Vĩnh Lan.
Miệng liền đưa xuống ngậm lấy ngực Trầm Vĩnh Lan, tay vuốt ve đôi chân thon dài của nàng, thế nhưng biểu tình của Trầm Vĩnh Lan thực sự không giống như lúc trước mà nhiệt tình, du͙© vọиɠ như vậy nhưng lại ý loạn tình mê, Hứa Duy Cảnh không tin liền đưa tay vào giữa hai chân Trầm Vĩnh Lan, quả nhiên là khô, không hề ẩm ướt.
“Vĩnh Lan, em bị lãnh cảm sao?” Hứa Duy Cảnh nhu mi hỏi, lần trước rõ ràng là rất tốt, lúc này mới cách có vài ngày a, nếu không phải là đổi tính lãnh cảm thì chính là thay lòng đổi dạ quá nhanh rồi…
Trầm Vĩnh Lan cũng có chút buồn bực, nàng cảm giác thân thể mình giống như có chút lực bất tòng tâm, chẳng phải là rất muốn làm hay sao? Ngược lại cảm giác gì hầu như cũng chưa cảm nhận tới, rõ ràng Hứa Duy Cảnh đều hướng đến những nơi mẫn cảm nhất của mình để trêu chọc, nếu là trước đây nàng đã sớm rối tinh rối mù mà không chịu đựng được, nhưng hôm nay thân thể đặc biệt lại khác thường, mà đối với Trầm Vĩnh Lan tính lãnh cảm hiện tại quả thực không có khả năng xảy ra. Bởi vì hôm qua Trầm Lạc Phù xoa ngực cho mình, cảm giác đều rất mãnh liệt, nghĩa đến hôm qua bị Trầm Lạc Phù xoa ra cái loại cảm giác đó khiến cơ thể Trầm Vĩnh Lan đột nhiên cảm thấy nóng lên, không thể nào, vừa nghĩ đến Lạc Phù liền có cảm giác này, cái này… thật là đáng sợ mà!
“Chị…thử lại lần nữa..” Trầm Vĩnh Lan bảo Hứa Duy Cảnh tiếp tục.
Hứa Duy Cảnh cũng không khách khí, liền rút tay ra khỏi địa phương giữa hai chân Trầm Vĩnh Lan sau đó liền đưa đầu hướng vào giữa hai chân nàng.
Trầm Vĩnh Lan cảm thấy lúc này nếu nghĩ đến Trầm Lạc Phù là điều không nên, thậm chí có chút biếи ŧɦái, tuy nhiên lúc này nàng khắc chế không được liền nghĩ tới, nếu như người đang vùi giữa hai chân mình là Trầm Lạc Phù thì thật tốt. Dù sao Trầm Lạc Phù cũng là người rất ngoan ngoãn, nghĩ lại thì thật khó sẽ làm ra chuyện như vậy, bất quá là do Trầm Vĩnh Lan như vậy mà tưởng tượng ra, lúc này nơi ở giữa hai chân nàng lại trở nên ướt đẫm, nàng thậm chí cảm thấy được cơ thể mình đang bị chính đầu lưỡi Trầm Lạc Phù trêu chọc, tưởng tượng ra như vậy lại làm cho thân thể của nàng cũng trở nên khác biệt, đặc biệt lại vô cùng mẫn cảm và hưng phấn.
Hứa Duy Cảnh thấy thân thể Trầm Vĩnh Lan đột nhiên thay đổi, lúc đầu rất khô ráo một khắc sau đó liền ướt đẫm, nàng cũng không thừa nhận đây là công lao của chính mình, nàng ngẩng đầu nhìn biểu tình của Trầm Vĩnh Lan, Trầm Vĩnh Lan quả thật trong ánh mắt rõ ràng không có hình bóng của mình, tựa hồ mình lâm trận nhưng đang ảo tưởng đến người khác. Nữ nhân này không phải là đem nàng trở thành người kia để mà thay thế đi chứ, đây đúng là lần đầu tiên có nữ nhân ở trên giường nàng mà lại xem nàng là người khác để thay thế, Hứa Duy Cảnh thấy được cảm giác này quả thật là có chút không xong, bất quá nàng cũng luyến tiếc buông thân thể của Trầm Vĩnh Lan, ít nhất giờ phút này chiếm giữ thể xác nàng là mình, tuy Trầm Vĩnh Lan bây giờ lại tơ tưởng người khác nhưng thân thể lại giống như hoa sen nở rộ, tóc buông thả, nét mặt thật mê người… khiến cho người ta luyến tiếc không muốn rời ra, vì vậy nàng chính là không phục liền hung hăng tiến nhập đến thân thể Trầm Vĩnh Lan một lần nữa.
Qua hồi lâu, một trần giường chiếu cuối cùng cũng kết thúc!
“Đêm nay không ở lại sao?” Hứa Duy Cảnh vẫn mang hy vọng ở Trầm Vĩnh Lan, đêm nay Trầm Vĩnh Lan cùng với yêu tinh thật giống nhau, Hứa Duy Cảnh cũng không ngại bị hút mất nhiều khí lực. Nếu như mình là nam nhân, đại khái dù có kiệt sức mà chết cũng sẵn sàng nguyện ý…
“Không được, tôi phải về!” Trầm Vĩnh Lan cũng không rõ trong lòng mình đang nghĩ gì, tuy rằng vừa rồi làm ra cảm giác khá tốt nhưng quả thật cũng không đạt tới kết quả mà bản thân nàng mong muốn, ngược lại tựa hồ cảm thấy mình có chút suy nghĩ biếи ŧɦái càng thêm rõ ràng, hơn nữa ngay cả thân thể mình cũng như vậy mà giống nhau, biếи ŧɦái a… nàng thế nhưng khi phóng túng lại cần phải nghĩ tới Trầm Lạc Phù mà trợ giúp, cái này cũng không tránh khỏi là quá gay go rồi! Lần đầu tiên, Trầm Vĩnh Lan cảm thấy được điều này dần dần đang biến dạng đi và dường như mọi việc đi theo hướng không tốt lắm.