Quay nhìn cả đội, Vương Ngôn thở dài nói:
"Được rồi, bình tĩnh! Ta sẽ đọc danh sách những người ra thi đấu trận này. Đó là Mã Tiểu Đào, Đới Thược Hành, Lăng Lạc Thần, Tây Tây, Từ Tam Thạch, Tương Âm, Vương Đông. Bảy người các ngươi sẽ đấu trận này."
Mọi người cùng gật đầu. Khá giống sự trầm lặng của học viện Sử Lai Khắc, phía học viện Tinh La cũng rất bình tĩnh. Từng thành viên nối đuôi nhau bước lên sàn đấu với sự dẫn đầu của công chúa Cửu Cửu.
Nàng công chúa nhìn về phía học viện Sử Lai Khắc với vẻ bình thản. Nhưng ánh mắt của nàng không phải dừng lại trên người đội trưởng học viện Sử Lai Khắc Mã Tiểu Đào, mà là Tương Âm.
Tương Âm cũng đang nhìn nàng nên khi ánh mắt cả hai chạm nhau sắc mặt Tương Âm càng thêm lạnh lẽo.
"Học viện Sử Lai Khắc và học viện Tinh La, đoàn chiến. Các học viên nhanh chóng lên sàn đấu."
Vị trọng tài của trận đấu ngày hôm nay quả nhiên đúng là vị Thiên Sát Đấu La vừa được nhắc đến ban nãy. Hoàng đế Tinh La và ba vị cường giả Phong Hào Đấu La còn lại đã trở về Hoàng Thành, bước lên đầu tường quan sát cuộc chiến.
Mã Tiểu Đào dẫn đầu, Đới Thược Hành, Lăng Lạc Thần, Tây Tây, Từ Tam Thạch, Tương Âm và Đường Vũ Đồng nối đuôi theo sau. Hai đội ngũ lần lượt bước lên sàn đấu.
Vòng bán kết chưa bắt đầu mà thành viên hai đội đã nhìn chằm chằm vào nhau, bầu không khí đầy mùi thuốc súng. Ánh mắt công chúa Cửu Cửu bỗng có chút biến hóa.
Đôi mắt màu lam sáng ngời tỏa ra ánh sáng màu vàng kim. Nếu cẩn thận quan sát lại thấy nó như mặt biển cuồn cuộn sóng nước vậy.
Hai mắt Mã Tiểu Đào sáng rực, hơi thở âm trầm mang đến áp lực thật lớn cho đối thủ. Thiên Sát Đấu La nhìn về phía Mã Tiểu Đào, hắn thoáng lộ vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh sau đó đã bình tĩnh lại. Hắn lạnh lùng nói:
"Hai bên lùi về sau, trước khi ta chưa tuyên bố bắt đầu thì không ai được phép phóng xuất ra Võ Hồn."
Hai đội nhanh chóng lùi về sau nhưng trong quá trình này ánh mắt vẫn không rời khỏi đối thủ. Mà cũng ngay lúc này, trận hình của hai đội dần dần được triển khai.
Bên phía học viện Sử Lai Khắc có chút thay đổi, đứng đầu vẫn là Mã Tiểu Đào và Đới Thược Hành cộng thêm Tây Tây. Nhưng lúc này phía sau bọn họ lại là Từ Tam Thạch, Từ Tam Thạch đứng che trước người Lăng Lạc Thần, còn ngay sau nàng là Tương Âm và Đường Vũ Đồng.
Bên phía học viện Tinh La lại có thế trận tương đối kỳ lạ. Sáu người tạo thành một hình tam giác theo đội hình 3-2-1, sau cùng là công chúa Cửu Cửu. Ánh sáng màu vàng từ đôi mắt nàng càng lúc càng rực rỡ, rất có phong vị của một thống soái.
"Trận đấu bắt đầu."
Trong lúc song phương đang chú ý chặt chẽ đối thủ thì Thiên Sát Đấu La hét lớn một tiếng, sau đó lách người biến mất. Hai đội đều có phản ứng cực nhanh, nháy mắt sau đều đã phóng xuất ra Võ Hồn của mình.
Gió xung quanh bắt đầu tán loạn như muốn thổi tung tất cả mọi thứ lên và bỗng biến mất ngay sau đó. Lúc này một thành viên của học viện Tinh La bỗng dưng kéo công chúa Cửu Cửu sang một bên, những thành viên khác cũng nhảy sang hai bên.
Ầm!
Bức màn phòng hộ như bị thứ gì đánh trúng vang lên một tiếng nổ lớn. Trên sàn đấu ngay chỗ của công chúa Cửu Cửu đứng ban nãy cũng xuất hiện một vết chém sâu.
Sắc mặt các học viên của học viện Tinh La lập tức trở nên khó coi, nếu lúc nãy không né được thì chắc chắn họ sẽ bị đánh văng ra sàn đấu rồi. Họ cảnh giác quay về phía học viện Sử Lai Khắc.
Trên trán của công chúa Cửu Cửu bỗng lóe ra ánh sáng màu vàng kim, sau đó xuất hiện một vật giống như một viên bảo thạch hình thoi màu vàng. Viên bảo thạch bay lên phát sáng rồi hóa thành một chiếc vương miện rơi xuống đầu công chúa.
Chiếc vương miện ấy trông như được tạo thành từ vô số đốm ánh sáng nhỏ màu vàng. Lấy viên bảo thạch hình thoi đầu tiên làm khởi điểm, xung quanh xuất hiện thêm 18 viên ánh sáng khác, tạo thành một vòng cong mũi nhọn vô cùng xinh đẹp.
Võ Hồn của công chúa Cửu Cửu: Tinh Quan.
Hai vàng, hai tím, một đen, năm cái Hồn Hoàn cùng lúc xuất hiện bên cạnh nàng, nàng rõ ràng là một cường giả bậc Hồn Vương. Mà 6 người phía trước cũng là những cường giả bậc Hồn Vương.
Từ Tam Thạch đã phóng thích Võ Hồn, hắn chỉ Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn đang bừng sáng về hướng công chúa Cửu Cửu rồi hô lớn:
"Huyền Minh Trí Hoán!"
Cũng ngay lúc đó, vương miện trên đầu công chúa Cửu Cửu lóe sáng, Hồn Hoàn thứ ba của nàng cũng sáng theo, một cột sáng ánh kim bay thẳng lên trời.
Cột sáng này vẫn được tạo thành từ vô số điểm sáng nhỏ, xoay tít như một cơn lốc xoáy, trông hết sức kỳ dị. Bên phía học viện Sử Lai Khắc cũng bắt đầu tấn công.
Mã Tiểu Đào dẫn đầu, theo sát nàng là Đới Thược Hành và Tây Tây, băng trượng của Lăng Lạc Thần đã xuất hiện lơ lửng trên cao. Từ đỉnh trượng không ngừng tỏa ra màn sương băng buốt giá bao phủ lấy nàng, Từ Tam Thạch, Tương Âm và Đường Vũ Đồng.
Hơn nữa, màn sương băng ấy cũng không ngừng lan tỏa ra bên ngoài, bóng dáng bốn người bọn họ đã hoàn toàn bị nó che dấu. Đây là Hồn Kỹ thứ tư mà trước nay Lăng Lạc Thần chưa từng sử dụng.
Từ Tam Thạch đã ẩn mình trong màn sương băng nhìn về phía công chúa Cửu Cửu, phất tay nói:
"Đùa thôi!" Hắn không hề sử dụng đến kỹ năng Huyền Minh Trí Hoán.
Hai mắt công chúa Cửu Cửu khẽ ngưng tụ, lạnh lùng liếc hắn một cái. Cột ánh sáng màu vàng nhanh chóng khuếch tán ra bên ngoài, bao phủ lấy sáu người phía trước.
Nhất thời, các thành viên của học viện Tinh La đều được một bức màn màu vàng phủ lấy. Cả người công chúa Cửu Cửu cũng tỏa ra ánh sáng màu vàng, ánh chấm màu vàng kia như những ánh sao xa, càng lúc càng phát sáng theo vương miện của nàng.
Tốc độ của Mã Tiểu Đào khủng khϊếp không cần bàn cãi, chỉ trong tích tắc nàng đã bay đến trước mặt đối thủ. Ngọn lửa Phượng Hoàng bùng cháy, đôi cánh Phượng Hoàng thật lớn đập mạnh sau lưng.
Một tia Phượng Hoàng Hỏa Tuyến bắn thẳng về phía đối thủ Hồn Vương ngay trước mặt nàng. Vị Hồn Vương này tên là Hoàng Hà Vân, hắn có thể đứng đầu dĩ nhiên là Chiến Hồn Sư hệ Cường Công.
Trước khi công chúa Cửu Cửu xuất hiện, hắn vẫn luôn giữ chức đội trưởng của học viện Tinh La. Võ Hồn của Hoàng Hà Vân cũng khá mạnh, nương theo sự xuất hiện của nó, một dòng khí màu đen khẽ xoay chuyển xung quanh.
Cơ thể hắn khẽ tăng vọt, trên trán xuất hiện một ấn ký khá tương tự với chữ Vương (王) trên trán Đới Thược Hành. Nhưng bộ lông xuất hiện trên người hắn không có xen lẫn đen trắng mà chỉ là một màu đen thuần thôi.
Hắc Ám Ma Hổ, đây là Võ Hồn của hắn. Một Võ Hồn thuộc tính Hắc Ám khá hiếm thấy nhưng lại may mắn không phải là Tà Hồn Sư. Và dĩ nhiên, thuộc tính Hắc Ám mạnh mẽ này mang đến cho hắn thiên phú không kém gì Bạch Hổ của Đới Thược Hành.
Hơn nữa, lúc này trên người hắn không chỉ có mỗi một màu đen mà còn được một màn ánh sáng màu vàng kim bao phủ. Hai loại ánh sáng có màu sắc khác nhau vậy mà có thể dung hợp một các hoàn hảo, không có chút xung đột, trông hết sức kỳ lạ.
Hoàng Hà Vân thấy kỹ năng Phượng Hoàng Hỏa Tuyến của Mã Tiểu Đào bay đến liền ngửa mặt lên trời hét to. Hắn không chút do dự lập tức tung một quyền vào không trung đón lấy nó.
Hồn Hoàn thứ nhất trên người hắn cũng lóe sáng, nhất thời trên không trung lóe ra một quầng sáng như nửa vầng trăng màu vàng lợt. Ánh lửa đang không ngừng phủ xuống sàn đấu cũng không thể chạm đến vầng sáng kia một chút nào.
Phượng Hoàng Hỏa Tuyến lập tức bị cản trở. Đây là kỹ năng đầu tiên của Hắc Ám Ma Hổ, Ám Hắc Ba.
Mã Tiểu Đào cũng không ngạc nhiên. Lần họp trước khi trận đấu diễn ra dưới sự ép buộc của mọi người Tương Âm đã nói hết tất cả về đối thủ lần này, vì thế họ tự tin mình sẽ chiến thắng.
Hồn Kỹ thứ nhất của Mã Tiểu Đào bị cản trở nhưng không như trong cốt truyện đi đánh tan. Đây là tại sao? Bởi vì nàng sử dụng lúc này chính là Thần Hỏa, là loại hỏa tinh khiết và mạnh mẽ nhất.
Mã Tiểu Đào hừ lạnh, một tiếng phượng ngâm vang lên, nháy mắt sau, đôi cánh Phượng Hoàng hé mở. Cả người nàng như biến thành con Hỏa Phượng Hoàng thật lớn.
Mà ngọn lửa Phượng Hoàng càng lúc càng bùng cháy rực rỡ. Nhiệt độ từ ngọn lửa càng lúc càng tăng lên khiến Đới Thược Hành và Tây Tây không thể không kéo giãn khoảng cách.
Cơ thể mềm mại của Mã Tiểu Đào càng lúc càng đến gần đối thủ. Sau đó lại bay ra một tia Phượng Hoàng Hỏa Tuyến.
Hoàng Hà Vân vô cùng chấn động, ngọn lửa nóng rực đã đến ngay trước mặt. Hắn giật mình nhận ra mình hoàn toàn không có khả năng ngăn cản nó.
Ngọn lửa Phượng Hoàng đi đến đâu, không khí xung quanh bị bóp méo đến đó. Kỹ năng phụ trợ mạnh mẽ bị bức tách biệt ra bên ngoài, căn bản không có khả năng viện trợ cho hắn.
Ngay khi Hoàng Hà Vân rơi vào nguy hiểm thì bỗng nhiên, cả người hắn nhẹ bẫng. Ngọn lửa rực rỡ của Mã Tiểu Đào cũng bỗng dừng lại đôi chút nhưng sau đó lại tiếp tục tiến lên.
Người vừa ra tay giúp đỡ Hoàng Hà Vân là một cô gái đứng cách đó không xa. Tướng mạo của nàng khá bình thường, trông rất bình dị, mái tóc dài màu tím bồng bềnh sau lưng, gương mặt lấm tấm tàn nhang, điểm nổi bật nhất của nàng là đôi mắt hừng hực lửa và năm cái Hồn Hoàn rực rỡ.
Người này là Vương Y Thần, Võ Hồn là nguyên tố hỏa, hệ khống chế, tu vi của vị Hồn Vương này tầm cấp 51. Lúc này nàng chính là ngẩn ngơ nhìn Phượng Hoàng Hỏa Tuyến dần tiến đến.
Nàng là Hỏa Khống, có thể điều khiển lửa nhưng ngọn lửa của Mã Tiểu Đào nàng lại không điều khiển được. Điều đó dễ hiểu thôi, Thần Hỏa nếu như ai cũng điều khiển được thì sao lại là vua trong các loại hỏa được.
Mã Tiểu Đào lúc này cũng không keo kiệt mà bổ thêm Hồn Kỹ thứ hai là Dục Hỏa Phượng Hoàng. Một tiếng nổ lớn vang lên, hai thành viên của học viện Tinh La cứ như thế bị loại.
Ở khu nghỉ ngơi, Nhạc Miên Linh không khỏi đắc ý cười. Chiến thắng của Mã Tiểu Đào không phải chỉ nhờ Thần Hỏa mà còn là nhờ tu vi riêng của mình.
Nàng hiện giờ đã là cấp 70, chỉ cần thêm một Hồn Hoàn nữa sẽ chính thức bước sang cấp bậc Hồn Thánh. Thử hỏi trận đấu này còn ai có thể sánh được với nàng.
Cuộc chiến của hai đội cũng theo bước Mã Tiểu Đào mà bắt đầu. Đối thủ của Đới Thược Hành là một thanh niên dáng người cao lớn, vị này có Võ Hồn thuộc loài sư tử, U Minh Cuồng Sư.
Đồng thời cũng là cường giả đứng thứ hai trong đội học viện Tinh La, tên là Độc Cô Thượng Thiện. Võ hồn U Minh Cuồng Sư của hắn làm Đới Thược Hành không sao nhìn thấu được.
Sau khi hắn phóng thích ra Võ Hồn phụ thể, cả người hắn dường như có chút tan biến. Võ hồn Bạch Hổ của Đới Thược Hành tuy mạnh nhưng chủ yếu mạnh ở phía công kích vật lý, nếu đối thủ trở nên hư ảo như thế này thì lực chiến đấu sẽ giảm xuống nhiều lắm.
Hơn nữa, đối thủ của hắn còn có kỹ năng tăng phúc vô cùng tinh diệu, dĩ nhiên đủ khả năng cản trở hắn rồi. Tuy nhiên, nếu chỉ có mỗi Độc Cô Thượng Thiện thì Đới Thược Hành sẽ giải quyết không quá khó khăn.
Khó khăn là sau lưng hắn còn có một Chiến Hồn Vương hệ Khống Chế trợ giúp, vị này chính là Phong Khống, điều khiển gió giống như Tương Âm. Tuy nhiên Đới Thược Hành không dám hay nói đúng hơn là không thể nhờ Tương Âm giúp đỡ.
Tương Âm cũng biết rõ mình không thể giúp. Cùng là phong hệ nhưng chênh lệch tu vi không phải nhỏ, dù có đấu thì Tương Âm cũng không thể thắng trừ khi liều mạng ngươi chết ta sống.
Bên này, Đới Thược Hành vừa thi triển kỹ năng Bạch Hổ Kim Cương Biến liền cứng đờ cả người. Hóa ra dưới chân hắn xuất hiện một vòng tròn ánh sáng màu xanh, nháy mắt hóa thành một cơn gió lốc nhỏ quấn lấy cơ thể hắn.
Tuy chưa mạnh đến mức có thể thổi hắn bay đi nhưng dễ dàng cản trở hắn công kích. Một đại Hồn Đế bị hai Hồn Vương của học viện Tinh La chia ra kiềm kẹp. Đương nhiên, để làm thành công việc này, công lao lớn nhất là từ Tinh Diệu Thuật của công chúa Cửu Cửu.
Mà người vượt lên đầu cùng Mã Tiểu Đào và Đới Thược Hành là Tây Tây cũng không rảnh rỗi. Đối thủ của nàng là một Chiến Hồn Vương hệ Mẫn Công có tốc độ cực nhanh.
Cả hai đều là Hồn Vương và tốc độ cũng không hề kém cạnh nhau khiến trận đấu gần như không thể nhìn rõ các động tác. Trong mắt mọi người chỉ thấy hai luồn sáng khác màu không ngừng di chuyển rồi va chạm.
Mã Tiểu Đào không có ý định tấn công về người đang phụ trợ là công chúa Cửu Cửu khiến những khán giả có phần khó hiểu. Mã Tiểu Đào chuyển hướng tấn công vào vị Hồn Vương khống chế gió kia.
Mà ở kia, ánh mắt của công chúa Cửu Cửu đột nhiên không nhìn về phía những người đang chiến đấu nữa mà lại chuyển sang một phía khác. Nơi ấy chính là nơi được bao phủ bằng một màn sương băng.
Chiến đấu đến lúc này, song phương đều chưa tung hết toàn lực, điểm độc đáo và đáng sợ nhất của đoàn chiến chính là sự phối hợp của các thành viên trong đội. Trong tình huống này, bên nào phối hợp chặt chẽ và đoàn kết nhất để bộc lộ ra sức chiến đấu mạnh mẽ mới có thể chiến thắng được.
Công chúa Cửu Cửu híp mắt, tay phải chỉ thẳng lên trời, từ đầu ngón tay nàng bay ra một tia sáng màu vàng kim lóng lánh. Vương miện trên đầu nàng tiếp tục lóe sáng, lúc này, ánh sáng màu vàng kim bay lên trời không to như một cột sáng giống ban nãy nữa mà chỉ là một tia sáng vô cùng nhỏ bé.
Vì muốn duy trì kỹ năng Tinh Diệu Thuật nên lúc này Hồn Hoàn thứ ba và thứ nhất của nàng đều đồng loạt lóe sáng. Một tia sáng màu vàng kim bay thẳng lên bầu trời, mãi đến khi chạm vào bức màn phòng ngự mới dừng lại và ngưng tụ.
Ngay sau đó, trên đỉnh đầu nàng liền xuất hiện một viên ngọc sáng như một vì sao. Viên ngọc này tuy không lớn nhưng lại tỏa ra hào quang rất rực rỡ.
Công chúa Cửu Cửu khẽ nhắm mắt, tiếp theo, nàng chỉ tay về phía bức màn sương mù. Nhất thời, tia sáng kia hóa thành vô số điểm sáng quét thẳng về phía bức màn sương mù.
Thật kỳ lạ, những điểm sáng ấy hoàn toàn không bị cản trở mà hết sức dễ dàng thâm nhập vào bên trong lớp sương mù. Bởi vì chúng là ánh sáng, một ánh sáng thuần túy không có chút lực tấn công nào.
Các điểm sáng sau khi tiến vào trong lớp sương mù liền bám lấy những người đang ẩn mình bên trong đó, nháy mắt sau, bên trong lớp sương mù hiện ra bốn bóng người. Hồn Kỹ thứ nhất, Tinh Dẫn Thuật.
Nhưng bỗng dưng cả màn sương đều phát sáng, luồng ánh sáng mạnh mẽ đánh ra từ màn sương tiến về phía công chúa Cửu Cửu. Nhưng cuối cùng nó vẫn bị ngừng lại.
Một tiếng phượng ngâm rõ to vang lên từ miệng Mã Tiểu Đào. Sau đó, hai cánh của nàng vỗ mạnh một cái, sau đó nháy mắt hóa thành một tia sáng màu đỏ bay thẳng lên cao.
Ánh sáng màu đỏ đó trông rất giống hình ảnh Hỏa Phượng Hoàng. Mà ngọn lửa Phượng Hoàng cũng bùng cháy mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Cùng lúc đó, bước màn sương băng bỗng nhiên dâng lên như sóng biển cuồn cuộn. Sau đó, có một tia sáng màu đen từ bên trong bắng thẳng về phía công chúa Cửu Cửu.
Rốt cuộc Huyền Minh Trí Hoán của Từ Tam Thạch cũng được sử dụng, chẳng qua hắn không quan tâm mình thành công hay không. Hắn sử dụng với mục đích vô cùng đơn giản, tạm thời làm đối phương bị phân tâm.
Đới Thược Hành nháy mắt sử dụng một loạt kỹ năng tăng phúc cho cơ thể, sau đó tấn công về phía đối thủ. Mà Tây Tây cũng nương theo đó mà bùng nổ, vô số tia điện lượn lờ bức Chiến Hồn Vương Thiểm Điện Chuẩn phải lui nhanh về sau.
Nhưng, ngay lúc này, công chúa Cửu Cửu lại mỉm cười thích thú, giống như từ nãy giờ nàng đang chờ đợi khoảnh khắc này. Một loạt tia sáng màu vàng bắn ra từ tay nàng, đấy tuyệt đối không phải là Hồn Kỹ, nó bay ra bắn thẳng về phía Mã Tiểu Đào.
Sau đó, xuất hiện một màn vô cùng quỷ dị, những tia sáng ấy hóa thành một cái l*иg màu vàng kim và khi nó phủ xuống lại có thể bao phủ lấy Hồn Kỹ. Hơn nữa còn nhanh chóng hạ xuống vây lấy Mã Tiểu Đào ở bên dưới, trấn áp triệt để.
Mã Tiểu Đào đột nhiên cảm thấy vô cùng khó thở. Nàng muốn né tránh, nhưng một loạt tia sáng kia dường như có khả năng truy đuổi bám theo nàng không tha. Nháy mắt, nàng bị tóm gọn.
Bên trong cái l*иg màu vàng kim kia có một quả cầu ánh sáng lơ lửng, vô cùng rực rỡ. Nó dường như được ghép từ một trăm mấy viên trân châu, các hạt châu này có một đầu lớn một đầu nhỏ xoay tít không ngừng.
Những người trong đội Sử Lai Khắc nhìn việc xảy ra mà sửng người. Chỉ có Tương Âm u ám nhìn về phía công chúa Cửu Cửu, nàng cắn răng làm ra quyết định.
++++++++++++++++++++++++++
Đôi lời của tác giả: Vẫn còn bệnh, uống thuốc rồi thật buồn ngủ. Để tránh việc ngủ quên không đăng chương mới cho mọi người ta đành đăng sớm một chút rồi.