[Đấu La Đại Lục] Hắc Hóa Nữ Chủ

Chương 53

Sau đó ở trận đấu vòng 8 đội, học viện Sử Lai Khắc may mắn rút thăm được đội yếu nhất trong 8 đội kia, mà đội đó lại trùng hợp là người quen cũ. Học viện ấy không ai khác chính là học viện Chính Thiên.

Kết quả cuối cùng thế nào không cần nói cũng biết. Trận đấu diễn ra nhanh chóng gọn gàng, học viện Sử Lai Khắc vào tiếp vòng bán kết còn học viện Chính Thiên thì dọn đồ về nhà. Cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái lần này có thể nói đã gần đến hồi kết.

Đến ngày phải đấu trận bán kết, tất cả vào phòng họp. Vương Ngôn dĩ nhiên là người đến đầu tiên, hắn đã sớm có mặt trong phòng họp chờ mọi người. Khi thấy cả nhóm đã đến đông đủ hắn liền trầm giọng nói:

"Được rồi, chúng ta bắt đầu họp. Hiện giờ đã biết rõ bốn đội vào vòng bán kết. Chúng ta dĩ nhiên vẫn là đội thi đấu đầu tiên.

Sau khi kết thúc vòng bán kết chúng ta sẽ có ba ngày nghỉ ngơi chỉnh đốn, sau đó mới bắt đầu trận chung kết."

"Vương lão sư, đối thủ vòng bán kết của chúng ta là ai thế?" Tiêu Tiêu tò mò hỏi. Vương Ngôn đáp:

"Hiện giờ vẫn chưa biết. Vì để công bằng, ngày mai bốn đội cùng lúc rút thăm quyết định đối thủ. Còn chúng ta vì là đội quán quân cuộc thi lần trước nên lần này dĩ nhiên vẫn phải thi đấu đầu tiên.

Cho nên, trận đấu này chúng ta không có cơ hội để chuẩn bị. Chúng ta chỉ có thể tính hết mọi trường hợp. Đây là điểm bất lợi nhưng đồng thời cũng là ưu thế cho chúng ta, vì đối thủ của chúng ta cũng sẽ gặp tình huống tương tự.

Bốn đội ở vòng Bán kết này lần lượt là học viện Sử Lai Khắc chúng ta, học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, học viện Tinh La Quốc Gia của đế quốc Tinh La, cuối cùng là học viện Đế Áo của đế quốc Thiên Hồn.

Có thể nói, ba học viện kia đều là những đối thủ cực mạnh. Và lần này, đối thủ mạnh nhất của chúng ta vẫn là học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư.

Theo tình huống này, dù vòng bán kết chúng ta may mắn không đυ.ng phải bọn họ thì vào Chung Kết cũng không tránh thoát. Cho nên, chiến thuật khi đấu với bọn họ nhất định phải được chuẩn bị cẩn thận.

Bây giờ ta sẽ giảng giải sơ lược tình huống của ba đội kia. Sau đó bắt đầu thảo luận chiến thuật. Trong ba đội kia, dĩ nhiên mạnh nhất là học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư.

Đội trưởng của bọn họ là Mã Như Long đến nay vẫn chưa từng ra thi đấu, mà hắn là một cường giả bậc Hồn Đế. Cũng là Hồn Đế duy nhất của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư.

Trước mắt, học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư đến tham dự cuộc thi này bao gồm hai đội chính thức và dự bị. Mà trong đó, có ba người chưa từng ra thi đấu là đội trưởng đội chính thức Mã Như Long, đội trưởng đội dự bị Tiếu Hồng Trần và Mộng Hồng trần.

Những thành viên đã ra thi đấu của đội chính thức đều là cấp bậc Hồn Vương. Có điều, Hồn Vương trên cấp 55 chỉ có hai người.

Hơn nữa, theo những gì ta quan sát thì bọn họ chỉ là những Hồn Đạo Sư có Võ Hồn bình thường. Sức chiến đấu của bọn họ chủ yếu dựa vào Hồn Đạo Khí.

Mà năm tên đội dự bị được ra thi đấu là hai Hồn Tông và ba Hồn Tôn. Ba Hồn Tôn đó đều có cấp bậc trên 35. Có điều, nếu bọn họ gặp phải chúng ta thì năm đứa nhóc kia không có cơ hội ra thi đấu đâu.

Học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư sở dĩ trở thành đối thủ mạnh nhất của chúng ta chẳng qua vì bọn chúng bồi dưỡng được những đệ tử khá mạnh tu vi cao, và quan trọng hơn, Hồn Đạo Khí bọn họ sử dụng cực kỳ phong phú.

Ta đoán chắc bọn họ còn ẩn giấu rất nhiều Hồn Đạo Khí chưa sử dụng đợi đối phó với chúng ta. Các cuộc thi lần trước đều là như vậy, mà mấy chục năm gần đây, đế quốc Nhật Nguyệt càng lúc càng phát triển.

Hồn Đạo Khí không ngừng đổi mới, nên bọn họ càng lúc càng khó đối phó. Bởi vậy, chiến thuật của chúng ta khi gặp bọn họ là tùy cơ ứng biến.

Trận đoàn chiến, chắc chắn chúng ta sẽ bị số lượng Hồn Đạo Khí của bọn họ áp đảo. Nhưng nếu một đấu một hoặc phương thức 2-2-3 chỉ xuất hiện ở vòng chung kết thì chúng ta không thiệt thòi lắm, ít nhất vẫn còn cơ hội liều mạng.

Ngoài học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, học viện Đế Áo của đế quốc Thiên Hồn cũng là kình địch của chúng ta.

Trong cuộc thi này, chỉ có ba học viện có đệ tử đạt bậc Hồn Đế là học viện Sử Lai Khắc chúng ta, học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư và học viện Đế Áo.

Học viện Đế Áo chính là học viện Hoàng Gia của đế quốc Thiên Hồn. Tất cả thành viên của hoàng thất đều vào đó học tập.

Lần này đội hình thi đấu của bọn họ mạnh nhất từ trước đến nay, vẫn là một Hồn Đế và sáu Hồn Vương. Có điều, bọn họ lấy tu luyện Hồn Sư là chính và Hồn Đạo Sư phụ trợ.

Bảy thành viên đội chính thức, có hai Hồn Vương là Hồn Đạo Sư. Có điều, theo quan sát của ta, trình độ của bọn họ tối đa chỉ là Hồn Đạo Sư cấp bốn.

Còn đối thủ cuối cùng, là học viện Tinh La của đế quốc Tinh La. Nói một cách tương đối, trong ba học viện này, học viện Tinh La có vẻ có thực lực yếu nhất nhưng không hẳn là dễ đối phó. Vì chúng ta đang ở đế quốc Tinh La, là sân nhà của bọn họ.

Với lại, mặc dù đội của bọn họ không có Hồn Đế nhưng tổng thể thực lực cũng không hề yếu, cả đội có đến sáu Hồn Vương. Bọn họ một đường chiến thắng đến đây ít ra thuận lợi hơn chúng ta rất nhiều."

"Vương lão sư, ta muốn có một cơ hội ra trận trong vòng bán kết này hoặc cao hơn nữa là chung kết." Nhạc Miên Linh xen vào.

"Miên Linh, ngươi biết bọn họ đều là Hồn Vương trở lên. Ngươi đấu không lại." Vương Ngôn khó xử nói.

"Nếu bọn họ trúng Hồn Kỹ thứ ba của ta thì chẳng phải sẽ bị phế sao?" Nhạc Miên Linh không khỏi cười lạnh.

"Hồn Kỹ thứ ba của ngươi? Ta nhớ trước đây ngươi chưa từng dùng lần nào."

"Phải! Tác dụng của nó là…nên ta định để lại dùng sau." Nhạc Miên Linh xoa xoa mũi, ngượng ngùng cười.

"Cái gì?!! Tác dụng của nó… Ngươi có thể dùng nó lên bất cứ ai?" Lăng Lạc Thần cùng những người khác không khỏi sửng sốt.

"Ta chỉ có thể sử dụng với người hơn ta không quá 15 cấp, nếu vượt quá mức thì ta duy trì chưa đến 5 phút đã bị phá giải."

"Bấy nhiêu đó là đủ rồi! Một Hồn Kỹ ngàn năm lại có thể ảnh hưởng cả với Hồn Vương, ngươi giờ là một con bài chủ chốt rồi." Vương Ngôn vui mừng nói, hắn phải nhanh báo với Huyền Lão mới được.

Lần họp này mất đến chừng ba canh giờ mới xong. Từ bữa cơm trưa đến tận cơm chiều, từ mặt trời trên đỉnh đầu hạ dần xuống kết thúc.

Dĩ nhiên lúc này không riêng học viện Sử Lai Khắc căn thẳng mà ba học viện còn lại cũng thế. Trận chiến quyết định thắng bại đã gần trong gang tấc, đây là trận đấu giành vinh quang cho học viện đồng thời cũng là trận chiến quan trọng nhất.

Đừng quên, bất kể đội ngũ nào, nếu cuộc thi đạt được thành tích cao đều nhận được rất nhiều ưu đãi. Nếu có cơ hội vào đảm nhận chức vụ ở một quốc gia thậm chí còn được phong hào quý tộc.

Sự vinh quang này sẽ đi theo bọn họ cả đời. Có thể nói, cuộc thi Đấu Hồn Đại Tại còn là một cơ hội cho các đệ tử bước lên con đường tương lai tươi sáng và đồng thời cũng là một nơi để các thế lực và các quốc gia chọn lựa nhân tài.

Nếu không phải địa vị của học viện Sử Lai Khắc quá cao, e là lúc này các thế lực, gia tộc thậm chí là tông môn đã đến gõ cửa bọn họ mượn sức những nhân tài này.

Ra khỏi phòng họp, Tương Âm không khỏi ngáp một cái. Nàng kéo lại Nhạc Miên Linh rồi nói nhỏ:

"Ngươi muốn đấu thật? Lần này chưa có cách giải quyết Võ Hồn Tinh Quan của vị công chúa kia đây."

"Tiểu Âm mà cũng biết lo lắng à? Nếu có vấn đề thì ngươi chỉ cần…" Nhạc Miên Linh khẽ cười.

"Như vậy quá nguy hiểm!" Tương Âm nhíu mày.

"Hừ! Ta không tin ngươi không có cách!" Nhạc Miên Linh hừ lạnh một tiếng rồi quay lưng bỏ đi. Tương Âm bối rối cùng Đường Vũ Đồng trở về.

******************************

Sáng sớm, rửa mặt, ăn sáng, ra trận, vào Bán Kết!

Học viện Sử Lai Khắc mặc đồng phục màu lục bước vào Quảng Trường Tinh La trong tiếng reo hò cổ vũ của hầu hết các vị khán giả. Cuộc thi sau một tháng, từ ban đầu trên 100 đội đến nay chỉ còn lại bốn thôi.

Đối với bốn đội vào bán kết, mỗi đội nhiều nhất chỉ phải đấu hai trận nữa nhưng đồng thời cũng là những thời khắc quyết chiến cam go nhất. Khu vực nghỉ ngơi đã được sửa chữa thành bốn khu vực thật lớn, mỗi đội ngồi ở một khu vực trên một hướng khác nhau.

Khi còn khoảng nửa canh giờ nữa là bắt đầu thi đấu thì cả bốn đội cũng có mặt đầy đủ trên Quảng Trường. Bốn đội nếu ngẫu nhiên nhìn thấy đối thủ thì đều tỏa ra bừng bừng chiến ý.

Trong khu vực chiến đấu, vì còn quá ít người nên không thấy vẻ hồi hộp căng thẳng như mấy lần trước mà thậm chí còn có chút vắng vẻ tiêu điều. Mặt trời càng lúc càng lên cao, theo quan sát thì thời tiết hôm nay ở thành Tinh La khá tốt, ánh mặt trời chiếu sáng khắp nơi.

Ngày đầu tiên của vòng Bán Kết, Đoàn Chiến. Hôm nay có chút bất ngờ là khoảng chừng 10 phút nữa đến giờ bắt đầu rút thăm thì cánh cửa Hoàng Thành màu đỏ to lớn bỗng hé mở. Sau đó, Hoàng Đế Tinh La cùng một toán quân lính cùng tiến về phía sàn đấu.

"Vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."

Tất cả binh lính đang làm nhiệm vụ duy trì trật tự đều đồng loạt giơ cao vũ khí hô to. Dân chúng lúc này cũng đã thấy Hoàng Đế xuất hiện, tất cả đồng thời hô to vạn tuế. Bốn học viện còn lại cũng ào ào đứng dậy.

108 Hồn Sư có nhiệm vụ củng cố bức màn phòng ngự, khi thấy Hoàng Đế đến cũng cung kính khom người hành lễ. Quan trọng là chỉ khom người chứ không quỳ xuống.

Vì theo luật của đế quốc Tinh La, phàm là Hồn Sư từ bốn Hồn Hoàn trở lên sẽ không cần quỳ. Hoàng Đế được bốn cường giả Phong Hào Đấu La bảo vệ bước đến cạnh sàn đấu, cười nói:

"Bình thân."

"Vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế."

Hoàng đế Tinh La cũng không ngăn cấm khán giả reo hò, hắn chỉ bình thản nhìn các bách tính bình dân. Một lúc sau mọi người cũng dần trật tự, hắn mới mỉm cười nói tiếp:

"Cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện Cao Cấp được tổ chức mỗi 5 năm một lần là một sự kiện vô cùng trọng đại. Cuộc thi lần này được tổ chức tại đế quốc Tinh La, trẫm hết sức cảm ơn các học viện đã nhọc lòng đến đây tham gia cuộc thi này.

Và càng cám ơn tất cả đệ tử đã hết mình thi đấu với những trận đấu vô cùng đặc sắc và gay cấn. Đồng thời qua đó cũng cho chúng ta thấy, mỗi 5 năm, các Hồn Sư và Hồn Đạo Sư đã có những thay đổi gì.

Hôm nay, trước khi bắt đầu vòng Bán Kết, cũng như trước khi để cuộc thi lần này đi đến hồi kết. Trẫm quyết định tự mình chủ trì lần rút thăm Bán Kết này.

Hi vọng học viện Sử Lai Khắc, học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, học viện Đế Áo và học viện Tinh La sẽ mang đến cho chúng ta nhiều trận đầu kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn nữa.

Trẫm biết mọi người nóng lòng được xem thi đấu, trẫm cũng vậy, chúng ta sẽ bắt đầu ngay bây giờ. Trẫm cùng các con dân của mình, chúc đế quốc Tinh La mãi mãi phồn vinh."

Từng lời nói của vị hoàng đế Tinh La đều rất chân thật, không chút dài dòng. Lời vừa dứt, dân chúng bên dưới lại hô to vạn tuế.

Ông lão bên phải vị Hoàng Đế khẽ bước ra hai bước, nhìn về phía khu vực nghỉ ngơi, trầm giọng nói:

"Mời bốn đội trưởng của bốn học viện lên sàn đấu rút thăm."

Một cỗ hơi thở mạnh mẽ bỗng toát ra từ người ông lão ấy, khiến mọi người trên Quảng Trường đều cảm thấy đột nhiên bầu trời tối sầm lại. Hoàng đế Tinh La mỉm cười nói:

"Vì để các trận đấu ở vòng Bán Kết này đều tuyệt đối an toàn, trẫm quyết định, các trận đấu kế tiếp đều do hộ quốc đấu la của đế quốc Tinh La làm trọng tài. Lần rút thăm đầu tiên sẽ do tiền bối Hoàng Tân Tự chủ trì, phong hào của Hoàng tiền bối là Thiên Sát."

Các vị khán giả bên dưới nghe Hoàng Đế giới thiệu xong chỉ hoan hô bình thường. Còn các đội ngũ bên dưới đều lắp bắp kinh ngạc. Vương Ngôn nói:

"Thiên Sát Đấu La Hoàng Tân Tự, không ngờ lại là ông ta. Ta còn tưởng ông ta chết rồi. Không ngờ là đầu phục vào đế quốc Tinh La."

Mã Tiểu Đào chậm rãi bước lên sàn đấu, ba đội trưởng của học viện kia cũng bước lên. Học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư là Mã Như Long, học viện Đế Áo là một thanh niên cao to, trông rất trầm tĩnh, còn phía đế quốc Tinh La lại là một cô gái. Cô gái này nhóm học viện Sử Lai Khắc đã từng gặp qua ở phòng đấu giá Tinh La, công chúa Cửu Cửu.

Đồng phục của học viện Tinh La có màu vàng nhạt. Công chúa Cửu Cửu vừa thay trang phục thì khí chất liền biến đổi, cả người đầy vẻ anh hùng khí khái.

Mái tóc vàng thật dài được buộc thành đuôi ngựa. Nụ cười xinh đẹp, bộ trang phục vừa với dáng người, mọi thứ đều rất hài hòa.

Dưới cái nhìn chăm chú của bốn vị Phong Hào Đấu La, bốn đội trưởng của bốn học viện từ từ tiến gần trước mặt vị Hoàng Đế. Hoàng đế Tinh La mỉm cười nói:

"Hôm nay ta rất vui vì được gặp nhiều nhân tài đến mức này. Trận đầu này ta hi vọng mọi người thi đấu với tinh thần giao lưu hữu nghị.

Lát nữa ta sẽ tung bốn quả cầu có đánh số lên không trung, các ngươi sẽ đồng thời tóm lấy, chuẩn bị xong chưa?"

Mã Tiểu Đào híp mắt nhìn thoáng qua công chúa Cửu Cửu nói:

"Xong."

Công chúa Cửu Cửu mỉm cười gật đầu, Mã Như Long và vị đội trưởng của học viện Đế Áo cũng đồng thời gật đầu.

"Bắt đầu."

Hoàng Đế Tinh La khẽ nhéo mắt, sau đó thoáng cái, không biết hắn đã làm gì mà bốn quả cầu đều đã bay vọt lên không trung. Mã Tiểu Đào đã sớm chuẩn bị xong xuôi, nàng vừa thấy hoàng đế Tinh La ra tay liền nhảy vọt lên.

Trong khoảng cách ngắn thế này, nếu phóng thích Võ Hồn hay sử dụng Hồn Kỹ chẳng những không giúp ích được gì mà còn giảm tốc độ thêm. Bất kể là nàng hay Mã Như Long và vị đội trưởng học viện Đế Áo đều có quyết định giống nhau, bay lên cướp lấy.

Chỉ có công chúa Cửu Cửu là ngoại lệ, nàng im lặng mỉm cười đừng nhìn như chuyện kia không có liên quan đến mình. Mã Tiểu Đào vừa nhảy lên liền tóm được một quả cầu rồi tiếp đất.

Sau đó, hai người còn lại mới song song tiếp đất. Mà quả cầu cuối cùng dĩ nhiên từ từ rơi vào tay công chúa Cửu Cửu.

Cửu Cửu mỉm cười, tay cầm quả cầu xem xét rồi lên tiếng. Mặc dù nàng là người lấy được quả cầu cuối cùng nhưng lại là người đầu tiên báo kết quả.

"Ta là số 1."

Mã Như Long trầm giọng nói:

"Số 2."

Mã Tiểu Đào nhìn chằm chằm vào công chúa Cửu Cửu nói:

"Số 1."

Lúc này, đội trưởng học viện Đế Áo không cần báo kết quả nữa. Hai đội cùng rút được số 1 sẽ giao đấu trận đầu tiên là học viện Sử Lai Khắc và học viện Tinh La, trận còn lại dĩ nhiên là học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư và học viện Đế Áo.

Hoàng đế Tinh La tiến đến kiểm tra kết quả rồi lớn tiếng công bố. Khi các khán giả bên dưới nghe thấy học viện Tinh La gặp phải học viện Sử Lai Khắc liền ồ ồ hoan hô.

Quy tắc vòng Bán Kết có chút thay đổi so với hai vòng trước, trong lần này, hai đội thi đấu Đoàn Chiến xong sẽ đến thi đấu cá nhân. Nếu thắng cả hai trận ấy mới xem như thật sự chiến thắng.

Còn không, sẽ phải đấu tiếp một trận 2-2-3. Nói cách khác, ưu đãi khi chiến thắng Đoàn Chiến lúc này không còn ý nghĩa nào nữa. Hoàng đế Tinh La mỉm cười nói:

"Hi vọng bốn học viện lát nữa thi đấu đều có thể bộc lộ ra hết thực lực của mình. Hôm nay đoàn chiến trận đầu tiên là trận đấu giữa học viện Sử Lai Khắc và học viện Tinh La.

Trận thứ hai là giữa học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư và học viện Đế Áo."

Khi Mã Tiểu Đào bước về khu vực nghỉ ngơi, người đầu tiên bước ra chào đón nàng là Vương Ngôn.

"Tiểu Đào, có thăm dò vị công chúa kia được chút gì không?"

Mã Tiểu Đào lắc đầu nói:

"Không thể nhìn thấu, người này đúng là không đơn giản. Ban đầu ta còn định thông qua rút thăm mà thăm dò thực lực và tu vi của cô ta.

Nào ngờ cô ta không những không động thủ mà còn không thấy chút dao động Hồn Lực nào. Tương Âm, ngươi biết gì sao?"

Mã Tiểu Đào quay sang Tương Âm. Nàng có cảm giác Tương Âm biết rất nhiều nhưng không nói.

"Võ Hồn Tinh Quan." Tương Âm bất đắc dĩ nói.

Mã Tiểu Đào suy nghĩ một chút lập tức hiểu ra. Sắc mặt nàng vô cùng khó coi. Vương Ngôn thở dài nói:

"Được rồi, bình tĩnh! Ta sẽ đọc danh sách những người ra thi đấu trận này. Đó là—"