Sáng hôm sau, trời trong xanh, nắng chói chang. Hôm nay thành Tinh La vô cùng thoáng đãng.
Sau khi ăn xong, từ cửa sổ nhìn ra đã có thể thấy rất đông khán giả đã có mặt ở Quảng Trường Tinh La. Từng tiếng ồn ào, bàn tán sôi nổi của họ ngay cả ở tửu điếm cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
Vòng 16 đội này mỗi ngày đấu bốn trận, tổng cộng đấu hết bốn ngày. Mà học viện Sử Lai Khắc vốn là quán quân của cuộc thi lần trước nên vòng đấu này dĩ nhiên vẫn là người mở màn.
Đối thủ của bọn họ như đã nói từ trước, chính là học viện Đấu Linh có năm tuyển thủ bậc Hồn Vương vô cùng mạnh mẽ.
Họ cùng nhau rời khỏi tửu điếm, có điều hôm nay trùng hợp thế nào khi bọn họ chuẩn bị đi lại chạm mặt học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư.
Người dẫn đội của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư là Mã lão và một ông lão nữa, hai người mỉm cười gật đầu chào vương Ngôn. Vương Ngôn cũng tươi cười hoàn lễ nhưng những đệ tử của hai học viện lại không hòa thuận được như vậy.
Tương Âm nhìn phía học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư khẽ nhíu mày. Chuyện gì thế này?
Tuy nhiên nàng chưa nghĩ kỹ thì Nhạc Miên Linh đã nhanh tay nhanh chân kéo nàng đi. Lúc này cục diện có chút kỳ lạ, mấy người học viện Sử Lai Khắc đi trước, phía sau là người của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư. Cả hai nối đuôi nhau đến Quảng Trường Tinh La.
Không biết có phải hôm nay đế quốc Tinh La đặc biệt cho nhiều người vào hay không mà bên dưới có rất đông khán giả. Người chen người, nhìn đâu cũng là người. Tương Âm không khỏi nhăn mặt, nếu bị chen như vậy thì oxy sẽ thiếu trầm trọng.
Hôm nay khu vực nghỉ ngơi có vẻ vắng hơn bình thường. Vì đa số các đội đến dự thi đều đã bị loại. Hiện giờ 16 đội còn lại chính là đại biểu của 16 học viện mạnh nhất trên đại lục.
Hôm nay đấu bốn trận, mai đấu bốn trận, hai ngày kế tiếp nữa là các trận đấu cá nhân. Sau bốn ngày thì kết thúc vòng đấu 16 đội. Mỗi đội sau khi thi đấu xong đều có một ngày để nghỉ ngơi tịnh dưỡng.
Bốn trận đấu hôm nay cùng lúc có cả học viện Sử Lai Khắc lẫn học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư. Có điều trận đấu của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư là buổi chiều.
Vốn buổi sáng bọn họ có thể không cần phải đến nhưng bọn họ vẫn xuất hiện dĩ nhiên vì trận đấu của học viện Sử Lai Khắc rồi. Bọn họ muốn nhìn xem khi học viện Sử Lai Khắc đấu với học viện Đấu Linh có năm Hồn Vương sẽ bộc phát ra thực lực thế nào đây.
Thời gian từ từ trôi qua, các khán giả bên dưới càng lúc càng hưng phấn và kích động. Đây là đấu loại, hơn nữa 16 đội sắp thi đấu còn là những đội mạnh nhất, cho nên ở vòng đấu này bất cứ đội nào cũng sẽ dốc hết toàn lực.
Trận đấu càng gay cấn thì càng có nhiều màn hấp dẫn cho bọn họ xem, làm sao bọn họ không phấn khích cho được? Sở dĩ hôm nay Quảng Trường Tinh La lại đông như vậy cũng vì những người không có được vé xem đều cố gắng chạy chọt đủ đường để len lỏi vào được.
Nhất là sáng hôm nay, người ra thi đấu đầu tiên là học viện Sử Lai Khắc, đối thủ của bọn họ còn là đội đứng thứ tư ở cuộc thi trước. Mức độ hấp dẫn lại càng tăng cao.
"Vòng đấu 16 đội, trận đầu tiên, học viện Sử Lai Khắc đấu học viện Hoàng Gia Đấu Linh. Mời hai đội tiến vào khu vực chờ chiến chuẩn bị thi đấu."
Vị trọng tài trên sàn đấu vừa lên tiếng liền khiến mọi người hoan hô không dứt, bầu không khí vốn vô cùng phấn khích nay lại càng dữ dội hơn. Lúc này có lẽ khổ cực nhất là những binh sĩ đang phải cố sức duy trì trật tự kia.
Hoàng đế Tinh La cứ như hôm qua không có xảy ra chuyện gì. Sáng nay hắn vẫn xuất hiện đúng giờ trên tường thành, chỉ cần trận đấu có học viện Sử Lai Khắc tham gia, hắn tuyệt đối có mặt.
Bên phía học viện Sử Lai Khắc, Vương Ngôn dẫn đầu cả đội bao gồm bảy người Mã Tiểu Đào, Đới Thược Hành, Lăng Lạc Thần, Từ Tam Thạch, Đường Nhã, Đường Vũ Đồng và Tương Âm tiến vào khu vực chờ chiến.
"Hai đội bước lên sàn đấu." Giọng nói của trọng tài lại vang lên.
Mã Tiểu Đào là người đứng lên đầu tiên. Nàng sải bước dẫn đầu, kế đến là Đới Thược Hành, Lăng Lạc Thần, Từ Tam Thạch, Đường Nhã, Đường Vũ Đồng và Tương Âm.
Bảy người nối đuôi nhau lên sàn đấu. Bên phía học viện Đấu Linh cũng tương tự. Đội hình của bọn họ là năm nam hai nữ.
Hôm nay vẫn đấu đoàn chiến nhưng người của học viện Sử Lai Khắc đều biết trận chiến hôm nay hoàn toàn khác với các trận chiến vừa qua.
Mã Tiểu Đào và Đới Thược Hành đứng đầu. Còn bên phía học viện Đấu Linh đối thủ của bọn họ dẫn đầu là một thanh niên trạc tuổi Đới Thược Hành.
Người này có khung xương khá to nhưng lại gầy còm. Hai má còn có vẻ khô quắt nhưng đôi mắt sáng ngời rất có thần. Hắn tiến lên vài bước đến cạnh trọng tài rồi nhìn về phía học viện Sử Lai Khắc nói:
"Thật vinh dự và may mắn khi có thể giao thủ với học viện Sử Lai Khắc. Xin chỉ giáo."
Bên phía học viện Sử Lai Khắc, người tiến lên ngược lại không phải Mã Tiểu Đào, mà là Đới Thược Hành, hắn lạnh lùng cười nói:
"Nếu ta nhớ không lầm, ngươi là Cô Trúc Kiếm, đúng không?"
Cô Trúc Kiếm hơi sững người, nói:
"Các hạ biết tên ta? Hình như trong cuộc thi trước chúng ta đã từng gặp nhau rồi."
"Ta là Đới Thược Hành." Đới Thược Hành bình thản nói.
Hắn không tin đối phương không nhớ. Lần trước hắn đến đây với thân phận là đội trưởng đội dự bị, dĩ nhiên là đối tượng bị nhiều người nghiên cứu. Gương mặt khô quắt của Cô Trúc Kiếm liền mất vẻ tươi cười.
"Hi vọng qua trận đấu này có thể học được ít kinh nghiệm từ học viện Sử Lai Khắc."
"Nhất định sẽ được như ước nguyện." Đới Thược Hành lạnh lùng nói.
Ánh mắt Cô Trúc Kiếm thoáng trở nên lạnh lùng nhưng vẫn tươi cười không phản bác gì. Những người của học viện Đấu Linh đứng phía sau hắn đều vô cùng tự tin. Cứ như bọn họ đã nắm chắc phần thắng vậy.
Tương Âm khẽ cười một tiếng, tâm trạng không tốt vẫn còn đấy. E là trận đấu hôm nay không lâu sẽ kết thúc rồi.
"Hai đội lùi về sau, chuẩn bị bắt đầu."
Trọng tài hôm nay là một người chừng 60 tuổi nhưng so với những vị trọng tài trước có vẻ mạnh mẽ hơn nhiều, hiển nhiên tu vi cũng cao hơn. Hắn đứng chắn ở giữa khiến hai đội có cảm giác như có một vách tường ngăn cách.
Tương Âm cố nhớ lại thông tin về bảy người của học viện Đấu Linh. Đội trưởng của bọn họ cũng là người vừa lên tiếng, Cô Trúc Kiếm. Võ Hồn Tử Hoàng Trúc, Chiến Hồn Vương hệ Cường Công cấp 57.
Đội phó là người đang đứng bên cạnh Cô Trúc Kiếm, tướng mạo vô cùng khôi ngô nhưng dáng người khá cường tráng. Hắn là Khiên Nguyên, Võ Hồn là một dạng Thú Võ Hồn khá hiếm thấy, Khủng Trảo Hùng. Chiến Hồn Vương hệ Cường Công cấp 53.
Thành viên trung tâm còn lại của đội Đấu Linh là gã thanh niên dáng người nhỏ gầy, hắn là Tiểu Phong, phong của phong tử (điên khùng). Võ Hồn có thuộc tính tinh thần gọi là Mê Chi Châu. Hắn là một trong năm Hồn Vương, cấp 54.
Ngoài ba người bọn họ giữ vị trí trung tâm, hai Hồn Vương còn lại trong đội bọn họ lần lượt theo thứ tự là Xích Hằng Ngữ, Chiến Hồn Vương hệ Phòng Ngự cấp 52 và Hàm Linh Nghi, Chiến Hồn Vương hệ Mẫn Công cấp 51. Hàm Linh Nghi là một trong hai thành viên nữ của đội bọn họ.
Hai thành viên cuối cùng là hai Hồn Tông Đường Nữu Nữu hệ Phụ Trợ và Thanh Phong hệ Khống Chế.
Trong khi hai bên lùi về sau, trận hình cũng dần dần được triển khai.
Bên phía học viện Sử Lai Khắc, đứng đầu dĩ nhiên là Mã Tiểu Đào và Đới Thược Hành.
Phía sau bọn họ bắt đầu trải dài sang hai bên là Tương Âm và Từ Tam Thạch, cả bốn người tạo thành một hình vòng cung. Ngay giữa phía sau hình vòng cung đó là chủ khống Lăng Lạc Thần. Phía sau Lăng Lạc Thần là Đường Nhã và Đường Vũ Đồng.
Bên kia, trận hình của học viện Đấu Linh cũng dần triển khai. Nhưng khiến mọi người kinh ngạc chính là người đứng đầu bên phía bọn họ không phải là đội trưởng Cô Trúc Kiếm, lúc này hắn đã lui vào đứng ở vị trí trung tâm rồi.
Người đứng đầu theo thứ tự là Chiến Hồn Vương hệ Cường Công Khiên Nguyên và Chiến Hồn Vương hệ Phòng Ngự Xích Hằng Ngữ.
Chiến Hồn Vương hệ Mẫn Công, Hàm Linh Nhi thì nấp sau lưng bọn họ với khoảng cách rất gần. Đồng thời hai gã hệ Khống Chế lại đứng ở hai bên bảo vệ Cô Trúc Kiếm ở vị trí trung tâm và Khí Hồn Sư hệ Phụ Trợ Đường Nữu Nữu.
Trọng tài thấy hai đội đã về đúng vị trí liền vội vàng đưa tay ra trước hô lớn:
"Trận đấu bắt đầu." Lời còn chưa dứt, vị trọng tài ấy đã vội thuấn di rời khỏi sàn đầu, như kiểu sợ Lăng Lạc Thần giống như lần trước bất thình lình sử dụng kỹ năng đóng băng vậy.
Hồn Sư của hai đội nhanh chóng phóng thích ra Võ Hồn của mình. Lăng Lạc Thần không giống như trận đấu trước, chỉ triệu hoán ra Băng Trượng của mình thôi.
"Tiểu Âm, hỗ trợ cho bọn ta!" Mã Tiểu Đào và Lăng Lạc Thần đồng loạt nói.
Tương Âm gật đầu, Hồn Hoàn thứ nhất sáng lên. Hồn Kỹ được phát động khiến sàn đấu bị chia ra thành hai vùng nóng và lạnh.
So với trước đây thì hiện tại Hồn Kỹ này đã biểu hiện ra sự khủng khϊếp vốn có. Độ nóng của nửa sân kia đã khiến sàn đấu có dấu hiệu bị nóng chảy, trong khi phần còn lại bị đóng băng và xuất hiện tuyết rơi.
Mã Tiểu Đào ở phía trước không như trong cốt truyện hấp tấp, nàng chỉ khởi lên một ngọn lửa không tính lớn nhưng nhìn màu sắc cũng đủ chứng minh độ tinh khiết của nó. Hiện nay nàng không phải Tà Hỏa Hắc Phượng Hoàng mà là Phượng Hoàng thật sự mang Cực Hạn Chi Hỏa.
Sáu cái Hồn Hoàn đã sớm bị lửa bao vây, hiện giờ cấp bậc của nàng là một bí ẩn. Đới Thược Hành gầm nhẹ một tiếng, Bạch Hổ Phụ Thể, cả người nháy mắt tăng trưởng mạnh mẽ.
Hai Hồn Đế của đội chính thức từ học viện Sử Lai Khắc rốt cuộc cũng đã xuất hiện trên sàn đấu của cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái. So với sự bình tĩnh ung dung của học viện Sử Lai Khắc thì bên phía học viện Đấu Linh lại như chạy giặc.
Bảy người phóng xuất Võ Hồn xong đã có ba người thi triển Hồn Kỹ. Đừng quên lúc này hai bên cách nhau gần cả một sàn đấu, khoảng cách này ít nhất chừng trăm mét. Có rất ít kỹ năng có thể công kích xuyên qua khoảng cách này, dù có thể đi chăng nữa thì uy lực cũng không cao.
Chiến Hồn Sư hệ Phong Ngự bên phía học viện Đấu Linh là Xích Hằng Ngữ phóng ra Võ Hồn Kim Cương Thuẫn thật lớn. Nếu chỉ so vẻ bề ngoài, tấm chắn này dĩ nhiên nổi bật hơn hẳn Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn của Từ Tam Thạch.
Tấm chắn thật lớn này phía trên có hình chữ nhật, phía dưới là hình tam giác. Nó dài hơn 2 thước rộng cỡ một thước năm. Mặc dù dáng người Xích Hằng Ngữ khá cường tráng vậy mà khi sử dụng tấm chắn này cũng phải điều chỉnh cho nó hơi đứng nghiêng mới có thể sử dụng được.
Kim Cương Thuẫn vừa xuất hiện, Xích Hằng Ngữ lập tức cắm nó xuống mặt đất. Hồn Hoàn thứ năm trên người hắn lóe sáng, từng tia sáng màu tím không ngừng tỏa ra xung quanh.
Sau đó tấm chắn bắt đầu tăng lên theo cấp số nhân, 1 lên 2, 2 lên 4, 4 lên 8… Tích tắc sau đó hàng loạt tấm chắn xuất hiện tạo thành một dãy tường che phủ lấy mọi thứ.
Mỗi mặt Kim Cương Thuẫn đều phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt, tạo nên cảm giác kiên cố còn muốn hơn cả Thuẫn Tường của Từ Tam Thạch. Đây là Hồn Kỹ thứ năm của Xích Hằng Ngữ, Kim Cương Bích Lũy.
Đồng thời sử dụng kỹ năng không chỉ có hắn mà còn cả vị Hồn Tông hệ Khống Chế Thanh Phong và Đường Nữu Nữu hệ Phụ Trợ. Đường Nữu Nữu có dáng người nhỏ xinh, thoáng cái, đôi tai của nàng đã được phủ một lớp lông vô cùng đáng yêu, dáng người cũng mũm mĩm xinh xắn vô cùng.
Hồn Hoàn thứ ba trên người nàng lóe sáng, Võ Hồn của nàng là Hoán Hùng, là Võ Hồn thuần phụ trợ. Lúc này kỹ năng của nàng là dùng Hồn Lực của mình tăng phúc cho các Hồn Kỹ của đồng đội.
Còn tăng trưởng được bao nhiêu phải tùy vào sự chênh lệch tu vi của người được tăng phúc. Sự chênh lệch càng thấp thì tỷ lệ tăng phúc càng cao.
Hồn Hoàn thứ tư trên người Thanh Phong cũng lóe sáng, một quầng sáng màu vàng từ dưới chân hắn lan rộng ra ngoài. Cả sàn đấu rung động kịch liệt, nương theo cơn địa chấn là những tiếng nổ ầm ầm thật lớn, mặt đất như hóa thành từng cơn sóng lao thẳng về phía bảy người học viện Sử Lai Khắc.
Không những thế, nó còn trợ giúp cho thành lũy mà Xích Hằng Ngữ vừa tạo thành từ Kim Cương Thuẫn khiến nó càng thêm kiên cố hệt như tường đồng vách sắt. Ngay khi đối phương bày ra thế phòng ngự, Mã Tiểu Đào đã quát lớn:
"Hành động."
Tương Âm dẫm một bước lên sàn đấu sau đó cả người bỗng biến mất. Kỹ năng từ Hồn Cốt mà Băng Vụ Phong Lang cho nàng hơn cả việc tăng tốc độ, nó là Thuấn Di. Không phải quá hiếm thấy nhưng cần thiết với Tương Âm lúc này.
Chớp mắt Tương Âm đã đến bên cạnh Xích Hằng Ngữ, một đạo cuồng phong ập đến. Xích Hằng Ngữ may mắn cảm nhận được mà tránh né ra.
Chỗ Xích Hằng Ngữ vừa đứng bị đánh tan nát. Đồng thời Hồn Kỹ của hắn cũng vì thế mà nhất thời biến mất. Bên phía Sử Lai Khắc, năm người còn lại di chuyển ra ngoài tạo thành một vòng tròn vây lấy Từ Tam Thạch, sau đó Hồn Hoàn thứ tư trên người hắn lóe sáng.
Huyền Minh Trí Hoán của Từ Tam Thạch được sử dụng. Kết quả, nháy mắt sau, đội trưởng học viện Đấu Linh mang vẻ mặt ngơ ngác xuất hiện ở vị trí vốn của Từ Tam Thạch, đồng nghĩa Cô Trúc Kiếm đã nằm trong vòng vây của học viện Sử Lai Khắc.
"Con mẹ nó." Cô Trúc Kiếm tức tối mắng chửi.
Trong lòng hắn nhanh chóng hiểu rõ tình hình nhưng vẫn chưa biết ứng phó thế nào. Dáng vẻ lúc này của hắn có chút quái dị, hai tay hắn đang cầm một khối kim loại hình tròn to như cái cối xay bình thường.
Mặt ngoài khối kim loại này còn có rất nhiều lỗ thủng, và các hoa văn vô cùng đẹp đẽ. Thậm chí xung quanh nó còn ánh lên ánh sáng của lôi điện. Mà lúc này tư thế của hắn là đang quỳ một gối, một tay cầm khối kim loại đưa lên cao.
Đường Nhã lập tức dùng Hồn Kỹ thứ tư, Hồn Lực của Cô Trúc Kiếm lập tức bị khóa. Vì tu vi của hắn đã đạt được Hồn Vương nên chiêu thức này ảnh hưởng chưa đến 5s.
Đường Nhã dùng tốc độ nhanh nhất phóng ra 2 dây Lam Ngân Thảo, một dây quấn lấy khối kim loại, một dây đánh vào dưới chân Cô Trúc Kiếm. Sàn đấu dưới chân Cô Trúc Kiếm bị đánh vỡ nát.
Lúc đó Hồn Kỹ thứ hai, Bạch Hổ Liệt Quang Ba của Đới Thược Hành và Hồn Kỹ thứ nhất của Mã Tiểu Đào, Phượng Hoàng Hỏa Tuyến gần như đồng thời phát động. Hai Chiến Hồn Đế hệ Cường Công cùng vây đánh một người thì thật sự thảm, nhất là khi sân đấu hiện tại có lợi cho Mã Tiểu Đào.
Mà trong đội hình hiện nay, ngoài hai Chiến Hồn Đế hệ Cường Công kia còn có một người hệ Khống Chế đứng bên ngoài là Lăng Lạc Thần. Nàng khẽ nâng pháp trượng lên, nhờ vào lợi thế từ Hồn Kỹ của Tương Âm, nửa thân thể của Cô Trúc Kiếm lập tức đóng băng.
Nếu lúc này muốn tìm từ chính xác để diễn tả tâm trạng của Cô Trúc Kiếm thì có lẽ phải nói là bi phẫn mới chính xác. Trong đầu hắn thậm chí còn nghĩ rằng hắn tuyệt đối là vị đội trưởng đáng thương nhất trong các học viện đến tham gia cuộc thi này.
Có điều, dù sao hắn cũng là đội trưởng của một đội từng đứng hàng thứ tư trong cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái, nên làm sao dễ dàng để người ta tấn công như vậy. Thấy nhiều người vây công mình, trước ngực hắn lóe sáng, sau đó một bức màn ánh sáng hiện ra bao phủ lấy cơ thể hắn.
Đến lúc này chỉ có Hồn Kỹ đóng băng hai chân của Lăng Lạc Thần là có tác dụng, còn ba Hồn Kỹ của hai Chiến Hồn Đế hệ Cường Công kia đều bị cản lại.
Sau đó Cô Trúc Kiếm phóng thích ra Võ Hồn của mình. Hồn Hoàn thứ năm lóe sáng, cố gắng đột phá vòng vây. Mà bên kia, Từ Tam Thạch cũng xuất hiện ở vị trí của hắn.
Ban nãy chỗ Cô Trúc Kiếm đứng là ở gần cuối. Có điều những người khác đều quay lưng về hắn.
Hơn nữa trên tay còn cầm khối kim loại vô cùng kì lạ giống như hắn. Những người kia lúc này đều đã quay mặt lại vây chặt Từ Tam Thạch.
Từ Tam Thạch không giống như Cô Trúc Kiếm hoàn toàn không có chuẩn bị trước. Hắn vừa sử dụng xong Huyền Minh Trí Hoán liền lập tức sử dụng tiếp Hồn Kỹ thứ hai của mình, Huyền Minh Chấn.
Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn cắm xuống mặt đất, quầng sáng màu đen khuếch tán khắp nơi bao trùm lấy một phạm vi khoảng 10 thước vuông. Lúc này, các thành viên của học viện Đấu Linh đều bị quầng sáng này phủ xuống.
Vì từ nãy giờ mọi chuyện đều diễn ra quá bất ngờ nên mọi người vẫn chưa kịp thích ứng, nhất thời cả nhóm hơi lảo đảo đứng không vững. Từ Tam Thạch nhếch miệng cười gian xảo, ánh sáng lại nhấp nháy.
Hắn tiếp tục sử dụng Huyền Minh Trí Hoán. Sau đó, hắn biến mất, thay vào đó là một bóng người nhỏ nhắn với ánh mắt sắc bén, Tương Âm!
Mọi chuyện tuy diễn biến rất nhanh và bất ngờ nhưng các khán giả đứng xem hay những thành viên của học viện khác đều cảm nhận được, đây là do Hoàn Khắc (khắc chế hoàn toàn).
Có thể nói học viện Đấu Linh đã rơi vào một tình huống xấu vô cùng. Mà mọi chuyện này không phải do thực lực của bọn họ yếu mà vì chiến thuật tương khắc.
Rõ ràng, đây không phải là lần đầu tiên học viện Sử Lai Khắc sử dụng một chiến thuật hoàn hảo như vậy. Thế nhưng mỗi một chiến thuật riêng đều khiến mọi người bất ngờ.
++++++++++++++++++++++++++
Đôi lời của tác giả: Lại bệnh, đăng sớm ngủ sớm nha mọi người.