Nữ Đế Nữ Hậu

Quyển 2 - Chương 25

"Trên cánh những con bồ câu này có thư, giờ phải chờ xem ý đồ của ta có thể truyền đạt chuẩn xác đến tay người cần truyền đạt hay không." Quân sư cười nói, "Được rồi, mấy ngày tiếp theo chúng ta chỉ cần đình chiến không ra quân là được, chắc rằng Viên Tinh Dã cũng hy vọng như vậy."

Thời gian chầm chậm trôi qua, đã sớm sang xuân. Trường An lúc này đã vào đầu hạ, thời tiết trở nên nóng bức vô cùng, đến cả U Châu cũng trở nên ấm áp hơn chút.

Hạ Tử Mặc ngồi trong sân đọc sách, từ sau khi đến U Châu, nàng cơ bản không thi phấn trang điểm, quần áo cũng là cực kỳ thanh lịch. Lúc này trong sân hoa đã mở ra rất nhiều, lôi kéo không ít chim bướm bay đến. Bỗng chốc nơi này trông không còn giống phủ đệ Tướng quân, mà giống hoa viên của phú hộ hơn.

Nửa tháng nay căn bản không có chiến sự, về bên này lương thảo cũng không ngừng cuồn cuộn vận chuyển đến U Châu, có Hạ Đế ủng hộ nên lúc này chiến cuộc trở nên phi thường có lợi. Còn Khuyên Nhung bên kia trở nên giật gấu vá vai (nghèo túng rách rưới), trong thư Viên Tinh Dã nói đã vài lần bắt được sứ thần cầu hòa, trong thư Dã Lợi Hợp nói hắn đồng ý xưng thần.

Từ khi Hạ Tử Mặc nắm giữ U Châu, nàng lệnh cho thuộc hạ tu bổ lại nhà cửa và tường thành bị Khuyển Nhung phá hoại, lại dâng thư xin phép Hạ Đế rút một ít quân lương phân phát cho bách tính không có lương thực. Thêm vào mấy tháng không có chiến sự, không ít thương buôn tới U Châu, nơi này bắt đầu phồn vinh trở lại.

Bởi vậy Hạ Tử Mặc ở U Châu vô cùng được lòng dân chúng, thậm chí đã vượt qua Viên Tinh Dã.

"Đại nhân, Trình Kinh Tướng quân cầu kiến." Viên Bắc đi vào nói, tay bưng trà Long Tĩnh hảo hạng và điểm tâm đến cho Hạ Tử Mặc.

Hạ Tử Mặc vốn không chú trọng đến ăn uống như thế này, nhưng không nghĩ đến Viên Tinh Dã dĩ nhiên gọi người mang từ Trung Nguyên đưa đến vài món nàng yêu thích cho nàng. Những thứ nàng sử dụng ở nơi đây thật có thể so với hồi ở Hoàng cung, thậm chí còn tinh xảo hơn ở hoàng cung.

Đối với tâm ý của Viên Tinh Dã, Hạ Tử Mặc tự nhiên vui vẻ, cũng không từ chối. Ngày ngày nhìn những đồ vật Viên Tinh Dã đặc biệt vì nàng thu thập, cũng coi như giải nỗi khổ tương tư.

"Hắn tới gặp ta có chuyện gì?" Mấy ngày nay Trình Kinh vẫn không cầu kiến Hạ Tử Mặc, thường ngày chỉ đi đóng giữ tường thành, rảnh rỗi thì đi săn thú, cũng thật thanh nhàn.

"Trình Tướng quân nói hôm qua trong lúc đi săn bắt được một con hươu, đã cho trù phòng đem nướng, bây giờ muốn đem đến cho Đại nhân thưởng thức." Viên Bắc nói. Hạ Tử Mặc trầm tư chốc lát, để quyển sách trên tay xuống, "Để hắn vào đi."

Viên Bắc gật đầu, một lát sau Trình Kinh đi vào. Phía sau hắn là vài thân binh và Viên Nam Viên Bắc. Nhìn thấy Hạ Tử Mặc Trình Kinh bái kiến: "Tham kiến Giám quân đại nhân." Hạ Tử Mặc cười nói "Không cần đa lễ."

Người phía sau Trình Kinh bưng một cái khay lớn, bên trên đặt nửa con hươu đã nướng chín. "Hôm qua mạt tướng đi săn thú, vừa vặn săn được một con hươu con. Tuy U Châu đã sang xuân, nhưng vẫn còn lạnh, muốn đem cho Đại nhân bổ thân." Hạ Tử Mặc phất tay ra hiệu Viên Nam đỡ lấy.

"Vậy cảm tạ Trình Tướng quân." Hạ Tử Mặc cười nói. Trò chuyện vài câu rồi Trình Kinh liền xin cáo lui. Viên Nam cắt mấy miếng thịt hươu đưa đến trước mặt Hạ Tử Mặc. Hạ Tử Mặc cười nói "Ta đâu ăn được nhiều vậy, ngươi phân chia cho những người khác đi." Viên Nam gật đầu tán thành.

Viên Nam vừa đem thịt hươu đi không bao lâu thì lại vội vàng quay trở về.

"Đại nhân --- "

"Có chuyện gì mà hoảng hốt vậy?" Hạ Tử Mặc hỏi. Viên Nam đưa cho Hạ Tử Mặc một mảnh giấy dầu. Hạ Tử Mặc mở ra xem, bên trong chỉ viết vài câu đơn giản.

Đều là nữ tử, lại trái luân lý. Là tội khi quân, không thể tha thứ.

Hạ Tử Mặc biến sắc, đây là chuyện nàng lo lắng nhất. Nếu chiến bại thì còn có thể đánh lại, nhưng nếu chuyện này một khi bị người khác biết, đây là tội tru di. Không ngờ vẫn bị người ta biết.

"Đại nhân, là tìm thấy trong thịt hươu, có người cố ý bỏ vào." Viên Nam nói.

Hạ Tử Mặc cũng khôi phục yên tĩnh, "Trình Kinh đi đâu?"

"Hắn trở về chỗ của mình, cũng không có gì bất ổn." Viên Bắc nói.

"Có lẽ do Trình Kinh làm, có cần thuộc hạ đi?" Viên Nam làm một động tác gϊếŧ người. Hạ Tử Mặc lắc đầu, "Chuyện này vẫn chưa chắc chắn, không được manh động. Trước tiên bình tĩnh một thời gian đã. Còn nữa, không được báo với Tinh Dã, hiện tại chiến sự căng thẳng, không được để Tinh Dã phân tâm."

Viên Nam Viên Bắc liếc nhìn nhau, chắp tay nói, "Vâng, Đại nhân."

"Nói cho Viên Đông, tra ra thịt hươu này từng qua tay người nào, nghiêm mật giám thị những người đó."

Trình Kinh là hiềm nghi lớn nhất, thế nhưng những người khác cũng có hiềm nghi. Hạ Tử Mặc biết mình không thể hoảng loạn, vào lúc này nếu lâm trận hỗn loạn thì chính là trúng gian kế của địch.

Trong thành U Châu trông vẫn tĩnh lặng, nhưng sóng lớn mãnh liệt. Ngược lại về phía quân doanh, trông có vẻ căng thẳng, nhưng thực tế lại yên tĩnh. Hai bên đã đối lập rất lâu. Viên Tinh Dã trong quân báo đều nói đến việc Khuyển Nhung ngoan cố phản kháng không chịu đầu hàng, trong triều tự nhiên là lệnh cho nàng bắt Khuyển Nhung.

Thời tiết trong thành Hắc Phong rất tốt, đến ngay cả cơn gió trong thành cũng trở nên mát dịu hơn rất nhiều. Các chiến sĩ ngày đêm thao luyện, chỉ chờ hai phe khai chiến.

Hạ Hàn Thu đứng sau lưng Viên Tinh Dã, Viên Tinh Dã đang trầm tư trước tin tức thám báo đưa đến. Thời gian này tuy có vài chuyện đã diễn ra đúng theo dự đoán của nàng, nhưng nàng vẫn luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

Tỷ như với tính khí của Dã Lợi Hợp, sẽ rất khó để hắn dễ dàng đồng ý quy hàng xưng thần. Vị Quân sư kia không phải là nhân vật tầm thường, quãng thời gian này tuy rằng vẫn chiến thắng, thế nhưng trong lòng Viên Tinh Dã vẫn bất an. Viên Tinh Dã chỉ cảm thấy bức bối trong lòng, cảm giác bất lực này khiến nàng nhớ lại quãng thời gian ở trong cung.

Dù thế nào cũng không thể thất bại --- Viên Tinh Dã cảm giác mình tiến vào một động sâu không thấy đáy, bản thân mình đang đi xuống...

Lúc này trước mắt Viên Tinh Dã xuất hiện một chén trà, Hạ Hàn Thu nhẹ giọng nói, "Nguyên soái, uống trà." Một tiếng kéo Viên Tinh Dã trở về.

Viên Tinh Dã âm thầm thở phào, nâng chung trà lên uống một hớp. Lúc này nàng mới phát hiện cả người mình đều ướt đẫm.

Giữa lúc Viên Tinh Dã lấy lại tinh thần, Lạc Nhạn tiến quân vào trướng. Chắp tay nói, "Nguyên soái." Viên Tinh Dã gật đầu "Tra được chưa?"

Viên Tinh Dã vẫn có chút lưu ý với vị Quân sư kia, cố ý gọi Lạc Nhạn phái người đi điều tra lai lịch Quân sư. Lạc Nhạn lắc đầu, "Tên Quân sư này mấy năm trước đây đột nhiên xuất hiện bên cạnh tiên vương Khuyển Nhung, không một ai biết lai lịch của hắn. Thậm chí còn không biết hắn là nam là nữ."

"Phía U Châu có tin tức gì không?"

"Không có tin tức gì đặc biệt, tất cả vẫn ổn." Lạc Nhạn nói. "Còn bên phía thành Hắc Phong, vừa nãy thám tử hồi báo, nói Dã Lợi Hợp đã cho vận chuyển rất nhiều lương thảo từ thành đô Uy Nhung đến đây. Nhìn dáng vẻ có lẽ hắn muốn trường kỳ đóng quân ở thành Hắc Phong."

Viên Tinh Dã gật đầu, "Đây lại đúng là tácphong của Dã Lợi Hợp, xem ra hắn phái sứ thần ra chủ yếu để mê hoặc chúng ta, nếuchúng ta không bắt được, để sứ thần đến Trường An Hoàng thượng đồng ý giảnghòa, cũng có thể giải nguy cơ cho bọn họ. Đúng là nhất tiễn hạ song điêu."