Editor: Dâu
"A a a..."
Mạc Nghiên nhịn không được ngửa cổ thét chói tai lộ ra cần cổ trắng nõn tinh tế, kɧoáı ©ảʍ cuồn cuộn không dứt, ánh mắt mơ hồ nhìn về phía trước không có tiêu cự.
"Chết tiệt, đừng có kẹp chặt… Em rất thích tôi làm em như thế này sao… Hả?"
Cung Kỳ Diệp thì thào vào tai Mạc Nghiên với giọng từ tính trầm ấm, môi mỏng liếʍ láp vành tai nhỏ của cô, thỉnh thoảng còn cắn lên đó lộ một dấu răng mờ, thỉnh thoảng lại đưa đầu lưỡi liếʍ cổ cô.
"a a...trướng quá...làm ơn...chậm một chút...tôi muốn nghỉ ngơi ...ha..."
Âm thanh ngọt lịm vờn quanh, khiến côn ŧᏂịŧ khổng lồ càng cương cứng đâm sâu vào hoa đế, hoa huyệt sưng đỏ khiến cô tuyệt vọng lắc đầu, khóc một cách bất lực.
"Làm sao có thể? Còn có những người khác còn chưa thưởng thức đâu? Hừm ... Nhưng mà ... Tôi sẽ cho em trước."
Cảm giác được âʍ ɦộ chặt chẽ không ngừng hút lấy côn ŧᏂịŧ, Cung Kỳ Diệp lại càng thô bạo đâm, chỉ muốn cắm hư hoa huyệt phía dưới, nét mặt lạnh lùng nhuốm màu tìиɧ ɖu͙© vừa nguy hiểm vừa mê người. Hai ngón tay vân vê mép hoa vừa kéo vừa xoay.
"A a ... cơ thể ... sắp hỏng rồi..."
Cô đã run rẩy và co giật không biết bao lần, một lần nữa lại bị kɧoáı ©ảʍ đánh úp, đem cô trầm mê trong nɧu͙© ɖu͙©.
Cảm nhận được hoa huyệt đang xoắn chặt lấy côn ŧᏂịŧ, Cung Kỳ Diệp điên cuồng đâm vào mấy chục lần, cắm thật mạnh vào trong tử ©υиɠ, ép chặt vào vách thịt, phun ra chất lỏng màu trắng đυ.c đặc sệt. Cung Kỳ Diệp chậm rãi rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi hoa huyệt mềm mại, nhìn cái miệng nhỏ nhắn bên dưới run rẩy, đôi mắt đen thâm thúy khẽ nhíu lại.
"Tiếp theo, đến lượt tôi."
Tiêu Mục Thần đặt ly rượu trong tay xuống, bế người phụ nữ trong vòng tay Cung Kỳ Diệp lên do kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
"Cái miệng nhỏ nhắn trong cô ấy ... mυ'ŧ rất giỏi ... hung hăng làm hư cô ấy... ai kêu cô ấy quyến rũ chúng ta ..."
Cung Kỳ Diệp nhấp một ngụm rượu đỏ, bộ quân phục tỉ mỉ giờ đây trông rất xộc xệch sau một cuộc làʍ t̠ìиɦ.
"Hừm... thật sự hút mạnh như vậy? ... hừm... thật chặt ..."
Tiêu Mục Thần nhướng mày nhìn côn ŧᏂịŧ có kích thước khổng lồ của mình đnag từ từ đút vào lỗ hoa, anh cảm thấy cô ra rất nhiều nước ngay khi tiến vào một qυყ đầυ, hoa huyệt không ngừng hút chính mình, ánh mắt càng ngày càng nguy hiểm, ôm chặt lấy eo cô, vòng eo rắn chắc của anh đỉnh về phía trước.
"A a a... to quá... làm ơn ... dừng lại ...a... "
sau khi bị Cung Kỳ Diệp làm một lần. Cơ thể Mạc Nghiên đã mệt rã rời, chỉ muốn nghỉ ngơi thật tốt, ngay sau đó bị bàn tay to lớn ôm từ phía sau, Tiêu Mục Thần cầm tay cô chạm vào vật nam tính nóng bỏng của anh, cảm nhận được sự to lớn của người đàn ông đang không ngừng trêu chọc hoa huyệt. Hoa huyệt yếu ớt không thể ngăn cản sự xâm nhập mạnh mẽ của người đàn ông, chỉ có thể để anh tiến vào tàn sát.
Đột nhiên, côn ŧᏂịŧ dùng sức cắm vào chỗ sâu nhất, Mạc Nghiên liền trợn to hai mắt, trái tim như muốn nhảy ra khỏi cái miệng nhỏ nhắn, bàn tay yếu ớt nắm lấy ghế sô pha da phía dưới, thân thể đung đưa theo động tác của anh, cái miệng nhỏ nhắn của cô không ngừng cầu xin.