“Nhị thiếu gia anh đừng nhìn, xin anh…”
Lý Y Y nhìn trong gương thấy chính mình như mẫu cẩu bị Phàn Mặc Dịch cưỡi dưới thân bò khắp phòng, thân thể bị côn ŧᏂịŧ ra vào phát run, dâʍ ŧᏂủy̠ thì không ngừng chảy ra, trong lòng cô đan xen giữa kɧoáı ©ảʍ và xấu hổ, dường như khiến cô phát điên lên!
Lúc này, Phàn Mặc Hoàn đang bước từng bước về phía họ.
“Nhị thiếu gia anh đừng mà! Đừng lại đây… Nhị thiếu gia đừng mà!”
Lý Y Y thấy thế, cô vội vàng xua tay kêu lên, điều đó càng làm Phàn Mặc Dịch đưa đẩy mạnh hơn, bước chân của Phàn Mặc Hoàn cũng không dừng lại.
Không lâu sau, anh đã đến bên người Lý Y Y.
Lý Y Y bất lực nhắm mắt lại.
“Y Y.”
Tuy cô cố tình không nghe, không quan tâm nhưng giọng nói dịu dàng của Phàn Mặc Hoàn vẫn cứ văng vẳng bên tai cô. Thậm chí cô còn cảm nhận được tay anh đang nâng mặt mình.
Lý Y Y đành phải mở mắt ra, trước mặt cô là ánh mắt thâm tình của Phàn Mặc Hoàn.
“Nhị thiếu gia…”
“Y Y đừng sợ, chúng tôi đều yêu em!” Phàn Mặc Hoàn nhẹ nhàng nói, anh lau nước mắt cho cô rồi đặt xuống một nụ hôn.
Phàn Mặc Dịch ở phía sau vẫn tiếp tục ra vào trong cơ thể Y Y, hắn tán thành gật đầu: “Anh hai nói đúng, bọn anh đều yêu em! Y Y em cũng thấy mà, em cũng thích!”
Nói xong, hai anh em đều liếc nhìn nhau, cả hai nhanh chóng đạt được sự nhất trí. Côn ŧᏂịŧ của Phàn Mặc Dịch tiếp tục đâm vào tiểu huyệt khiến cho chất lỏng văng khắp nơi, tay hắn vuốt ve bộ ngực sữa mềm mại, môi mỏng khẽ hôn lên tấm lưng mướt mồ hôi của Lý Y Y.
Phàn Mặc Hoàn ngồi quỳ bên cạnh cô, anh cởϊ qυầи phóng xuất ra côn ŧᏂịŧ, kéo bàn tay cô lại nắm lấy nó. “Y Y giúp tôi xoa nó, được không? Nó lại muốn em.”
Côn ŧᏂịŧ của anh hồng hào, nóng bỏng, một giọt chất lỏng trong suốt trào ra khỏi mã mắt, tỏa ra mùi xạ hương thoang thoảng.
Côn ŧᏂịŧ nóng rực khiến cho lòng bàn tay cô phát đau, nhưng Lý Y Y vẫn chủ động giúp anh di chuyển lên xuống.
Từ từ, chậm rãi, nhìn thấy chất lỏng trên đầu côn ŧᏂịŧ Phàn Mặc Hoàn ngày càng nhiều, ma xui quỷ khiến cô vươn đầu lưỡi ra liếʍ lấy…
“Ừm, thật thoải mái!”
Phàn Mặc Hoàn thoải mái rùng mình, anh đưa côn ŧᏂịŧ về phía trước: “Y Y, giúp tôi liếʍ nữa! Một lần nữa! Xin em!”
Lý Y Y bị lời cầu xin của anh làm cho mềm lòng, cô duỗi đầu lưỡi ra liếʍ cho anh, nhân tiện, cánh môi bao lấy qυყ đầυ liếʍ láp.
Sau đó…
Mọi việc sao lại trở nên thế này?
Lý Y Y cố gắng mở to đôi mắt ngập nước, cô nhìn thấy trong gương chiếu rọi hình ảnh mình đang tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ kẹp giữa Phàn Mặc Hoàn và Phàn Mặc Dịch.
Người đàn ông phía sau không ngừng đưa đẩy eo va chạm tiểu huyệt cô, còn người phía trước đã sớm phá vỡ sự bảo hộ của môi và hàm răng để tiến thẳng hơn nửa cây côn ŧᏂịŧ, bắt đầu ra vào một cách liều mạng.
Côn ŧᏂịŧ Phàn Mặc Hoàn thô to, cứ như vậy đâm thẳng vào miệng cô, gần như làm khóe miệng cô nứt ra.
Cái miệng nhỏ không chịu sự khống chế của cô, nước miếng bị côn ŧᏂịŧ đẩy ra chảy xuống cằm. Cô muốn vươn đầu lưỡi chống cự nhưng càng khiến người đàn ông thoải mái ra vào không ngừng.
“Y Y, Y Y, em thật đẹp, tôi yêu em!” Vừa dùng sức đâm vào, Phàn Mặc Hoàn vừa thoải mái khẽ gọi.
Anh nói, anh yêu cô?
Dưới tác động của hai người đàn ông, Lý Y Y khϊếp sợ ngước mắt lên.
Phàn Mặc Dịch ở phía sau cô cũng phát hiện ra.
Hắn bắt lấy vòng eo cô, dùng sức đâm vào chỗ sâu nhất bên trong.
“Y Y, anh cũng yêu em! Người yêu em nhất trên đời này chính là anh!”
Sau đó, ánh mắt hai anh em gặp nhau, tiếp tục thi đấu thọc vào rút ra trong cơ thể Y Y.
A….
Lý Y Y kích động ngẩng đầu lên, thân thể kịch liệt run rẩy, một giọt nước mắt vui mừng chảy xuống.
Những lời này của bọn họ, cô nhận!