Vừa nâng mông đưa đẩy ra đằng sau chủ động nghênh đón Phàn Mặc Dịch đi vào, Lý Y Y vừa tựa vào đùi Phàn Mặc Hoàn, bàn tay đỡ lấy hai viên tinh hoàn phình ra, miệng nhỏ nhẹ nhàng hàm chứa qυყ đầυ của người đàn ông, đầu lưỡi quét qua quét lại mã mắt.
Thấy cô ngoan ngoãn nghe theo, hai người đàn ông rất hưng phấn.
“Thoải mái quá… Y Y em đang ép anh bắn sao?”
Phàn Mặc Dịch nghiến răng gầm gừ. Hắn nắm chặt eo thon của cô, côn ŧᏂịŧ phá vỡ lối vào chật chội, đâm vào bên trong.
Sau hàng chục lần va chạm mạnh bạo, hắn không nhịn được đưa côn ŧᏂịŧ vào nơi sâu nhất tiểu huyệt bắn tinh.
“Ưm…”
Lý Y Y mềm nhũn trước sự cuồng nhiệt của hai người đàn ông này, cơ thể cô như bị điện giật, kí©ɧ ŧɧí©ɧ từng trận run rẩy.
Vốn dĩ chỉ cần tăng thêm một chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ, phòng tuyến của cô sẽ bị phá vỡ, huống chi Phàn Mặc Dịch đã nắm bắt cơ hội cuối cùng để phân cao thấp với Phàn Mặc Hoàn, cứ như vậy liều mạng ra vào bên trong tiểu huyệt cô.
Toàn thân cô đầy hưng phấn, lúc tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi của Phàn Mặc Dịch bắn ra, cô rùng mình đạt tới cao trào.
Một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ ùa ra, hòa với tϊиɧ ɖϊ©h͙ người đàn ông khiến bụng cô căng lên.
Cũng may là sau khi Phàn Mặc Dịch bắn xong, hắn đưa đẩy thêm vài cái rồi rút hẳn côn ŧᏂịŧ ra.
Nhưng ngay lập tức, côn ŧᏂịŧ trong miệng cô đi ra, Phàn Mặc Hoàn ôm cô ngồi lên người mình, côn ŧᏂịŧ ướt nhẹp nhắm ngay vào tiểu huyệt còn đang chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ɖϊ©h͙, “phụt” một tiếng cắm vào.
“Nhị thiếu gia anh… A, đừng, nhẹ chút… Đừng nhanh như vậy, ngực sắp phát run rồi…”
Lý Y Y miễn cưỡng hoàn hồn trở lại, cô vừa mới mở miệng, Phàn Mặc Hoàn đã bắt đầu vận động.
Cơ thể cô chuyển động lên xuống theo nhịp điệu của anh, đầu óc trở nên hỗn loạn vì kɧoáı ©ảʍ quá độ.
Điều duy nhất mà cô có thể làm bây giờ là ôm lấy cổ Phàn Mặc Hoàn để không bị choáng ngợp trước tốc độ của anh.
Hai bầu ngực mềm mại kề sát vào ngực anh nhằm ngăn lại sự rung lắc dữ dội.
“Không sao, tôi giúp em ổn định lại.”
Côn ŧᏂịŧ của Phàn Mặc Hoàn phụt phụt ra vào, anh cúi đầu ngậm đầṳ ѵú cô, quả nhiên đã cố định một bên ngực.
Nhưng Lý Y Y càng khó chịu hơn.
“Nhị thiếu gia đừng mà… Ngứa quá, khó chịu…”
Cô liên tục vặn vẹo cơ thể, bộ ngực mềm mại muốn tránh thoát khỏi miệng anh.
Nhưng làm sao cô có thể tránh thoát được?
Không, một bên ngực vẫn chưa được giải phóng, lưng cô đột nhiên nóng lên, Phàn Mặc Dịch thở gấp dán vào cô.
“Y Y không khó chịu, anh ở đây, anh sẽ giúp em giữ, để nó không bị rung.”
Một tay hắn nắm lấy bầu ngực trơn mềm dùng sức vuốt ve, đồng thời hôn xuống cần cổ thon dài của cô.
“Tam thiếu gia…”
Lý Y Y thuận tay sờ mặt Phàn Mặc Dịch, thân trên ngả về phía sau, yên tâm dựa vào người đàn ông.
Nửa người dưới chặt chẽ kết hợp với côn ŧᏂịŧ của Phàn Mặc Hoàn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ trong tiểu huyệt cô theo côn ŧᏂịŧ chảy ra, xối ướt chỗ giao hợp của hai người.
Lần thứ hai mở mắt ra nhìn về phía đỉnh đầu, một hình ảnh da^ʍ mỹ đập vào mắt cũng không khiến cô cảm thấy xấu hổ.
“Cho em… Nhị thiếu gia, tam thiếu gia hai người cắm em thật thoải mái…Cho em nhiều một chút, em còn muốn…”