Cơ thể Phàn Mặc Dịch khẽ run rẩy.
"Y Y, em làm gì vậy?"
"Tam thiếu gia, phía dưới của em vẫn khó chịu, nên em dùng tay giải quyết cho anh được không?" Lý Y Y ngẩng đầu, hồn nhiên nhìn hắn, nhưng ở dưới chăn, tay cô đã nắm lấy côn ŧᏂịŧ hắn bắt đầu di chuyển lên xuống.
Nhìn dáng vẻ nhỏ bé đáng thương của cô, bàn tay mềm mại trong chăn còn đang nhẹ nhàng sục côn ŧᏂịŧ nóng bỏng, Phàn Mặc Dịch bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ máu huyết căng trào. "Được, em nói gì cũng được! Nhưng làm ơn nhanh lên, dùng sức thêm chút nữa, còn chưa đủ!"
Lý Y Y cắn môi, cô dứt khoát chui vào trong chăn, há mồm ngậm lấy qυყ đầυ của hắn liếʍ mυ'ŧ, sau đó cố hết sức nuốt vào trong miệng. Cô dùng đầu lưỡi đảo quanh, làm cho côn ŧᏂịŧ ẩm ướt, sau đó tiếp tục đưa tay lên xuống.
"A, thoải mái quá! Y Y, Y Y..."
Phàn Mặc Dịch sung sướиɠ nheo mắt lại, không ngừng kêu tên cô.
Chờ Lý Y Y từ trong chăn ngẩng đầu lên, hắn bèn kéo cô vào trong ngực, môi mỏng ngậm lấy cánh môi cô, đầu lưỡi dây dưa, trêu đùa đầu lưỡi của Lý Y Y.
Ngoài chăn hai người hôn nhau kịch liệt, trong chăn Phàn Mặc Dịch chủ động di chuyển côn ŧᏂịŧ đón ý nói hùa bàn tay Lý Y Y vuốt ve.
Lý Y Y nhắm mắt trao đổi nước bọt với hắn, hay tay vẫn không ngừng nỗ lực thích ứng với côn ŧᏂịŧ đang dần trướng to của hắn. Mỗi lần côn ŧᏂịŧ rút ra, đầu ngón tay cô không quên vuốt ve, móc móc mã mắt vài cái.
Phàn Mặc Dịch đau lòng cho thân thể cô nên hắn chỉ vuốt ve trăm lần rồi mới bắn.
Nhưng tại thời điểm sắp bắn ra, hắn đột nhiên bắt lấy eo Lý Y Y ấn sát vào mình. Thân thể hai người dán chặt vào nhau, sau đó tinh quan mở ra, "phụt phụt" tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn tung toé.
Sau khi bắn xong, hắn vẫn ôm Lý Y Y thở hổn hển một lúc, mới trầm giọng cười.
"Y Y em tốt quá, anh rất thoải mái."
Tay Lý Y Y nhão nhão dính dính nên cô chỉ có thể nhẹ nhàng cọ cọ trong ngực hắn. "Tam thiếu gia, anh buông em ra, em muốn rửa tay."
"Không được, em để anh ôm một lát, chốc nữa chúng ta cùng nhau rửa." Phàn Mặc Dịch thấp giọng hừ hừ, hắn vẫn ôm chặt lấy cô, hưởng thụ thời gian thân mật hiếm có của hai người.
Lý Y Y thở dài, cô dặn dò hắn: "Vậy đừng làm chăn và ga giường bị bẩn."
"Đã biết!" Phàn Mặc Dịch vui vẻ gật đầu, tiếp tục ôm hôn cô.
Ôm đủ rồi, hắn mới xốc chăn lên, ôm Lý Y Y vào nhà vệ sinh, rửa sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên bụng và ngực của cả hai.
Nhưng chỉ rửa được một lát, cơ thể trần trụi của hai người không ngừng cọ xát, côn ŧᏂịŧ Phàn Mặc Dịch lại đứng thẳng dậy.
"Y Y, một lần không đủ, em giúp anh thêm một lần nữa được không?" Hắn ỉu xìu hỏi Lý Y Y.
Lý Y Y cười khúc khích. "Đương nhiên có thể nha!"
Hai mắt Phàn Mặc Dịch sáng ngời, hắn ôm chặt cô!
Vì thế, hai người lại tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ dây dưa ở trong phòng vệ sinh, tiếng thở dốc tràn ngập khắp phòng.
Mấy ngày kế tiếp, Lý Y Y bị Phàn Mặc Dịch ép ở lại trong phòng hắn.
"Bệnh của em còn chưa khỏi đâu, anh sẽ không giao em cho anh ấy dày vò!" Hắn trịnh trọng tuyên bố.
Kết quả, người đàn ông luôn mồm bảo phải bảo vệ cô, thế mà mỗi lần đυ.ng vào cô đều không nhịn được lên cơn động dục. Đã vậy hắn còn cố tình không chạm vào cô!
Chỉ cần Phàn Mặc Dịch ở nhà, hắn nhất định sẽ trông chừng bên người Lý Y Y, khi ngủ hai người cũng phải ôm nhau ngủ.
Vì thế... Mấy ngày nay, hắn dùng tay Lý Y Y, còn có miệng nhỏ và khe hở đùi cô để giải tỏa du͙© vọиɠ.
Tình cảm của hai người càng ngày càng tốt.
Thậm chí sáng sớm hôm nay, hai người còn cùng nhau xuống dưới tầng ăn sáng. Lý Y Y uống một ngụm sữa bò, một giọt sữa từ khóe miệng cô tràn ra, cô vội vàng vươn đầu lưỡi liếʍ sạch sẽ.
Đầu lưỡi phấn hồng nhẹ liếʍ quanh miệng, sau đó nhanh chóng rụt về, trên mặt cô gái nhỏ lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Phàn Mặc Dịch thấy vậy, ánh mắt hắn bỗng nhiên tối sầm lại, bụng dưới trở nên cứng nhắc.
Hắn không thể nhịn được nữa, vươn cánh tay dài ôm Lý Y Y ngồi lên đùi, cúi đầu hôn sâu.
Lý Y Y còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, đã bị rơi vào sự cuồng nhiệt vô bờ bến của hắn.
Tiếng trao đổi nước bọt tấm tắc vang lên, hai người đều không nghe được tiếng mở cửa bên ngoài.
"Nhị thiếu gia, cậu về rồi!" Dì Liễu trong phòng bếp đột nhiên hô to.
Lý Y Y thấy vậy lập tức đẩy Phàn Mặc Dịch ra, nhảy dựng lên!